Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 245 hoàn

Cập nhật lúc: 2024-08-20 20:40:01
Lượt xem: 21

Diệp Tương xòe tay, chớp chớp mắt nói: “Ai biết được chứ.”

“Nhưng mà…” Cô cười, “Chuyện của Tống Bạch Vi, thì giao cho Diệp Tương 29 tuổi đưa ra lựa chọn vậy.”

Bây giờ cô mới 22 tuổi.

Ít nhất Diệp Tương 22 tuổi không thích Tống Bạch Vi.

“Hủy bỏ năng lực của cậu đi,” Diệp Tương nói, “Mình nên sống trong thế giới ban đầu của mình.”

Hệ thống không nói gì nữa.

Thế giới lại có âm thanh.

“Xin lỗi… Vừa rồi anh có hơi kỳ lạ.” Tống Bạch Vi phát hiện, không biết từ lúc nào, Diệp Tương đã rút tay áo ra khỏi tay anh ta.

Đây là một sự từ chối không lời.

Trong lòng anh ta thất vọng vô cùng, nhưng vẫn giữ dáng vẻ thản nhiên, hào phóng.

Bị từ chối cũng không phải là chuyện gì mất mặt.

“Để anh đưa em về nhà.” Anh ta nói.

Diệp Tương hơi nghiêng đầu, cong mi mắt nhìn anh ta, sau đó đưa tay chỉ về một hướng.

“Tổng giám đốc Tống, anh xem.”

Tống Bạch Vi nhìn theo hướng ngón tay cô.

Rõ ràng là một đôi tình nhân, tư thế thân mật, tay trong tay, ngay cả cơ thể cũng dựa sát vào nhau, trong mắt họ dường như chỉ có đối phương, đến mức Diệp Tương và Tống Bạch Vi nhìn họ rõ ràng như vậy mà họ cũng không hề hay biết.

“Câu trả lời cho vấn đề anh muốn hỏi nằm ở đó, với tư cách là cấp dưới, anh thấy tôi hoàn thành thế nào?”

Tống Bạch Vi xoa mi tâm, khóe môi nở nụ cười khổ.

Tại sao trong mắt anh ta, ngay cả cách Diệp Tương từ chối anh ta cũng đáng yêu một cách độc đáo như vậy.

“Rất tốt, tốc độ cực nhanh, ví dụ điển hình.”

Hai người nhìn nhau cười, đề tài này coi như hoàn toàn bị lướt qua.

Diệp Tương được Tống Bạch Vi đưa về nhà.

So với trước đây, thái độ của anh ta trở nên khách sáo hơn.

Mầm non vốn dĩ đã hơi nảy mầm, bỗng chốc lại trở về điểm xuất phát.

Lúc về Kỷ Từ vẫn chưa ngủ, sau khi tiễn Tống Bạch Vi đi, đóng cửa lại cô ấy còn tò mò hỏi Diệp Tương: “Hai người cãi nhau à?”

Diệp Tương hỏi cô ấy: “Cậu nhìn ra từ đâu vậy?”

Kỷ Từ nói: “Trước đây không phải thế này.”

“Chính là… Aizz, mình khó diễn tả lắm,” cô ấy líu lo nói, “Bầu không khí giữa hai người—”

Diệp Tương nháy mắt với cô ấy trước khi đi tắm: “Là cậu tưởng tượng thôi.”

Đêm khuya tĩnh lặng.

Diệp Tương ngồi trước bàn máy tính, liên tục lật xem đĩa game trong tay, không hề có chút buồn ngủ.

Dựa theo những gì hệ thống đã nói trước đó, nó chỉ là một sự tồn tại đến từ không gian chiều cao để thu thập dữ liệu, vì nhiều lý do, Diệp Tương đồng ý để hệ thống tạm thời cư trú trong cơ thể cô.

Nhưng bọn họ đã hủy bỏ ràng buộc từ lâu rồi.

Trong trường hợp bình thường, Diệp Tương đưa ra lựa chọn gì, đều không liên quan gì đến hệ thống, cũng sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào với nó.

Vậy tại sao vừa rồi lúc cô từ chối Tống Bạch Vi, hệ thống lại sốt ruột như vậy?

“Hệ thống.”

“… Hệ thống?”

“Đừng giả vờ nữa,” giọng Diệp Tương hơi lạnh lùng, “Nói chuyện cần tiêu hao năng lượng, chắc không nhiều bằng năng lượng cậu cần tiêu hao để tạm dừng thời gian đâu nhỉ.”

Thấy giả vờ không được nữa, hệ thống mới lề mề xuất hiện nói: “… Vừa rồi ngủ quên, không nghe thấy.”

“Cậu có thể giải thích cho mình chuyện xảy ra hai tiếng trước không?”

Giọng điệu của Diệp Tương rất chắc chắn, có lẽ là đã phát hiện ra điều bất thường.

Hệ thống thấy cô như vậy thì biết chối cãi cũng vô ích, bèn lựa chọn giả ngu.

“Mình đây không phải là sợ cậu bỏ lỡ chân mệnh thiên tử của mình, nên mới cố ý nhắc nhở cậu sao.” Hệ thống nhỏ giọng nói.

Diệp Tương bị chọc cười, “Chúng ta có bỏ lỡ hay không, thì liên quan gì đến cậu?”

“Liên quan lớn đấy!”

Diệp Tương nhíu mày.

Hệ thống vội vàng nói: “Mình là một hệ thống tốt bụng, nếu như bởi vì mình mà khiến cậu hiểu lầm Tống Bạch Vi, thì mình sẽ áy náy lắm!”

“Đúng! Áy náy lắm!” Dường như bản thân nó cũng không tin lời mình nói lắm, hệ thống lại lặp lại một lần nữa.

Đôi mắt Diệp Tương dưới ánh trăng lóe sáng, cô ngồi khoanh chân trên ghế gaming, xoay xoay đĩa game trong tay, như đang nói cho hệ thống nghe, lại như đang lẩm bẩm tự nói: “Một đôi trời định? Cách hình dung thật kỳ lạ.”

“Từ ngữ này thường xuất hiện trong các tác phẩm văn học nghệ thuật, rất ít khi dùng từ một đôi trời định để hình dung quan hệ tình nhân hoặc là quan hệ vợ chồng trong cuộc sống hiện thực.”

“Hệ thống của không gian chiều cao đều tốt bụng như vậy sao? Dường như từ khi hệ thống xuất hiện, mình đều là người được hưởng lợi, cho dù là ràng buộc, hay là hủy bỏ ràng buộc, trong khoảng thời gian này, mình đều không hề trả giá bất kỳ điều gì, đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn.”

“Cho dù lựa chọn mình đưa ra hoàn toàn trái ngược với thứ hệ thống cần…”

Diệp Tương dừng một chút, “Mình không những không nhận bất kỳ hình phạt nào, thậm chí sau khi hủy bỏ ràng buộc, mình vẫn có thể sử dụng năng lực của hệ thống.”

Nếu hệ thống có thực thể, thì lúc này chắc đã toát mồ hôi lạnh rồi.

“Đổi một đối tượng biết nghe lời chẳng phải tốt hơn sao?” Diệp Tương nghi ngờ hỏi, “Đã lâu như vậy trôi qua rồi, trong số những người cậu tiếp xúc nhất định có người tốt hơn mình chứ? Tại sao cậu thà làm việc không công, cũng muốn ở lại bên cạnh mình?”

“Để mình đoán xem,” Diệp Tương trầm ngâm hồi lâu, hỏi: “Mình đối với thế giới này, là đặc biệt đúng không?”

“Đúng không?”

Cho nên lựa chọn của cô, nơi chốn về sau của cô, mới khiến hệ thống để tâm như vậy.

Cho nên cho dù năng lượng của hệ thống cạn kiệt, cũng muốn ở lại bên cạnh cô.

Đây là một loại giám sát quang minh chính đại, nhưng lại vô cùng bí mật.

“Nói đi,” Diệp Tương nhìn đĩa game nói, “Cậu muốn nhìn thấy cái gì?”

“Hay nói cách khác—”

“Cậu muốn có được cái gì từ trên người mình?”

Chuyện muốn che giấu đã bị đoán trúng tám chín phần mười, che giấu nữa cũng vô nghĩa, hệ thống triệt để cuống lên, sụp đổ nói: “Cậu nói xem mình có được cái gì từ trên người cậu?”

“Mình lặn lội đường xa đến đây, cần cù chăm chỉ phấn đấu muốn thu thập dữ liệu, chuẩn bị đến lúc trở về không gian chiều cao thì hoàn thành việc nâng cấp bộ nhớ!”

“Bây giờ thì sao? Tất cả đều hỏng bét!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-245-hoan.html.]

“Cho cậu kim thủ chỉ cậu không cần, cho cậu tiền tài địa vị cậu không cần, cho cậu đàn ông cậu cũng không cần!” Hệ thống gào lên, “Cuối cùng ngay cả mình mà cậu cũng không cần, mình phải hoàn thành nhiệm vụ thế nào đây?”

“… Cậu bình tĩnh một chút.”

“Cậu bảo mình bình tĩnh thế nào đây?” Hệ thống bất chấp tất cả, “Mình ở lại bên cạnh cậu chính là muốn xem xem cậu có đổi ý hay không, cho dù cậu không đổi ý, thì chờ mình tích lũy đủ năng lượng, mình đi là được chứ gì, cùng lắm thì làm lại từ đầu.”

“Thế nhưng hôm nay thì sao? Cậu lại từ chối Tống Bạch Vi! Cậu có biết Tống Bạch Vi là ai không?”

“Sếp của mình.” Diệp Tương thành thật trả lời.

“Sếp cái rắm!” Hệ thống cảm thấy mình sắp tức c.h.ế.t rồi, “Đó là chân mệnh thiên tử của cậu!”

“Là một trong những nhân vật then chốt của thế giới chiều thấp, mấy bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời cậu đều sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với hướng đi của thế giới.”

Diệp Tương nắm bắt được trọng điểm, “Nhân vật then chốt?”

Hệ thống lười nói nhiều, “Cậu cứ coi như là đứa con của vận mệnh trong tiểu thuyết ấy, chỉ có điều đứa con của vận mệnh là độc nhất vô nhị, còn nhân vật then chốt của thế giới chiều thấp lại không chỉ có một.”

Diệp Tương bừng tỉnh đại ngộ.

Hành vi hệ thống chọn cô làm đối tượng ràng buộc, và không muốn rời đi sau khi hủy bỏ ràng buộc đều có lời giải thích hợp lý.

Chỉ là lời hệ thống nói, cô và Tống Bạch Vi ở bên nhau là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời cô, nghe thật buồn cười.

“Mình không ở bên Tống Bạch Vi thì sẽ thay đổi vận mệnh của mình sao?”

Hệ thống nói: “Cậu cho là vậy sao?”

“Mình cho là chuyện này không quan trọng.” Diệp Tương thản nhiên nói.

CPU của hệ thống suýt chút nữa thì bị cô chọc cho hỏng, “Nào, cậu nói cho mình nghe xem, không có sự trợ giúp của Tống Bạch Vi, thì làm sao cậu từ một đạo diễn phim ngắn vô danh tiểu tốt bước lên sân khấu quốc tế, trở thành đạo diễn lớn mang tầm quốc tế?”

“Sau khi trở thành đạo diễn lớn, cậu sẽ dốc lòng cho sự nghiệp từ thiện, tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với trong nước, phương hướng sự nghiệp của cậu đã ảnh hưởng đến vận mệnh của vô số người!”

“Mỗi khi vận mệnh của một người xảy ra thay đổi, thế giới vì muốn sửa sai cần rút năng lượng của mình đều sẽ tăng lên gấp bội. Không rút đủ năng lượng, ý thức thế giới tuyệt đối sẽ không buông tha cho mình.”

Nói một cách đơn giản, hệ thống phải ngồi tù ở thế giới chiều thấp không biết bao lâu mới có thể ra tù.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Trước khi đến thì tưởng là thiên đường thăng cấp, sau khi đến mới phát hiện bản thân có đến mà không có về.

Hệ thống sụp đổ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Diệp Tương nghe xong lời tố khổ sau khi sụp đổ của hệ thống, yên lặng chờ nó trút giận xong, thấy nó bình tĩnh lại một chút mới nói: “Mình cần phải đứng ở vị trí rất cao, dốc lòng cho sự nghiệp từ thiện, ảnh hưởng đến vận mệnh của người khác, đúng không?”

Hệ thống suy nghĩ một chút, “… Nói như vậy cũng không sai.”

Chỉ là người bình thường không có bất kỳ sự trợ giúp nào thì muốn đứng trên đỉnh cao của ngành nghề, nói dễ hơn làm sao?

Trông cậy vào bố mẹ Diệp Tương sao?

Bỏ đi là vừa.

Hệ thống muốn c.h.ế.t quách cho rồi.

Đang định offline đi ngủ đông, thì nó lại nghe thấy Diệp Tương nói: “Đây không phải là chuyện không thể hoàn thành nếu không có Tống Bạch Vi.”

“Vậy cậu nói xem? Cậu phải hoàn thành thế nào?” Hệ thống chất vấn.

Diệp Tương bình tĩnh nói: “Không phải chỉ có đạo diễn lớn mới có sức ảnh hưởng, hiện tại mạng xã hội phát triển nhanh chóng, sức ảnh hưởng của một số hot TikToker top đầu không thua kém gì đạo diễn quốc tế.”

Hệ thống phản bác: “Cậu có tố chất làm hot TikToker sao?”

Cái tính cách cứng đầu của Diệp Tương kia, có thể không câu nệ, xông pha được mới là lạ.

Dường như nhìn ra sự không tin tưởng của hệ thống, Diệp Tương lấy điện thoại ra, mở trang dữ liệu tài khoản.

“Trong khoảng thời gian cậu ngủ đông, mình đã thử một chút,” nụ cười của cô nhàn nhạt, nhưng lại khó giấu được sự tự tin, “Có lẽ cậu có thể xem thử, rồi hãy kết luận.”

“… 2,06 triệu người theo dõi?” Hệ thống kinh ngạc, “Tài khoản của cậu? Dùng bao lâu rồi?”

Nó ngủ đông cũng được một khoảng thời gian rồi, nếu như không phải giám sát được tình huống bất thường, thì hôm nay nó cũng sẽ không online.

Diệp Tương gật đầu, “Đúng vậy, tài khoản của mình, từ 0 đến 2,06 triệu mình dùng—”

Cô tính toán một chút, đưa ra một con số chính xác, “Khoảng 45 tiếng.”

Hệ thống hét lên kinh ngạc, “Cậu nói gì cơ?!”

“45 tiếng, 2,06 triệu người theo dõi,” Diệp Tương nhìn chằm chằm nói, “Trung bình mỗi giờ đều sẽ có 45 nghìn người bị mình thu hút, lựa chọn theo dõi mình, tìm hiểu mình.”

“Đạo diễn lớn 29 tuổi Diệp Tương rất lợi hại, nhưng Diệp Tương 22 tuổi cũng không tệ, bảy năm thời gian, chẳng lẽ còn không thể bù đắp được khoảng cách mà một người đàn ông mang đến sao?”

Diệp Tương thở dài, “Hệ thống, cậu đang coi thường mình, hay là đang coi thường chính mình vậy?”

“Đương nhiên là coi thường cậu.” Hệ thống lẩm bẩm.

Liên quan gì đến nó chứ, chẳng phải nó đã bị Diệp Tương hủy bỏ ràng buộc từ lâu rồi sao?

Chẳng phải cô đã sớm không cần nó nữa rồi sao?

Diệp Tương đặt đĩa game mang đến hệ thống lên bàn, nói: “Nếu như khoảng cách này chỉ dựa vào một mình mình không thể bù đắp được, vậy… Thêm cậu nữa thì sao?”

Kim thủ chỉ cũng chưa chắc đã phải dùng trên người yêu đương.

Hệ thống im lặng hồi lâu, “Vậy thì phải xem cậu có bản lĩnh đó hay không đã.”

Nó mỉa mai nói: “Không phải bùn nhão thì có thể trát lên tường được đâu.”

“Đổi tên đi.” Diệp Tương yêu cầu.

Hệ thống nói: “Vậy mình còn phải thay đổi một chút phương hướng thu thập dữ liệu.”

Diệp Tương chống cằm, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ.

Một ngày khá là bình thường không có gì đặc biệt.

Nhưng đây cũng là mỗi một ngày của cô.

【Chào mừng người chơi đến với phiên bản đặc biệt của 《Fighting~fighting! Không hoàn thành mục tiêu sự nghiệp thì phải tìm một người đàn ông để gả》, đã phát xong gói quà tân thủ, chúc người chơi chơi game vui vẻ】

【Ting—】

【Kim thủ chỉ: Lòng dũng cảm tiến về phía trước (Ràng buộc thành công)】

Diệp Tương nghe xong lời nhắc nhở ràng buộc của hệ thống, cảm thán nói: “Cậu còn khá là có tinh thần có bài bản đấy.”

Nhưng mà oán niệm cũng sắp tràn ra ngoài rồi.

Hệ thống hừ một tiếng: “Hy vọng cái tên mới này có thể nhắc nhở cậu phấn đấu mọi lúc mọi nơi.”

Có thứ gì đó vô hình khẽ chạm vào đầu ngón tay Diệp Tương.

Đây là lần đầu tiên Diệp Tương tiếp xúc với thực thể của hệ thống.

Cô ngẩn người, sau đó áp đầu ngón tay vừa được chạm vào lên ngực.

Diệp Tương mỉm cười nói: “Hợp tác vui vẻ.”

Từ hôm nay trở đi, cô cũng là nhân vật chính trong game có kim thủ chỉ hệ thống rồi.

Một nhân vật chính đủ tư cách, tiến về phía trước.

---HẾT---

Loading...