Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-08-19 10:35:18
Lượt xem: 12

Theo bản năng nhìn về phía anh, lại thấy chàng trai cao ráo đã quay mặt đi, nhưng trong lòng Diệp Tương lại dâng lên một cảm giác vô cùng chắc chắn.

Tuy anh không nhìn cô, nhưng nhất định đang chú ý đến cô.

Kinh Vân Phi: 【 Đây là lần đầu tiên chúng ta tham gia họp lớp. 】

Rõ ràng trước khi đến, cả hai đều không biết đối phương sẽ đến, lúc đến cũng không đi cùng nhau.

Nhưng sự thật được anh nói ra, lại giống như hai người đã hẹn trước, cùng nhau đến dự buổi họp lớp này.

Diệp Tương hỏi anh: 【 Trước khi gặp cậu, tớ còn không biết cậu sẽ đến. 】

"Xin lỗi, tớ trả lời tin nhắn một chút."

Chàng trai đang trò chuyện với mọi người đứng dậy, rời chỗ ngồi, tìm một chiếc ghế sofa trống trong phòng bao.

Những người ngồi gần đều có thể nhìn thấy nụ cười ngọt ngào, vui vẻ của anh khi nhắn tin.

Kinh Vân Phi không phải đang nhắn với Diệp Tương...

Nhưng Diệp Tương đang ở đây, có gì muốn nói thì cứ nói thẳng mặt, chắc hẳn không phải đang nhắn tin với Diệp Tương nhỉ?

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Vậy bây giờ là tình huống gì?

Kinh Vân Phi không có tâm trạng để ý đến suy nghĩ của người khác, tìm một chỗ yên tĩnh, anh nhắn lại cho Diệp Tương.

Kinh Vân Phi: 【 Cậu không muốn gặp tớ sao? 】

Đôi lông mày anh tuấn nhíu lại.

Diệp Tương: 【 Cậu đột nhiên đến, tớ chỉ hơi bất ngờ thôi, không có ý gì khác. 】

Nhìn thấy tin nhắn này, lông mày anh lập tức giãn ra.

Kinh Vân Phi: 【 Mấy hôm trước bà ngoại nhập viện, không chắc có thể đi được không, hôm nay mẹ tớ đến rồi, thấy còn kịp thời gian nên tớ đến đây. 】

Anh sẽ không nói với Diệp Tương rằng, ban đầu anh không định đến, chỉ vì nhìn thấy hình ảnh của cô trong vòng bạn bè, anh mới vội vàng đến đây.

Kinh Vân Phi vốn dĩ không thích những buổi giao tiếp xã hội kiểu này, dáng vẻ ăn nói khéo léo cũng chỉ là lớp mặt nạ mà anh tôi luyện mà thành.

Anh đến đây, chỉ là vì muốn tìm một lý do chính đáng, quang minh chính đại để gặp Diệp Tương.

Cứ như vậy, hai người bắt đầu trò chuyện.

Diệp Tương hỏi thăm tình hình sức khỏe của bà ngoại Kinh Vân Phi, Kinh Vân Phi kể cho cô nghe một số tình hình cụ thể.

Nói chuyện đến cuối cùng, Kinh Vân Phi đột nhiên nói: 【 Gần đây anh đang rảnh rỗi, không biết có thể làm gì, mấy hôm trước vừa tải Vinh Quang Chiến Kỷ, anh không hiểu lắm về trò chơi này, nhưng nhìn thấy rank của em hình như rất cao? 】

Diệp Tương không suy nghĩ nhiều, trả lời anh: 【 Em chơi lâu rồi. 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-116.html.]

Kinh Vân Phi: 【 Vậy em có thể dẫn anh chơi được không? 】

Kinh Vân Phi: 【 Trước đây anh chưa từng chơi loại game này, lúc trước toàn chơi PUBG, cảm thấy rất xa lạ. 】

Diệp Tương nghĩ đến việc còn phải cùng Chu Trạch tham gia hoạt động, có chút do dự: 【 Nhưng mà gần đây em hơi bận. 】

Kinh Vân Phi do dự hồi lâu, vẫn cảm thấy việc chơi game cùng Diệp Tương quan trọng hơn là giữ thể diện, liền mặt dày nói: 【 Không thành vấn đề, anh có thể đợi em rảnh rồi chơi cùng. 】

Anh thầm nghĩ, chẳng lẽ chuyện mà Diệp Tương nói là bận, chính là tiếp tục duo với người khác?

Anh đã từng mượn tài khoản của người khác để xem Diệp Tương duo với người khác rất lâu rồi.

Nói đến nước này, Diệp Tương lại từ chối thì có chút quá đáng, hơn nữa cô cũng không ghét Kinh Vân Phi, cũng không ghét việc dẫn thêm một người chơi game cùng.

Suy nghĩ một lát, cô nói: 【 Vậy thì đợi cuối tháng này em bận xong sẽ gọi anh. 】

Trả lời tin nhắn xong ngẩng đầu lên, Diệp Tương liền phát hiện Trương Tiểu Tuyết đang nhìn chằm chằm cô với vẻ mặt bát quái.

Trương Tiểu Tuyết hỏi cô: "Nhắn tin với ai đấy? Hăng say thế?"

Ban đầu Diệp Tương không muốn nói cho cô ấy biết, nhưng không chịu nổi Trương Tiểu Tuyết cứ gặng hỏi, Diệp Tương bất đắc dĩ mới nói: "Kinh Vân Phi rủ tớ dẫn cậu ấy chơi game."

Trương Tiểu Tuyết kéo dài giọng "Ồ" một tiếng đầy ẩn ý, ánh mắt vượt qua bàn ăn, nhìn về phía Kinh Vân Phi ở góc phòng, "Người ta không phải đang ở đây sao? Có gì không thể nói trực tiếp, nhất định phải nhắn wechat? Bí mật quá nhỉ."

Gương mặt Diệp Tương ửng đỏ, bị Trương Tiểu Tuyết nói như vậy, hai người bọn họ thật sự có chút khó hiểu.

Trương Tiểu Tuyết không tiếp tục truy hỏi chuyện này nữa, cười tủm tỉm nói: "Không sao, người trẻ mà, tớ hiểu, tớ hiểu mà."

Diệp Tương khó hiểu hỏi cô ấy: "Cậu lại hiểu cái gì nữa?"

Nhân viên phục vụ lần lượt bưng thức ăn vào, Trương Tiểu Tuyết liếc mắt nhìn, bắt đầu mở bát đũa.

"Tớ hiểu hai người đây là tâm đầu ý hợp, được chưa?"

Nhìn thấy Diệp Tương bị cô trêu chọc đến mức đỏ mặt tía tai, Trương Tiểu Tuyết liền dừng lại.

Cô ấy gắp cho Diệp Tương một quả cà chua bi, nói: "Ăn đi ăn đi, cà chua bi đỏ mọng, giống như trái tim rực lửa của ai kia~"

Diệp Tương suýt chút nữa thì bị sặc.

Cái miệng của Trương Tiểu Tuyết thật sự là...

Còn để cho cô ăn cơm ngon lành không vậy?

Ăn uống no nê, cũng đến lúc giải tán, có người đề nghị, hay là tối nay đến quán karaoke chơi, đến khuya có thể tụ tập thêm một chút.

Lần này đến đây, vốn dĩ là vì chuyện của Trương Tiểu Tuyết, bây giờ mọi chuyện gần như đã kết thúc, Diệp Tương không muốn đến quán karaoke ồn ào náo nhiệt chịu đựng thêm nữa.

 

Loading...