Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cái giá của sự vô ơn - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-23 19:33:44
Lượt xem: 1,180

8

 

Tôi mang điện thoại đi bảo hành, chỉ cần làm sạch thì điện thoại đã có thể bật lên.

 

Quả nhiên, việc đổi điện thoại là đúng đắn.

 

Bây giờ điện thoại đều chống nước, lỡ như không thể làm hỏng được, tôi sẽ không có cơ hội lấy điện thoại của Nhu Nhược nữa.

 

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

Sau khi sửa xong, tôi kiểm tra album ảnh, quả nhiên bên trong có ảnh khỏa thân của Lâm Lâm.

 

Hầu hết là những bức ảnh chụp lén lúc tắm và lúc ngủ, khi váy ngủ của con bé bị kéo lên, thậm chí còn có cả những bức ảnh chụp lén của tôi.

 

Tôi tức đến mức muốn đập nát cái điện thoại này, tôi đã quá dung túng cho Nhu Nhược rồi!

 

Nghĩ đến sau khi tôi chết, cảnh sát điều tra theo quy trình, họ cũng sẽ tìm thấy dấu vân tay của Nhu Nhược trong bếp.

 

Nhưng hàng xóm đều có thể làm chứng rằng Nhu Nhược sống trong nhà tôi, nhà đầy dấu vân tay và dấu vết sinh hoạt của nó là điều bình thường.

 

Hơn nữa, Nhu Nhược có bằng chứng ngoại phạm.

 

Những người bạn du côn của nó chứng minh rằng họ đã cùng nhau chơi bài trong phòng trọ, mãi đến khi tôi gặp nạn thì Nhu Nhược mới về nhà.

 

Tôi xóa hết những bức ảnh trong điện thoại, sau đó chụp những tin nhắn kia để làm bằng chứng.

 

Cho đến khi phần mềm thông báo có thiết bị khác đăng nhập. Tôi biết, chiếc điện thoại giả của Nhu Nhược đã được sửa xong.

 

Tôi thay lại ổ khóa cũ, chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng.

 

Ban ngày tôi thuê phòng khách sạn để ngủ bù, ban đêm chờ ở nhà, chờ Nhu Nhược đến tìm tôi.

 

Cuối cùng, vào đêm thứ ba, nó đã ra tay.

 

Lúc 3 giờ sáng là lúc con người ngủ say nhất, cả khu dân cư chìm vào sự yên tĩnh.

 

Tôi căng tai nghe ngóng mọi âm thanh xung quanh.

 

Ổ khóa cửa bị xoay nhẹ nhàng, Nhu Nhược rón rén bước vào.

 

Tôi nhanh chóng nằm xuống giả vờ ngủ say.

 

Từ khi Lâm Lâm bắt đầu nổi loạn, mỗi ngày tôi đều phải kèm con bé làm bài tập đến 12 giờ đêm.

 

Thêm vào đó, công việc không thuận lợi khiến tôi bị áp lực tinh thần rất lớn, mỗi ngày tôi đều phải uống thuốc ngủ mới có thể ngủ được.

 

Nhu Nhược biết điều này, nếu không kiếp trước tôi cũng không thể nào không biết nó vào nhà.

 

Nhu Nhược bước vào phòng tôi, nhẹ nhàng gọi tôi vài tiếng.

 

"Dì ơi, dì ơi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cai-gia-cua-su-vo-on/8.html.]

 

Thấy tôi không có phản ứng, nó bước ra ngoài, nhẹ giọng nói.

 

"Mau vào, nhẹ nhàng thôi, đừng đánh thức người ta!"

 

Những bước chân hỗn loạn vang lên trong nhà.

 

"Khiêng cái tủ trong phòng làm việc đi, nhẹ tay thôi."

 

Tiếng bước chân rầm rập tiến vào phòng làm việc, mấy người vội vàng khiêng cái tủ ra ngoài.

 

Cho đến khi họ rời đi, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhu Nhược hành động đúng như tính toán của tôi.

 

Tôi cố tình để nó nghe thấy tôi gọi điện thoại, cố tình kích thích nó bằng tiền, cố tình để nó biết tiền được đặt trong két sắt.

 

Nhu Nhược không biết mật mã của két sắt nên nó chắc chắn sẽ phải nhờ người đến khiêng cái tủ đi để lấy được tiền bên trong.

 

Nhu Nhược sẽ nhờ ai đây?

 

Tất nhiên là những "người anh em tốt" đã làm bằng chứng ngoại phạm cho nó ở kiếp trước rồi.

 

Chúng có thể làm bằng chứng giả để Nhu Nhược thoát tội thì cũng có khả năng chúng đã làm điều gì đó không thể tha thứ với Lâm Lâm!

 

Làm sao tôi có thể tha thứ cho bọn nhóc đấy!

 

Thực ra, tôi cũng đang đánh cược, cược rằng Nhu Nhược không dám ra tay g.i.ế.c tôi, dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ, còn tôi là người lớn.

 

Hơn nữa, mục tiêu của Nhu Nhược là căn nhà của tôi nên nó chắc chắn muốn mọi thứ sạch sẽ, không dính líu gì để "thừa kế" tài sản này.

 

Tôi đoán rằng Nhu Nhược sẽ dùng lại cách thức của kiếp trước, giả vờ như tôi đã tự sát.

 

Tôi c.h.ế.t rồi, nó lại nắm trong tay ảnh khỏa thân của Lâm Lâm thì có thể kiểm soát con bé dễ dàng thôi.

 

Hoặc giống như kiếp trước, ép Lâm Lâm tự sát, căn nhà sẽ tự động thuộc về nó!

 

Thực ra, tôi cũng không phải hoàn toàn không chuẩn bị gì.

 

Tôi nắm chặt một con d.a.o gọt dưa hấu, nếu họ làm điều gì quá đáng, tôi cũng có thể tự vệ.

 

Nếu không được, tôi vẫn có thể mở cửa sổ nhảy ra ngoài.

 

Nhà tôi ở tầng hai, tệ nhất là gãy xương, nhưng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

 

Nhu Nhược rất cẩn thận, sau khi mấy người kia khiêng cái tủ ra ngoài, nó vào bếp lấy cây lau nhà lau sạch những dấu chân lộn xộn.

 

Làm xong tất cả, Nhu Nhược đứng ở cửa suy nghĩ rất lâu.

 

Cuối cùng, nó vẫn quyết định bước vào bếp và mở van gas.

Loading...