Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bảo Vệ Anh Thật Tốt - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-04 01:51:35
Lượt xem: 540

9.

 

Việc Thẩm Tri Niệm đến công ty đã gây ra xôn xao không hề nhỏ, một số cổ đông nhìn tôi lớn lên đã gửi tin nhắn cho tôi.

 

Tôi mỉm cười nói họ hãy yên tâm, kêu họ ngồi đó đợi trò hay là được.

 

Vốn tưởng rằng ba tôi trước tiên sẽ sắp xếp cho Thẩm Tri Niệm vào vị trí nhân viên bán hàng hoặc thư ký sau đó thăng chức từ từ, nhưng mà không nghĩ tới một bước lên trời trực tiếp vào phòng tài vụ, ngồi hẳn vào ghế phó trưởng phòng.

 

Tôi vui muốn nở hoa luôn, đây là đang buồn ngủ còn gặp chiếu manh trong truyền thuyết sao.

 

Nhẹ nhàng vuốt ve bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần mẹ cho tôi, trên đó còn loang lổ những giọt nước mắt.

 

Mẹ đã đưa cái này cho tôi lúc bà ấy sắp chết, vẻ mặt áy náy kéo tay tôi.

 

"Ly Ly, là mẹ không có năng lực, chỉ có thể cho con những thứ này."

 

Lúc đó tôi chưa hiểu ý tứ trong lời nói, tôi ngây thơ nghĩ rằng mẹ muốn cho tôi tất cả những điều tốt đẹp, cho nên mới cảm thấy 1,5 tỷ cổ phiếu ( tức là 10%) vẫn không đủ.

 

Nhưng bây giờ tôi mới biết được, trước đây mẹ tôi có 60% cổ phần gốc, nhưng cuối cùng bị ba tôi bòn rút một cách sạch sẽ.

 

Người ba tham lam ích kỷ của tôi, cần phải trả giá thật đắt.

 

Trong cuộc họp cấp cao, Thẩm Tri Niệm được giới thiệu một cách long trọng với mọi người, từng lời nói của ba tôi đều tràn đầy yêu thích cùng hài lòng.

 

Trước kia tôi còn có chút tò mò, cô ta đã dùng phương pháp gì chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, lấy lại được tình cảm của ba tôi với cô ta.

 

Chẳng lẽ là tình thương của cha sao?

 

Không phải, là bởi vì mẹ của cô ta, người phụ nữ được ba tôi bao nuôi cả đời, rất có thủ đoạn.

 

Lúc điều tra những thông tin này, ngoài ý muốn có được điều bất ngờ, trong tay người đàn bà đó vậy mà có 10% cổ phần, xem ra ba tôi thực sự rất yêu thương bà ta.

 

Lấy lại cổ phiếu từ một con chim hoàng yến đã bị nuôi nhốt trong nhiều năm, cũng dễ như lấy kẹo từ một đứa trẻ.

 

Vậy chỉ cần một kế hoạch đơn giản là đủ rồi.

 

····--

 

Thẩm Tri Niệm mới vào công ty ba ngày, đã coi công ty này là của mình, vị đại tiểu thư của Thẩm thị này khá ấn tượng.

 

Nếu ai gặp mặt mà không gọi cô ta một tiếng " tiểu thư", cô ta sẽ trực tiếp đến phòng nhân sự để sa thải người đó.

 

Việc ký tên vào hoá đơn cũng tùy thuộc vào tâm trạng của cô ta, tâm trạng tốt thì ký, tâm trạng không tốt thì không ký, mặc kệ bạn có đang vội hay không.

 

Cô ta vẫn là một người mê trai, trai đẹp đến xin chi tiền hỏi có đủ không, nếu số tiền không đủ thì cô ta sẽ tăng thêm một  chút.

 

Xấu tính thì cũng thôi đi, tiêu chuẩn lại còn thấp như vậy nữa.

 

Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp công ty, nhưng cũng không gây ra rắc rối gì lớn, mọi người cũng đều nhịn xuống.

 

Nhưng, Thẩm Tri Niệm nhanh chóng làm ra một chuyện khiến cả công ty phẩn nộ.

 

Bên bộ phận kinh doanh có một nhân viên cực kỳ giỏi, mất ba tháng mới bắt được dự án 6.000 vạn, đây cũng chỉ là khoản thanh toán đầu tiên, số dư còn lại vẫn còn rất nhiều.

 

Số tiền có thể lên đến hàng trăm triệu.

 

Nhưng để làm được điều này, anh ta cũng đã chi 30 vạn nhân dân tệ cho việc chiêu đãi và quà tặng cho người ta, số tiền này có thể được hoàn trả đầy đủ theo thủ tục thông thường.

 

Các nhân viên của bộ phận tài chính cũng đã hoàn thành việc xét duyệt.

 

Bởi vì bộ phận kinh doanh của họ được hưởng rất nhiều hoa hồng, nếu trước đây, mỗi khi bắt được một dự án lớn như vậy, tôi sẽ phát bao lì xì màu đỏ cho mọi người trong công ty, để mọi người dính chút không khí vui mừng.

 

Kết quả đưa tới chỗ Thẩm Tri Niệm, lại bị cô ta thoá mạ vô cùng khó nghe! 

 

10.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bao-ve-anh-that-tot/chuong-4.html.]

 

"Dự án nào cần hơn 30 vạn nhân dân tệ tiền giải trí? Cho dù mỗi ngày có ăn vàng cũng không có khả năng chi trả nhiều như vậy!"

 

"Dự án từ ba tháng trước đã quá thời gian rồi, sẽ không được hoàn trả lại. Nhiều nhất chỉ có thể trả 20 vạn cho tháng này thôi!"

 

"Người vừa xấu vừa lùn như anh khẳng định đã cầm tiền đó đi chơi hết rồi. Ghét nhất là loại đàn ông như anh!"

 

Bất kỳ người bình thường nào sau khi nghe những lời này cũng sẽ phát đien.

 

Ngày thường, quản lý cấp cao thấy Vương Hạo đều thân thiết mà chào hỏi một cái, trước đây ông ấy chưa bao giờ bị đối xử như vậy, trực tiếp đ.ậ.p phá văn phòng của Thẩm Tri Niệm.

 

"Cô không cần trả lại tiền cho tôi nữa, số tiền này coi như tôi bồi thường đồ vật bị đậ.p phá của cô, ông đây không làm nữa!"

 

Sau đó ông ấy liền đến phòng nhân sự để làm đơn từ chức, phòng nhân sự muốn gọi điện cho tôi, nhưng mà bị Thẩm Tri Niệm ngăn lại, còn trực tiếp thông qua đơn từ chức của ông ấy.

 

Sau đó hầu hết người ở bộ phận kinh doanh đều xin nghỉ việc, trong khoảng thời gian bộ phận nhân sự kín người hết chỗ.

 

Ngày hôm sau tại cuộc họp cấp cao, vị trí giám đốc kinh doanh bị bỏ trống.

 

Ba tôi thuận miệng hỏi: 

 

“Hôm nay Vương Hạo xin nghỉ phép à?”

 

Thư ký nhắc nhở: 

 

“Vương Hạo đã từ chức rồi."

 

Ba tôi khiếp sợ: 

 

"Vì sao? Làm sao mà ông ấy lại từ chức? Ai đồng ý cho ông ấy từ chức?"

 

Thẩm Tri Niệm là người rất dũng cảm, trực tiếp đứng dậy nói:

 

"Là con đã đồng ý cho ông ấy từ chức. Do nhân viên kinh doanh tên Lâm Đạt đã khai khống hoá đơn, phải chi trả hơn 30 vạn tệ. Còn đ.ậ.p phá văn phòng của con nữa."

 

Truyện của nhà Bé Mỡ Bất Ổn chỉ đăng duy nhất tại MonkeyD, vui lòng không reup dưới mọi hình thức.

"Trưởng phòng không giúp con m.ắ.n.g ông ấy thì thôi đi. Ông ấy còn dọa con nếu Vương Hạo từ chức, ông ấy cũng đi luôn. Trời ạ, ông ấy tưởng mình mở công ty này chắc, nên lúc đó con đồng ý luôn."

 

"Còn có mấy con sói mắt trắng cũng đi theo luôn rồi, nhưng mà bộ phận nhân sự cũng đang tuyển người rồi, hôm nay có hơn trăm người đến phỏng vấn, có rất nhiều người muốn vào làm ở công ty của chúng ta đó."

 

Rất tốt, ba câu, lực sát thương của câu sau còn lớn hơn cả câu trước.

 

Ba tôi tức giận đến nổi gân xanh, ông ấy nhặt tập hồ sơ trên bàn ném lên đầu cô ta. 

 

"Ai cho cô quyền sa thải nhân viên? Cô chỉ là nhân viên tài chính còn muốn quản luôn cả bộ phận nhân sự? Cô có biết Lâm Đạt là ai không? Phần lớn hoạt động của công ty đều phụ thuộc vào anh ta. Lúc trước để đào được anh ta công ty đã đưa ra mức lương 500 vạn một năm!”

 

"Cô có biết tài nguyên mối quan hệ của anh ta rộng rãi đến mức nào không? Anh ta đã giành được dự án 6000 vạn. Đừng nói là trả lại 30 vạn, 600 vạn tôi cũng trả cho anh ta!"

 

“Bộ phận kinh doanh là do họ tự thành lập, nhân viên cũng là do họ tự tìm tới, bây giờ chắc chắn họ cũng đi theo hết luôn rồi. Toàn bộ bộ phận kinh doanh đều đi hết rồi, cô có biết nó ảnh hưởng lớn đến mức nào không?"

 

Thẩm Tri Niệm sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, run rẩy nói: 

 

"Con, con không biết."

 

"Cô là cái đồ được việc thì ít hỏng việc thì nhiều, c.ú.t ra ngoài cho tôi!"

 

Sau khi ba tôi gào lên nói điều này, lúc này ông ấy thật sự đã có suy nghĩ g.ie.t cô ta luôn rồi.

 

Thẩm Tri Niệm chán nản đi ra khỏi phòng họp, bên ngoài đều là những nhân viên đang xem trò hay, trong mắt tràn đầy khinh thường cùng khinh thường.

 

Chuyện nghiêm trọng nhất vẫn xảy ra, dự án 6000 vạn Vương Hạo vừa mới ký hợp đồng đã bị đối hủy bỏ hợp đồng.

 

Chậc chậc chậc, đắc tội ai không đắc tôi, một hai phải đắc tội với Vương Hạo làm gì?

 

Mà tôi, chỉ im lặng ngồi một bên để xem trò hay.

 

 

Loading...