Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 60

Cập nhật lúc: 2024-08-17 21:47:04
Lượt xem: 27

Điều khiến Diệp Tương bất ngờ là, Thịnh Lẫm có năng khiếu chơi game rất khá, nếu không phải trong game có nhiều chi tiết mà Thịnh Lẫm thật sự không biết, cô đều hoài nghi cậu ta đang giả vờ là người chơi mới để trêu chọc mình.

Chơi hai trận đấu thường, Thịnh Lẫm cảm thấy hơi nhàm chán, cậu ta muốn thử tướng mới, nhưng tài khoản của cậu ta lại chẳng có gì. Diệp Tương không suy nghĩ nhiều, liền đưa điện thoại của mình cho cậu ta.

Ván đầu tiên sau khi đổi điện thoại sắp kết thúc, danh sách bạn bè liền sáng lên, Thịnh Lẫm click vào xem, là có người gửi lời mời kết bạn.

Lúc này cậu ta đã biết điều hơn rồi, không dám làm bất cứ chuyện gì có khả năng chọc giận Diệp Tương nữa, đưa điện thoại qua cho Diệp Tương xem: "Chị, có người mời chị chơi game, từ chối nhé?"

Diệp Tương thường dùng nick chính, lần này vì muốn chơi cùng Thịnh Lẫm, nên cô đăng nhập vào nick phụ đã lâu không online.

Nick phụ này có rất nhiều bạn bè loạn xạ, nhưng phần lớn đều không có ghi chú.

Diệp Tương nghiêng người liếc mắt nhìn.

'Tinh Tuyết'

Một ID rất xa lạ.

"Từ chối luôn đi." Diệp Tương không để chuyện này trong lòng.

Kết thúc một ván game, Thịnh Lẫm lại thấy Tinh Tuyết gửi lời mời: "Anh ta lại mời chị kìa, em từ chối luôn nhé?"

Diệp Tương gật đầu.

Chơi cùng Thịnh Lẫm đến hơn hai giờ chiều, Diệp Tương cảm thấy hơi mệt: "Lát nữa Hoàng Lăng với bọn họ còn đến tìm em không?" Cô lát nữa còn phải đi cày thuê cho ông chủ Tiền, cứ ở đây mãi cũng không tiện.

Hoàng Lăng bọn họ cũng không phải ngày nào cũng rảnh rỗi đến đây chơi với cậu ta, nhưng Thịnh Lẫm liếc mắt một cái đã nhìn ra Diệp Tương mệt mỏi, chắc chắn không thể nói thật được.

Cậu ta đổi điện thoại lại với Diệp Tương, giả vờ xem tin nhắn Wechat: "Họ đến muộn một chút."

"Chơi game lâu vậy rồi, em hơi mệt." Cậu ta phủi phủi vai, nằm xuống giường, kéo chăn lên, trông rất bình yên: "Giờ này ngủ chắc là ngủ trưa, chị, em hơi buồn ngủ, em ngủ trước đây."

Diệp Tương đang suy nghĩ xem nên nói với Thịnh Lẫm thế nào rằng cô muốn đi, nào ngờ Thịnh Lẫm lại mệt muốn ngủ, cô cũng không cần phải kiếm cớ nữa.

"Vậy em nghỉ ngơi trước đi, lát nữa đói thì nhắn tin cho chị, muốn ăn gì thì nhắn là được."

Giọng Thịnh Lẫm uể oải, nghe có vẻ rất buồn ngủ: "Vâng, vậy lát nữa em nói sau, nếu em không nhắn tin, thì chị cứ mặc kệ em."

Thấy cậu ta nói vậy, Diệp Tương cũng vui vẻ đồng ý.

Cô về nhà ngủ một giấc, đến giờ thì online, lời mời lập đội của ông chủ Tiền liền gửi đến.

Mãi cho đến khi chơi xong với ông chủ Tiền, Diệp Tương mới nhớ ra xem điện thoại.

Thịnh Lẫm không gửi tin nhắn mới, chắc là vẫn chưa ngủ dậy, vậy tối nay cô không cần phải lo cho cậu ta nữa.

Nhưng tối muộn khi nói chuyện phiếm với Khương Doanh, Khương Doanh lại hơi ngạc nhiên vì sao Thịnh Lẫm đột nhiên ngủ nhiều như vậy, suy nghĩ một hồi, cô ấy nói: "Chắc là do vết thương trên đầu khiến nó hơi khó chịu, hiếm khi thấy nó ngủ lâu như vậy."

"Nhưng mà cũng tốt, đỡ cho nó dư thừa tinh lực lại nghĩ cách gây chuyện, như vậy nó chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại bệnh viện."

Diệp Tương cũng cảm thấy như vậy, Thịnh Lẫm ngoan ngoãn một chút, đối với cô và Khương Doanh mà nói đều là chuyện đáng mừng.

Nói chuyện phiếm với Khương Doanh một lúc, Diệp Tương liền đi rửa mặt, trước khi đi ngủ theo thói quen cô liếc nhìn điện thoại, lại thấy Kinh Vân Phi gửi tin nhắn đến.

Kinh Vân Phi: 【Khi nào cậu về quê? Mấy hôm nữa rảnh không, ra ngoài leo núi ngắm bình minh với tớ không?】

Anh ta không nhắc đến chuyện xảy ra lúc trưa, bởi vì anh ta biết mình không có tư cách hỏi Diệp Tương người đánh rank đôi với cô rốt cuộc là ai.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cả buổi chiều, anh ta như người mất hồn, lật xem không sót một ngóc ngách nào trong trang cá nhân và nhật ký của Diệp Tương, điều đáng mừng là, anh ta không nhìn thấy mục tiêu khả nghi nào.

Tuy nhiên, anh ta cũng không thể vì vậy mà khẳng định Diệp Tương thật sự không có bạn trai.

Nếu là người khác, trong trường hợp mơ hồ thế này, Kinh Vân Phi sẽ dứt khoát lịch sự rút lui, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng Diệp Tương thì khác.

Do dự cả buổi chiều, cuối cùng Kinh Vân Phi cũng nhận thức rõ ràng một sự thật --- bảo anh ta từ bỏ liên lạc với người bạn đã mất liên lạc từ lâu này, anh ta hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Một mặt anh ta khinh bỉ bản thân vậy mà cũng học được cách giả vờ mù, mặt khác sau khi nhận ra suy nghĩ của mình, anh ta nhanh chóng gửi cho Diệp Tương tin nhắn mời cô ấy đi ngắm bình minh.

Lúc gửi tin nhắn, trong lòng anh ta vẫn còn đang đấu tranh tư tưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-60.html.]

Cuối cùng, mong muốn được gặp Diệp Tương đã lấn át hoàn toàn cảm giác tội lỗi do lương tâm cắn rứt mang lại.

Anh ta chỉ biết, nếu không làm gì cả, có lẽ anh ta sẽ hối hận cả đời.

Anh ta không muốn lặp lại những sai lầm trong quá khứ.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Diệp Tương hơi ngạc nhiên, cô có chút không hiểu, tại sao Kinh Vân Phi lại hai ngày liên tiếp nói chuyện và rủ cô đi chơi.

Tuy rằng chuyện vô tình gặp phải hôm nay khiến cô biết, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Kinh Vân Phi và Lục Văn Quân có lẽ là đã thật sự chia tay, nhưng cũng không có nghĩa là cô có thể lập tức thích ứng với hiện trạng.

Điều này khiến cô cảm thấy, cô giống như là lựa chọn thay thế liền mạch của đối phương vậy.

Hơn nữa, hai người ra ngoài riêng với cô mà nói thật ra có chút miễn cưỡng.

Thời cấp ba bọn họ cũng rất ít khi đi chơi riêng, phần lớn thời gian đều là Kinh Vân Phi gọi một đám bạn, tiện thể rủ cô đi cùng.

Việc Diệp Tương thích làm nhất chính là lặng lẽ ngồi một bên, nhìn những người thú vị nói cười.

Mà Kinh Vân Phi và bạn bè của anh ta đủ thú vị, không cần Diệp Tương phải tốn tâm tư, bầu không khí đã rất sôi nổi rồi.

Hôm nay đi chơi riêng với Kinh Vân Phi, đã được xem như là Diệp Tương khó có được lần nuông chiều bản thân.

Trong khoảng thời gian nửa ngày ngắn ngủi ở chung, mặc dù đối phương đang cố gắng tìm chủ đề, nhưng Diệp Tương vẫn có chút mệt mỏi ứng phó.

Không phải chủ đề Kinh Vân Phi tìm nhàm chán, mà bởi vì cô vốn không phải người giỏi ăn nói, huống chi Kinh Vân Phi còn là chàng trai cô từng thích.

Ở chung với anh ta, nói năng, cử chỉ đều phải dè dặt hơn so với người khác, sợ rằng sẽ xảy ra sai sót gì đó.

Diệp Tương nhìn chằm chằm vào khung chat một lúc, nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn không đồng ý lời mời của anh ta.

Diệp Tương: 【Mấy hôm nữa mới về, chắc không đi cùng cậu được.】

Ngoài những cân nhắc khác, còn có một điểm là Diệp Tương rất hiểu rõ về thể lực của bản thân, cô không muốn đi được nửa đường thì không đi nổi nữa, gây thêm phiền phức cho người khác.

Nếu là lời mời khác, ví dụ như ăn cơm, chơi game gì đó, có lẽ cô đã đồng ý ngay rồi.

Kinh Vân Phi: 【Vậy hai ngày nay thì sao?】

Diệp Tương: 【Leo núi cần rất nhiều thời gian, có lẽ tớ không thu xếp được.】

Kinh Vân Phi nhớ tới chuyện cô và "Hẻm Núi Nhỏ" đánh rank đôi cả buổi chiều hôm nay, tự giễu cợt nhếch mép, trong lòng đã có đáp án.

Anh ta cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm, miết màn hình hồi lâu, mới đáp: 【Ừ.】

Diệp Tương: 【Nghỉ ngơi sớm đi.】

Cô thật sự hơi buồn ngủ, gửi tin nhắn này xong liền ngủ thiếp đi.

Còn Kinh Vân Phi thì trằn trọc trên giường, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không cam lòng hỏi thêm một câu: 【Vậy đợi khai giảng rảnh không?】

Diệp Tương đã ngủ từ lâu, sao có thể trả lời anh ta được.

Kinh Vân Phi cũng chỉ có thể bỏ qua.

Đợi đến sáng sớm hôm sau Diệp Tương tỉnh lại mới nhìn thấy tin nhắn anh ta gửi đến.

Cô thật sự không muốn đi leo núi, nhưng thời gian hẹn lại quá xa, cô cũng nghĩ không ra lý do gì để từ chối nữa.

Diệp Tương: 【Được, có cơ hội thì đi cùng nhau.】

Kéo lên xem lịch sử trò chuyện của hai người, Diệp Tương có cảm giác đặc biệt không chân thật.

Hai ngày trước Kinh Vân Phi vẫn là giấc mộng xa vời thời cấp ba của cô, vậy mà giờ đây quan hệ giữa bọn họ lại đột nhiên trở nên gần gũi như vậy.

Ngoài niềm vui nhàn nhạt, càng nhiều hơn là sự bối rối.

Cô có chút không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với Kinh Vân Phi nữa.

Tuy nhiên, Diệp Tương còn chưa kịp xoắn xuýt vì chuyện này bao lâu, một cuộc điện thoại đã gọi đến.

Giao diện danh bạ hiển thị là 'Mẹ'.

 

Loading...