Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠN CÙNG PHÒNG TRÀ XANH - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-21 15:57:36
Lượt xem: 110

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi mở vòng bạn bè của Quan Tâm Nhã ra, vuốt xuống dưới, nhìn thấy một bức ảnh “ Canh sườn sắc hương vị đầy đủ”, kèm dòng cap : “Cố ý ninh canh cho bạn cùng nhà, không ngờ cô ấy đang giảm cân, đáng tiếc thật, nồi canh này mình đã hầm mất 2 tiếng.”

Thông qua màn hình cũng có thể ngửi thấy được mùi trà nồng nặc. 

Châu Chính Vũ còn ở phía dưới bình luận : “Không nghe cô ấy nói phải giảm cân a?Cô ấy không muốn uống, lần sau gói lại để anh mang đi, anh nhìn thấy có vẻ rất ngon đó.”

Lần đó bụng của tôi không tốt lắm, vừa vào cửa đã ngửi thầy mùi vị nồng nặc của canh sườn, bụng khó chịu đến mức muốn nôn. Vì thế nên thuận miệng bảo bản thân giảm cân, không ăn đâu.

Quan Tâm Nhã chuyển thân liền đem chuyện này lên vòng bạn bè ám chỉ tôi, bạn bè của cô ta còn phụ họa nói tôi không biết tốt xấu, lòng tốt lại không được xem trọng. 

Còn có hôm Thất Tịch, Châu Chính Vũ mua một đóa hoa hồng đem đến nhà tôi, mời tôi đi dạo ở chợ đêm, Quan Tâm Nhã nhìn thấy bó hồng đó, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ:

[Mình từ nhỏ tới lớn chưa từng được nhận qua hoa! Ngôn Ngôn xinh xắn như thế, nhất định nhận được rất nhiều hoa nhỉ? Chính Vũ là người thứ mấy thế?]

Ánh mắt Châu Chính Vũ lúc đấy nhìn tôi bỗng chốc trở nên ý vị thâm trường. 

[ Tâm Nhã một mình ở nhà chắc sẽ rất chán, không bằng cùng bọn tôi đi dạo đi, người đông càng náo nhiệt.] Anh ta nói.

Tôi cau mày, con m.ẹ nó đầu hắn ta bị lừa đá hả, muốn rủ cả Quan Tâm Nhã đi?

Tôi trực tiếp vứt lại bó hoa cho Châu Chính Vũ, thuận tay đẩy Quan Tâm Nhã ra : [ Hai người đi đi.]

Quan Tâm Nhã lập tức thể hiện ra khuôn mặt vô tội nhìn Châu Chính Vũ : [ Mình không có ý gì cả, hai người qua Thất tịch, mình đi thì làm sao mà nhìn được chứ, Chính Vũ anh mau xin lỗi Ngôn Ngôn a.]

Châu Chính Vũ thế mà nói : [Anh chỉ là muốn càng đông càng vui thôi.]

Tôi cười lạnh một tiếng, mắt đảo qua nhìn thấy Quan Tâm Nhã trên người đang mặc một chiếc áo len trễ vai, chiếc váy chữ A ngắn bản mới cùng với một đôi giày da nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-cung-phong-tra-xanh/chuong-5.html.]

[ Đều đã ăn mặc như thế này rồi, đừng có mà giả vờ nữa!]

Tôi đóng cửa “rầm” một cái.

Mười phút sau lướt thấy bức ảnh Quan Tâm Nhã đang ôm bó hoa mà tôi không cần nữa đứng ngay ở phố kèm dòng cap:

“ Hoa hồng không phải của em, anh cũng không phải của em.”

Cô ta ở phần bình luận còn nói : “ Lòng tốt lại bị làm thành chuyện xấu, nếu như có một người có thể thiện giải nhân ý hơn một chút, thì sẽ không náo loạn thành thế này rồi.]

? Vòng vo nói tôi không đủ thiện giải nhân ý?

Châu Chính Vũ ở phía dưới còn trả lời lại : “ Không trách em, em không sai.”

Anh ta thậm chí còn dừng lại một chút, sau đó phát tiếp một tin : “ Cuối cùng sẽ có một ngày, em đợi được hoa hồng thuộc về mình, đợi được người thuộc về em.”

Tôi nhìn thấy dòng bình luận này, trong bụng nôn nao cồn cào. Đợi đến khi tôi làm mới lại vòng bạn bè, câu nói đó đã bị xóa mất rồi. Thế nhưng cũng không làm chậm trễ được chuyện trên đầu tôi là một mảnh thảo nguyên xanh mướt.

Định tắt điện thoại đi ngủ, tôi lại lướt thấy một bài đăng mới trong vòng bạn bè, nhìn thời gian thì thấy mới 2 phút trước.

Quan Tâm Nhã chỉ chụp một góc nhỏ của dấu bàn tay, kèm thêm dòng cap: “Lẽ nào mình theo đuổi tình yêu là sai sao? Tình yêu sao mà lại khó như thế.”

Châu Chính Vũ bình luận : “ Đều là lỗi của anh, khiến em phải chịu ủy khuất rồi, bảo bối đừng khóc, muah muah.”

Tôi : muah cái c

Bạn cũ của mẹ tôi đi đâu mà có thể tìm được cho tôi cái thể loại r.ác r.ư.ởi như thế này.

 

Loading...