Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-08-18 00:15:29
Lượt xem: 14

Hà Mỹ Tâm nghe bà ta bôi nhọ con gái mình, cũng không thèm tráng bánh nữa, cầm cái xẻng lên định đánh nhau với bà ta.

Triệu Thiến Mộng nhìn Diệp Tương lạnh nhạt trong đám đông, nghe những âm thanh ồn ào xung quanh, nhịn không được nữa, gào lên với mẹ mình: “Mẹ có thôi đi không! Diệp Tương không phẫu thuật thẩm mỹ, nếu bây giờ công nghệ đã tiên tiến như vậy, con đã đi làm từ lâu rồi!”

Cô ta quay đầu lại, nhìn Diệp Tương thật sâu, nghiến răng nói: “Cho dù nó có phẫu thuật thẩm mỹ thật thì cũng không liên quan đến nhà chúng ta, mẹ đừng làm loạn ở đây nữa được không!”

Đây là lần đầu tiên Triệu Thiến Mộng nổi giận với bà ta trước mặt nhiều người như vậy, Trương Hồng Hà vốn dĩ không ai trị được lập tức bị cô ta dọa sợ.

Mặc dù trong miệng vẫn mắng Triệu Thiến Mộng bất hiếu, không bênh vực mẹ ruột, khuỷu tay hướng ra ngoài, nhưng bà ta vẫn ngoan ngoãn dắt xe đi.

Trương Hồng Hà vừa đi, xung quanh lập tức yên tĩnh hơn hẳn, Văn Lai Hương lại khôi phục cảnh tượng người đến người đi náo nhiệt, Lương Thành muốn vào ăn sáng, Hà Mỹ Tâm trừng mắt, không nói gì đuổi anh ta ra ngoài.

Lương Thành cười gượng gạo bước vào quán ăn sáng khác, trong lòng ấm ức mãi không thôi, đột nhiên anh ta nhớ đến dạo này thành phố quản lý rất nghiêm ngặt, trong lòng bỗng nảy ra ý định khác.

Quán ăn sáng mà… Vệ sinh thì tốt đến đâu chứ?

Chẳng qua là cấp trên nể tình, không muốn làm khó tiểu thương thôi, nếu thật sự kiểm tra, chẳng phải là tóm gọn hết sao?

Nghĩ được cách, Lương Thành ăn cơm cũng thấy ngon miệng hơn hẳn.

Ăn sáng xong, Lương Thành đi đổi ca với đồng nghiệp, đến lượt người kia đi ăn sáng.

Anh ta vừa đứng yên vị ở chỗ trực, thì thấy một chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại không xa, biển số xe quen thuộc đến mức anh ta không thể quen hơn được nữa, đó là xe riêng của cục trưởng.

Lương Thành vội vàng chạy tới.

Cửa xe vừa mở, quả nhiên cục trưởng bước xuống, Lương Thành cười tươi đi tới, còn chưa kịp mở miệng, cửa xe bên kia cũng mở ra.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Một đôi chân dài thẳng tắp bước xuống trước, trong lòng Lương Thành dâng lên dự cảm chẳng lành, quả nhiên, Dư Tuyết Vi với mái tóc xoăn dài ngang vai bước xuống xe, đứng trước mặt anh ta, đáy mắt ánh lên nụ cười giễu cợt mà chỉ có hai người bọn họ mới hiểu.

“Cục trưởng Trương, chào ông.” Lương Thành cứng đờ da đầu chào hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-80.html.]

Cục trưởng Trương gật đầu: “Tiểu Lương, trực ban vất vả rồi.”

Lương Thành không dám biểu hiện gì thêm, sợ Dư Tuyết Vi nói điều gì đó, chỉ muốn tiễn hai người này đi cho xong chuyện.

Thế nhưng làm sao Dư Tuyết Vi có thể để anh ta được như ý muốn, chuyện hóng hớt được ở nhà họ Diệp hôm qua đâu phải nghe cho vui.

Cơ hội tốt để chọc tức anh ta như vậy, sao có thể không chọc chứ?

Dư Tuyết Vi bỗng nhiên lên tiếng, cười tủm tỉm nói: “Cục trưởng Trương, Lương Thành có phải rất thích kiểu con gái như cháu không ạ?”

Đối với nhân tài du học về nước này, cục trưởng Trương hết sức ưu ái, hơn nữa hai người ra ngoài thị sát, chủ đề nói chuyện cũng không quá nghiêm túc, bị câu hỏi khó hiểu của Dư Tuyết Vi hỏi đến ngây người một lúc, sau đó ông ta cười nói: “Tiểu Lương cũng ở đây, cháu cứ hỏi thẳng cậu ta đi, tôi làm chủ cho cháu, cậu ta chắc chắn sẽ trả lời cháu.”

Dư Tuyết Vi cong môi, không hỏi vấn đề này, mà liếc nhìn Lương Thành một cái, nói: “Hôm qua cháu ra ngoài ăn cơm, tình cờ gặp Lương Thành.”

“Ồ?”

“Cậu ta nói với người ta, cháu theo đuổi cậu ta mà không được đấy.”

Ánh mắt dò xét của cục trưởng Trương rơi trên người Lương Thành, Lương Thành hận không thể đào个 hố chui xuống đất, ấp úng nửa ngày không nói nên lời.

Sắc mặt cục trưởng Trương nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Tiểu Lương à, ngày thường tác phong của cậu đã có vấn đề rồi, sao có thể sau lưng lấy đồng chí nữ làm đề tài nói chuyện được chứ?”

“Cậu phải tự kiểm điểm lại bản thân đi.”

Lương Thành run rẩy đáp: “Vâng… Cục trưởng Trương, cháu biết rồi, cháu sửa, cháu sửa, cháu chỉ là nhất thời lỡ lời…”

Cục trưởng Trương không để ý đến anh ta nữa, cảm thấy anh ta làm mất mặt mũi đơn vị.

Còn Dư Tuyết Vi điểm đến là dừng, không nói thêm gì nữa, hỏi: “Cục trưởng Trương ăn sáng chưa ạ? Hàng xóm của cháu có một quán ăn sáng ở đây, hương vị rất ngon.”

Cục trưởng Trương vừa hay cũng chưa ăn sáng, Dư Tuyết Vi vừa đề nghị, ông ta liền đồng ý.

 

Loading...