Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 203

Cập nhật lúc: 2024-08-20 17:54:45
Lượt xem: 7

Hai bóng người lén lút kia thật sự quá mức rõ ràng, Diệp Tương còn chưa đi đến cửa ra vào đã chú ý tới bọn họ.

"Thịnh Lẫm," cô hạ giọng hỏi, "Hai người kia làm gì vậy?"

Kỳ kỳ quái quái.

Thịnh Lẫm vẫn còn chìm đắm trong dư vị ngọt ngào vừa rồi, bị Diệp Tương gọi mới hoàn hồn nhìn sang.

"Chắc là... 0?"

Diệp Tương nghi hoặc hỏi: "Linh gì cơ?"

Thịnh Lẫm giải thích: "Trước đây em nghe trong đội có người nói, gần đây có mấy tên biến thái hay đến sân bóng rổ nhìn trộm."

Cậu gãi gãi đầu, trước mặt cô gái mình thích mà nhắc đến vấn đề này, cậu có chút ngại ngùng.

"Chính là gay ấy."

Thịnh Lẫm nhỏ giọng nói: "Trước đây có đồng đội bị quấy rối, còn đặt cho bọn họ một biệt danh, gọi là 'tên biến thái nửa đêm'."

Diệp Tương: "..."

Diệp Tương bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Cô kéo Thịnh Lẫm chuẩn bị đổi cửa rời đi, muốn tránh hai cái bóng đen kỳ quái có hành vi quỷ dị kia.

Thật không ngờ, xã hội này ngay cả con trai cũng không an toàn.

Thế nhưng sau khi phát hiện cô chuẩn bị đổi hướng rời đi, hai cái bóng đen kia lại hướng về phía hai người Diệp Tương đi tới.

Bước chân Diệp Tương càng lúc càng nhanh, gần như là chạy.

Trong sân vận động còn nhiều người như vậy, bọn họ muốn làm càn sao?

Thịnh Lẫm bị Diệp Tương kéo, chẳng hiểu gì mà chạy theo.

Đối với cậu mà nói, Diệp Tương nói gì làm gì đều là lời vàng ngọc, cậu chỉ cần nghe lời là được.

Thỉnh thoảng cậu cũng sẽ nhớ lại, bản thân trước khi gặp Diệp Tương, cũng là một tên đại ca học đường ngỗ nghịch.

Nhưng vừa nghĩ đến Diệp Tương, những chuyện vô vị trong quá khứ kia rất nhanh đã bị cậu ném ra sau đầu.

Nhìn dáng vẻ chạy như bay của Diệp Tương, Thịnh Lẫm nghiêng đầu cười nói: "Thế nào, những thứ em dạy có phải rất hữu dụng không?"

Diệp Tương chỉ lo chạy, cô gật gật đầu, mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân phía sau hình như cũng càng đuổi càng gần.

Cô không tin, người phía sau còn có thể đuổi theo đến tận ký túc xá nữ.

Trường học cũng bố trí bảo vệ mà.

Bị Diệp Tương và Thịnh Lẫm bàn tán, hai tên biến thái trong miệng bọn họ, chính là Giang Trừng và Văn Dịch.

Hai người bọn họ khó khăn lắm mới đợi được lúc Diệp Tương chuẩn bị ra ngoài, lại không ngờ rằng, Diệp Tương đột nhiên dừng bước, xoay người đi về hướng khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-203.html.]

Giang Trừng vội vàng đuổi theo, Văn Dịch cũng bám theo.

Hai người bọn họ cũng đang thảo luận.

"Cậu xem đi, tớ đã nói là cô ấy có việc rồi, cậu cứ nhất quyết muốn đến đây," Văn Dịch trầm ngâm nói, "Tớ cảm thấy là cô ấy nhìn thấy cậu, cho nên mới xoay người bỏ chạy."

Giang Trừng uất ức trong lòng, "Tớ đến thì đã sao?"

Tên con trai bên cạnh Diệp Tương là ai?

Sao bọn họ lại thân mật như vậy?

Nhìn thấy Diệp Tương càng chạy càng nhanh, trong lòng Giang Trừng càng lúc càng khó chịu.

Ban đầu cậu không muốn gọi Diệp Tương, cậu biết Diệp Tương không phải là người thích khoa trương.

Nhưng bây giờ nhìn cô kéo tên con trai kia chạy càng ngày càng xa, Giang Trừng hoàn toàn không chịu nổi cảm giác chênh lệch này, cậu dừng bước, trực tiếp hướng về phía bóng lưng hai người hét lớn: "Diệp Tương, đừng chạy nữa!"

Diệp Tương nghe thấy giọng nói quen thuộc này, lập tức dừng bước.

Cô quay đầu lại liền phát hiện, người đuổi theo phía sau cô không phải là tên biến thái nửa đêm trong miệng cô và Thịnh Lẫm, mà là Giang Trừng cùng một người trông giống bạn học của cậu ta.

Diệp Tương thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi vận động mạnh xong, lại căng thẳng chạy một hồi, bây giờ cô thật sự rất mệt.

Phát hiện là người quen Giang Trừng, cô có chút oán trách nói: "Sao cậu không gọi tớ, đuổi theo tớ như vậy rất đáng sợ đấy."

Giang Trừng sải bước đi đến trước mặt cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thịnh Lẫm bên cạnh cô.

Thịnh Lẫm cũng nghênh đón, dùng ánh mắt vô cùng kỳ lạ đánh giá Giang Trừng.

Hai người cao lớn nhìn nhau, Diệp Tương bị kẹp ở giữa, nhất thời thật sự không hiểu nổi bọn họ đang nhìn cái gì.

Văn Dịch rất giỏi nắm bắt thời cơ, Giang Trừng còn đang ngây ngốc trừng mắt người ta, bày tỏ sự bất mãn với Thịnh Lẫm, Văn Dịch đã nắm bắt được trọng điểm, bắt chuyện với Diệp Tương.

"Xin chào, tôi là bạn cùng phòng của Giang Trừng, hôm nay cùng cậu ấy đến Đại học Hãn Hải dạo chơi," lúc Văn Dịch nói chuyện rất nho nhã lễ độ, toát lên vẻ nho nhã lịch sự, nhìn qua giống như công tử nhà danh giá thời xưa, vừa nhìn đã biết gia giáo rất tốt, "Vừa rồi xin lỗi, có thể chúng tôi đứng chỗ không có đèn, bạn không nhìn rõ là ai, đuổi theo bạn như vậy có phải dọa bạn sợ rồi không?"

Dưới lời nói dịu dàng quan tâm của anh ta, Diệp Tương cũng bắt đầu tự hỏi có phải bản thân đã quá mức nhạy cảm rồi không.

"Không có gì, chỉ là tớ và Thịnh Lẫm tưởng hai người là..."

Nói đến đây, Diệp Tương mới phát hiện ra mình không nên nói ra, dù sao đó cũng không phải là lời hay ho gì.

Văn Dịch ôn hòa cười nói: "Trông chúng tôi lén lén lút lút, rất kỳ quái đúng không?"

Diệp Tương im lặng gật đầu.

Văn Dịch liền nói: "Để tạ lỗi, tôi và Giang Trừng đưa bạn về ký túc xá nhé?"

Giang Trừng còn đang ở bên kia cố gắng dùng ánh mắt xuyên thủng Thịnh Lẫm, bên này Văn Dịch đã nhanh chóng đề nghị đưa Diệp Tương về ký túc xá.

Thịnh Lẫm liếc anh ta một cái, cười ranh mãnh nói: "Ồ, có người sắp bị đào góc tường rồi."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Loading...