Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bị Sao Băng Đâm Trúng Ngực , Nữ Chính Xuyên Về Mạt Thế - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-10-02 11:59:12
Lượt xem: 0

Mà trong quán cà phê nào đó ở thành Tây, một người phụ nữ mặc váy dài đỏ tươi nóng bỏng gợn sóng đi tới cửa một phòng bao trong sảnh.

Cốc cốc cốc…

Cửa phòng bị gõ vang, ngay sau đó, có một giọng nói dịu dàng từ bên trong truyền ra: "Mời vào."

"Thúy Ngọc, mau tới đây ngồi đi, ngày mai tôi sẽ rời khỏi thành Tây quay về khu bảy, hôm nay hai chúng ta phải tâm sự thật nhiều." Nhìn thấy người phụ nữ đi đến, Cố Hàm Ngọc mỉm cười chào hỏi cô ả tới ngồi xuống.

"Sao vậy, sao thấy sắc mặt cậu không tốt thế." Thấy vẻ mặt cô ả hơi tái nhợt, Cố Hàm Ngọc cầm tay cô ả, vẻ mặt vô cùng lo lắng hỏi.

"Hàm Ngọc, hôm nay tôi nhìn thấy đoàn trưởng dẫn theo một cặp mẹ con đi tới sân huấn luyện, hơn nữa còn tiến vào phòng huấn luyện khép kín của riêng anh." Nói đến đây, trong ánh mắt người phụ nữ tên Thúy Vân kia vô cùng ghen ghét, phòng huấn luyện khép kín của đoàn trưởng, cô ả cũng chưa từng đi vào.

"Có phải là mẹ con bọn họ không?" Cố Hàm Ngọc nghe vậy, ánh mắt lóe lên, sau đó ấn mở một tấm hình từ trong điện thoại di động, đặt ở trước mắt cô ả.

"Chính là bọn họ." Thúy Ngọc nhìn đôi mẹ con trong tấm ảnh, đôi mắt bởi vì ghen ghét mà đỏ đến sắp nhỏ máu.

"Vân Tô đối xử với bọn họ rất tốt sao?" Nhìn biểu cảm của Thúy Ngọc, trong mắt Cố Hàm Ngọc lóe lên vẻ suy nghĩ sâu xa, với tính cách của Vân Tô, nếu đã biết được chuyện kia, sao anh còn có thể tốt với cô, thậm chí còn dẫn bọn họ đi tới phòng huấn luyện riêng của anh chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bi-sao-bang-dam-trung-nguc-nu-chinh-xuyen-ve-mat-the/chuong-86.html.]

"Đoàn trưởng cười với bọn họ rất dịu dàng." Nhớ tới cảnh tượng cô ả thấy ở sân huấn luyện, vết thương vừa mới kết vảy lại bởi vì dùng sức mà rịn ra vết máu.

MonkeyDManh

"Thúy Ngọc, cậu cũng đừng tức giận, lát nữa tôi nói cho cậu chuyện liên quan tới mẹ con bọn họ." Cố Hàm Ngọc kéo tay của cô ả, tay trái đẩy đầu ngón tay ra, tay phải vận dụng dị năng chữa thương.

"Hàm Ngọc, cậu nói cho tôi đi, bọn họ rốt cuộc là ai?" Sau khi vết thương trên tay được chữa khỏi, Thúy Ngọc cầm hai tay Cố Hàm Ngọc, kích động hỏi.

"Cô ta tên Biên Duyên, tôi đã quen cô ta từ trước khi tận thế bắt đầu…” Nhìn ánh mắt Thúy Ngọc, ánh mắt của Cố Hàm Ngọc lóe lên, con ngươi đen nhánh nhìn Thúy Ngọc, sau đó thêm mắm thêm muối nói cho cô ả chuyện trước khi tận thế xảy ra một lần.

"Thích đoàn trưởng thật sự là người tốt, cũng đã như vậy rồi còn không màng hiềm khích lúc trước mà trợ giúp cô ta, cô ta cũng là thứ mặt dày, thứ gì cũng dám nhận, hiện giờ nhất định là cô ta phát hiện Thích đoàn trưởng một lòng một dạ với cậu, cảm thấy bản thân không có hy vọng, cho nên mới mượn đứa bé để bắt chuyện với đoàn trưởng, sao trên đời lại có thể có người hèn hạ như vậy chứ!" Nói đến đây, cô ta hận Biện Duyên đến cắn răng nghiến lợi, biểu cảm kia như hận không thể lập tức xé nát mẹ con Biên Duyên vậy.

"Có lẽ là cô ấy cũng có nỗi khổ của riêng mình.” Cố Hàm Ngọc nhìn cô gái sắp phát điên lên trước mặt, khóe miệng cô ta khẽ cong, sau đó nâng ly lên che đi ý cười trong mắt.

"Hàm Ngọc, cậu vẫn tốt bụng như trước, nhưng cậu đừng quên, cô ta chính là người muốn cướp đoàn trưởng mà cậu thích đấy.” Thúy Ngọc hoàn hồn lại nhìn về phía cô ta, trong mắt mang theo một chút vẻ không đồng ý.

"Nhưng bây giờ nghe cậu nói vậy thì tôi cũng hiểu rồi, nhất định là cô ta đã dùng đứa con để uy h.i.ế.p đoàn trưởng nên đoàn trưởng mới có thể đối xử với cô ta như thế. Nếu không nhờ có cậu khuyên giải thì hôm nay tôi đã đi vào ngõ cụt rồi, có một người chị em tốt như Hàm Ngọc cậu thật là tốt!” Cô gái nghĩ đến chuyện gì đó rồi mỉm cười.

"Ai bảo duyên phận của chúng ta lại sâu sắc như thế chứ, ở trong biển người mênh m.ô.n.g này, tên của hai ta đều có chữ ‘Ngọc’ ở đuôi.

Loading...