Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 523

Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:01:21
Lượt xem: 16

Nhưng mà cảm giác được anh ôm hôn lại quá thích, cô đang phản kháng thì lại có chút hưởng thụ, sau đó lại dứt khoát lười phản kháng.

Hai người ôm hôn xong rồi, Khương Tuệ Tuệ lại thở hồng hộc.

Cố Diệp Phi

Tống Thời Thanh vẫn còn lưu luyến đôi môi mềm mại của cô nên lại mút vào. Anh lại một lần nữa kéo Tuệ Tuệ vào trong lòng ngực, nói vào tai cô với giọng ôn nhu: “Đừng nóng giận, tức giận sẽ không xinh đẹp. Anh thề, anh thật sự không biết việc này, đội trưởng Kỳ cũng không nói với anh về việc này. Nếu như anh biết thì làm gì có chuyện sẽ đồng ý để anh ấy đưa cô gái đó đến gặp bà nội.”

“Làm gì có chuyện anh thích cô gái có khuôn mặt tròn như quả táo, cô gái anh thích rõ ràng tên là Khương Tuệ Tuệ. Mặt em tròn sao? Mặt em giống quả táo sao?” Dưới ánh trăng, dáng vẻ của Tống Thời Thanh càng thêm ôn nhu.

Từng câu từng chữ của anh đều ôn nhu như bài hát ru ngủ.

Khương Tuệ Tuệ hừ một tiếng, giẫm nhẹ trên chân anh một cái, thở phì phì mà nói: “Mặt anh mới tròn đó!”

Tống Thời Thanh giải thích rõ ràng xong thì cô cũng hết giận.

Mặc dù trước đó đúng là cô đang tức điên, nhưng cô rất tin tưởng Tống Thời Thanh. Nhưng có vài thời điểm, mặc dù hai người đang hẹn hò và phải tin tưởng nhau, một khi gặp phải tình huống thế này, đúng là không dễ gì để giữ được cái đầu lạnh mọi lúc mọi nơi.

Bởi vì quá yêu nên mới để ý quá nhiều.

“Đi thôi, anh sẽ đưa em trở về, tiện thể giải thích rõ ràng với bà nội, nói cho bà biết không cần tìm đối tượng cho anh, anh đã sớm tìm được cháu dâu cho bà rồi.” Tống Thời Thanh nói.

Lúc trước không nói cho bà nội biết, là muốn đợi đến khi án xử sai trong nhà được sửa lại thì mới nói, nhưng nếu bây giờ không nói, anh sợ về sau lại có người mặt dài, mặt chữ điền đến, vậy cuộc sống này của anh không phải coi như xong rồi sao? Không bằng cứ nhân cơ hội này nói chuyện này cho rõ ràng.

“Vậy ngày mai anh không cần trở về binh đoàn sao?” Khương Tuệ Tuệ có chút lo lắng hỏi.

“Không sao, tối nay anh ở lại nhà, sáng sớm ngày mai dậy sớm chút để tới binh đoàn là được rồi. Vấn đề chính là phải mượn xe đạp của em, nếu không đúng là không có cách nào về kịp.” Tống Thời Thanh nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-523.html.]

Khương Tuệ Tuệ vội vàng nói: “Không sao, anh cứ lấy xe về đây.”

Lần sau cô có thể đi cùng Tạ Phương Hoa tới binh đoàn, mượn xe đạp 28 Đại Giang của đại đội trưởng để tới đây rồi lúc trở về mỗi người chạy một chiếc xe đạp là được.

Cứ như vậy, Tống Thời Thanh trở về ký túc xá nói với thanh niên trí thức ở ký túc xá một tiếng, sau đó mặc một chiếc áo sơmi tay dài rồi đi ra.

Còn cầm theo một chiếc áo, khoác lên người Khương Tuệ Tuệ, chỉnh sửa lại cho cô, nói: “Buổi tối không giống như ban ngày, có lạnh hơn một chút, mặc vào đừng để bị cảm lạnh.”

Cô đành phải nhận lấy ngay, lúc tới đây Khương Tuệ Tuệ rất vội vàng nên chỉ mặc một chiếc áo ngắn tay.

Khương Tuệ Tuệ được Tống Thời Thanh chăm sóc chu đáo, sau khi Tống Thời Thanh đẩy xe đạp tới thì leo lên xe, chờ Khương Tuệ Tuệ ngồi vào ghế sau, để cô ôm eo anh rồi mới xuất phát.

Hai người đắm chìm trong hạnh phúc dưới ánh trăng sáng. Hơi gió se lạnh phả vào khuôn mặt hai người.

Tuy thời tiết sắp vào thu, nhưng tiết trời và thanh âm của mùa hè vẫn còn lưu lại, đường xá trở nên dài hơn, nhưng bọn họ lại không nóng vội. Chỉ cần ở bên nhau, đường có dài hơn cũng không thành vấn đề.

Khương Tuệ Tuệ nói: “Vậy lát nữa gặp bà nội, anh định nói thế nào?”

Tống Thời Thanh: “Hả?”

Khương Tuệ Tuệ cắn môi: “Chuyện là, nếu bà nội hỏi anh, là ai thích ai trước, vậy anh sẽ nói thế nào?”

Tống Thời Thanh cười khẽ: “Anh sẽ nói là anh thích em trước, là anh nhìn thấy nhan sắc của em nên động lòng, vào ngày đầu tiên làm việc cùng em là anh đã thích em rồi. Là anh cố ý tiếp cận em, từng bước một khiến con thỏ trắng như em rơi vào bẫy của anh, và rồi anh đã bắt trói em đến bây giờ.”

Khương Tuệ Tuệ hừ một tiếng.

Loading...