Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bị Sao Băng Đâm Trúng Ngực , Nữ Chính Xuyên Về Mạt Thế - Chương 61

Cập nhật lúc: 2024-10-02 11:51:51
Lượt xem: 1

“Ừm, các cô dẫn đường, tôi đi theo.” Biên Duyên nhìn cô ấy gật đầu, xe kết hợp với nhà của cô chỉ là nhìn hơi cũ, muốn nói đến công năng bảo vệ tính mạng, tất cả mọi người cộng lại chỉ sợ không bằng cô mở một cái tấm ngăn bảo vệ.

“Cô chắc chắn?” Âu Lạp vô cùng nghi ngờ có phải cô không biết con đường đi vào nguy hiểm đến mức nào không.

“Tôi hiểu, đừng làm lỡ thời gian nữa, đi thôi.” Biên Duyên vô cùng nghiêm túc nhìn cô ấy, cô chẳng hề có ý vui đùa.

“Được thôi, cô cầm theo bộ đàm đi.” Âu Lạp nhìn cô một cái, đưa bộ đàm cho cô xong thì đi qua, hai người này một người dám làm, một người thì dám yên tâm.

“Cô Biên, chuẩn bị xong thì đi theo đi.” Để bộ đàm cẩn thận, bên trong truyền đến giọng nói dịu dàng của Vân Tô.

“Đi thôi.” Biên Duyên nhìn xe việt dã Âu Lạp ngồi lên, mở bộ đàm đáp một tiếng, so với mình, xe của bọn họ có thể nói là đã được cải tạo toàn diện, tính năng an toàn từ mắt nhìn có thể nói là trông an toàn hơn xe của cô.

Bộ đàm không truyền ra giọng nói, xe phía trước lái đi, cô mới khởi động xe ung dung đuổi theo.

Biên Duyên vừa đi quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe việt dã giống hệt chiếc xe đi đầu của Vân Tô từ kính chiếu hậu, chẳng trách anh yên tâm như vậy, thì ra có người đi sau.

Đường đi về phía vết nứt quả thực không dễ đi, đường núi khúc khủy, xung quanh có không ít biến dị thú nhìn chằm chằm, nhưng mà biên giới rừng rậm đa số đều là biến dị thú cấp một, có uy áp do dị năng giả ở hai xe trước sau phát ra, biến dị thú cũng chỉ dám đi lại ở biên giới chứ không dám đi ra.

Đại khái khoảng hai tiếng sau, xe việt dã dẫn đầu của Vân Tô dừng lại ở phía trước, ngồi ở buồng lái, Biên Duyên đương nhiên cũng nhìn thấy dòng sông liên kết vết nứt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bi-sao-bang-dam-trung-nguc-nu-chinh-xuyen-ve-mat-the/chuong-61.html.]

“Con yêu, mẹ ôm con xuống xe.” Biên Duyên dừng xe tắt máy quay đầu ôm An An lên xuống xe.

Nơi đây nằm ở biên giới rừng rậm, hơn nữa khu này là khu vực trũng hai bên vết nứt, đứng ở đây ngẩng đầu nhìn lên vẫn có thể nhìn thấy nơi đã từng phồn hoa nhất thành đông, chỉ là lúc này sự phồn hoa đã không còn, chỉ còn là cây cao chọc trời và một vài tòa nhà cao tầng vô cùng đổ nát.

Mà vết nứt tự nhiên nứt ra như này, Biên Duyên nhìn vứt nứt không bằng phẳng không ngừng phun ra các dòng thác to nhỏ, sự kinh ngạc trong đáy mắt vô cùng rõ ràng, so với sự đáng sợ trong trí nhớ, cảm giác chấn động khi tận mắt nhìn thấy càng đánh sâu vào tim cô hơn.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Biên Duyên nghĩ đến là, nhân loại cho dù biểu hiện mạnh mẽ trên các phương diện như thế nào, nhưng trước sức mạnh của tự nhiên, bạn sẽ phát hiện mình rất nhỏ.

Nhân loại xây dựng một xã hội văn minh cần trăm nghìn năm, nhưng tự nhiên nếu như muốn điên đảo hủy diệt nó chỉ cần một cái chớp mắt.

Nhìn vết nứt vô cùng lớn trước mặt, nghe tiếng ùng ục không ngừng vang lên, sắc mặt Biên Duyên lạnh lùng.

MonkeyDManh

“Biên Duyên, bảo Âu Lạp dẫn con sang bên sông chơi, tôi có việc muốn nói với cô.” Vân Tô không biết từ lúc nào đã đi đến, hôm nay anh mặc một chiếc áo gió màu cà phê, trông có vẻ dịu dàng hơn nhiều, chỉ là vẻ mặt hôm nay vô cùng nghiêm túc.

“An An, mẹ và chú có chuyện cần nói, con và dì Âu Lạp đi chơi một lúc, mẹ nói xong sẽ qua chơi với con được không?”

“Vâng.” An An ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt chốc chốc lại nhìn về phía bên sông, dòng sông xinh đẹp như vậy cậu bé chưa từng thấy, trong mắt đầy sự tò mò.

“Làm phiền cô rồi.” Nhìn Âu Lạp tơi cười ôm An An đi, Biên Duyên cảm ơn cô xong lúc quay đầu vẫn bảo hệ thống mở giám sát trong khu vực xe ra, nếu như xung quanh có bất thường lập tức liên hệ với cô.

Loading...