Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cách “vả mặt” bạn cùng phòng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-21 12:52:58
Lượt xem: 63

Một thời gian sau, Chu Huệ bắt đầu công khai nhắm vào tôi.

 

Mỗi lần tôi về ký túc xá, cô ta lại nói mỉa mai tôi một phen.

 

Tôi phản pháo: "Có bản lĩnh châm chọc tôi, chi bằng sớm nghĩ cách trả tiền cho tôi."

 

Sau khi thẻ ngân hàng của em trai bị khóa, nó mất hết nguồn kinh tế.

 

Chu Huệ lại rỉ tai nó rằng bạn cùng phòng mới của cô ta đối xử tệ với cô ta.

 

Em trai bất bình thay: "Chị, chị có oán giận em, nhưng không cần trút giận lên Huệ Huệ. Dù sao sau này cô ấy cũng là em dâu của chị, không nên làm căng thẳng quan hệ như vậy."

 

Đây chính là kiểu "con dại cái mang".

 

Phương pháp xử lý của tôi đơn giản và thẳng thắn – chặn và xóa.

 

Từ đó trở đi, em trai không thể nhắc nhở tôi nữa.

 

Đồng thời, tôi dành nhiều thời gian hơn cho các thí nghiệm, sớm hoàn thành để sớm ra nước ngoài.

 

Hôm đó, khi ra khỏi phòng thí nghiệm, bên ngoài đổ mưa to mà tôi lại không mang ô.

 

Lật danh bạ, tôi không quen nhiều người trong trường này.

 

Gọi ai đến đón thật là một vấn đề khó khăn.

 

Em trai tôi à?

 

Nó đã bị Chu Huệ mê hoặc đến mức không còn biết phương hướng nữa rồi.

 

Trong lúc phân vân, ánh sáng bỗng chốc tối lại, một chiếc ô đã che lên đầu tôi.

 

"Chú hai?"

 

Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cach-va-mat-ban-cung-phong/chuong-5.html.]

Trà Sữa Tiên Sinh

Đối diện là một khuôn mặt thư sinh, khôi ngô.

 

Người đến mang vẻ ôn nhu, nhã nhặn, mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn đến khuỷu, để lộ cánh tay rắn chắc màu nâu nhạt.

 

"Ừ," anh chỉnh lại kính gọng vàng, giọng lười biếng, "về mà không nói với tôi một tiếng?"

 

"Em…"

 

Có chút khó nói, quá khứ giữa tôi và Cận Tuấn Thần đầy rẫy chuyện không hay.

 

Nếu không phải vì dự án trao đổi lần này và sự tò mò về bạn gái của em trai, có lẽ cả đời tôi cũng không trở về.

 

Cận Tuấn Thần vẫn như trước, hành xử lịch thiệp, thấy tôi không muốn trả lời cũng không ép buộc.

 

Anh che chắn kỹ càng, không để một giọt mưa nào làm ướt quần áo của tôi.

 

Ngồi vào xe, tôi bị bao quanh bởi không khí ngượng ngập.

 

Thói quen móc nghịch ngón tay, suy nghĩ cách phá vỡ sự cứng nhắc giữa chúng tôi thì anh lên tiếng trước:

 

"Đi cùng tôi đến dự tiệc, sau đó đưa em về căn hộ của tôi."

 

"Ừ."

 

Tôi khẽ đáp, không dám phản bác.

 

Cận Tuấn Thần dẫn tôi đến một bữa tiệc tổ chức với tư cách cá nhân.

 

Tôi không ngờ lại gặp Chu Huệ ở đây.

 

Khi đó, cô ta mặc hở hang, ngồi xoạc chân trên đùi một cậu ấm, ôm cổ anh ta, mặt mày lả lơi.

 

Từ từ đưa đôi môi đỏ mọng lại gần.

 

Xung quanh toàn là những kẻ xem trò hò hét.

 

Không khí mập mờ ấy bị chúng tôi đẩy cửa bước vào phá vỡ.

Loading...