Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 350

Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:15:20
Lượt xem: 30

Cả người Khương Tuệ Tuệ cảm thấy thoải mái hơn nhiều, thậm chí còn đi bộ nhanh hơn trước.

Thực sự là trùng hợp, Khương Tuệ Tuệ rất hiếm khi gặp được Hứa Chí Cường, nhưng hôm nay hệ thống vừa được cập nhật thăng cấp, sau khi nói cho cô biết các quy tắc để lấy số lần miệng quạ đen, cô đã tình cờ gặp phải Hứa Chí Cường.

Lúc này đã đến giờ ăn trưa, Hứa Chí Cường lẻ loi ở một mình, cúi mình trước gốc cây và chuẩn bị ăn cơm. Anh ấy đã ngoài hai mươi tuổi và chưa cưới vợ, nhưng anh ấy đã có năng lực từ khi còn nhỏ nên anh ấy có được một cuộc sống cũng không tệ.

Khương Tuệ Tuệ trốn sau một cái cây, nhìn Hứa Chí Cường và thở dài.

Ai da, làm sao bây giờ? Thật sự phải tiếp xúc với Hứa Chí Cường vì lợi ích của hệ thống sao? Nhưng rốt cuộc phải như thế nào thì mới được xem là tiếp xúc? Nói mấy câu có được tính hay không?

Hay cô thử nói vài lời với Hứa Chí Cường xem sao? Nhưng cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể hỏi xem anh ấy ăn cơm chưa, anh ăn cái gì? Hôm nay trong nhà anh nấu cái gì...

Nó không quan trọng đúng không?

Nhưng, nhưng nếu nó không hiệu quả thì sao?

Trong lòng Khương Tuệ Tuệ nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng đang nghĩ hay là thôi bỏ đi thì cô đột nhiên cảm thấy một bóng người xuất hiện sau lưng mình. Người đàn ông vươn cánh tay mảnh khảnh, vòng qua eo cô, đem cả người kéo cô vào trong lòng.

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ không kịp phản ứng, hơn nữa vừa rồi còn đang suy nghĩ vấn đề, cô đột nhiên giật mình sửng sốt, lúc này nhịn không được mà kêu lên một tiếng.

Ngay sau đó, giọng nói trong trẻo của Tống Thiến Thanh xuất hiện bên tai, anh hạ thấp giọng ghé sát vào tai cô, khi nói chuyện, hơi thở của anh phả vào vành tai cô, cực kỳ ái muội: "Đừng sợ, là anh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-350.html.]

“Anh dọa c.h.ế.t em...” Sau khi Khương Tuệ Tuệ biết rằng đó là Tống Thời Thanh, tim cô cuối cùng cũng buông xuống, cau mày, mím môi và giọng điệu có chút ủy khuất.

Nhưng mà Tống Thời Thanh lại không dỗ dành cô ngay lập tức như thường lệ. Thay vào đó, anh nhìn Hứa Chí Cường, người mà Khương Tuệ Tuệ đã theo dõi trước đó, Hứa Chí Cường đang ăn cơm, dáng người anh ấy cao to, anh ấy lớn lên trông giống một gã thô lỗ, ăn cơm là phải ăn từng miếng từng miếng lớn.

Tống Thời Thanh quay đầu lại, mím môi, siết chặt cánh tay của Khương Tuệ Tuệ hơn một chút, ghé vào tai cô hỏi: "Em đang làm gì ở đây? Nhìn trộm anh ta ăn cơm à? Tại sao lại nhìn trộm anh ta?"

Tống Thời Thanh liên tiếp hỏi mấy vấn đề, Khương Tuệ Tuệ căn bản không có thời gian để phản ứng.

Thấy cô không mở miệng nói gì, Tống Thời Thanh cúi người tới gần cô, từ trong hốc mũi phát ra giọng nói quyến rũ: "Hả?"

Tiếng 'hả' này gần như khiến Khương Tuệ Tuệ không thể đứng vững được. Ngay khi chân trở nên mềm nhũn, cô dựa vào người Tống Thời Thanh, đôi mắt vốn trong veo đang dần mờ mịt hẳn, cắn chặt đôi môi ẩm ướt.

Khương Tuệ Tuệ không nghĩ đến việc nói với Tống Thời Thanh về việc hệ thống. Nhưng cho dù cô có định một ngày nào đó sẽ thật sự nói với Tống Thời Thanh, thì đó cũng là chuyện của sau này, dù sao thì hiện tại cô cũng không thể dễ dàng nói cho anh biết, cho nên cô chỉ định qua loa tùy tiện tìm một lý do để thoái thác.

Nhưng mà ngay khi Khương Tuệ Tuệ định giải thích, lại nghe thấy Hứa Chí Cường đi về phía bên này, hỏi: "Ai vậy?"

Không biết như thế nào, Khương Tuệ Tuệ lại thực sự cảm thấy có một chút phấn khích khi bị người khác phát hiện 'yêu đương vụng trộm'. Cô vội vàng cuống quýt trốn sau lưng Tống Thời Thanh, cả người cô ghé vào tấm lưng rộng của anh.

Loại cảm giác này rất lạ, vừa có chút hưng phấn kích thích, vừa có hơi sợ hãi.

Tống Thời Thanh lộ nửa người từ sau gốc cây, nói với Hứa Chí Cường: "Là tôi, Tống Thời Thanh."

Hứa Chí Cường sửng sốt một chút, gãi gãi đầu, có hơi bối rối, lẩm bẩm gì đó không rõ: "Thanh niên trí thức Tống sao? Hình như tôi vừa nghe được có vẻ là..."

Loading...