Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn cùng phòng thích trộm đồ - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-08 00:26:11
Lượt xem: 845

10

Tôi sao chép lại đoạn video vào điện thoại rồi quay về ký túc xá.

Vừa vào ký túc xá đã thấy Lâm Lâm và Vương Mẫn đang an ủi Giang Hân:

“Trời ơi, không ngờ cậu đã phải chịu đựng mấy chuyện như này, hèn chi ngày hôm đó cậu khóc nhiều như vậy!"

"Đỗ Giang Giang quá độc ác, cậu ta sẽ bị báo ứng thôi!"

Giang Hân vừa cúi đầu lau nước mắt vừa nói lời cảm ơn.

Tôi cười khẩy.

Trong lòng cậu ta chắc đang rất đắc ý.

Lâm Lâm với Vương Mẫn vừa nhìn thấy tôi liền lập tức ngậm miệng, quay đầu đi về giường của bản thân. 

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Còn Giang Hân khó có thể che giấu nụ cười trên môi.

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Tôi làm như không thấy mà bấm chuyển đoạn video đó qua cho Giang Hân. 

Chuyển thêm một tin nhắn WeChat: "Quà đáp lễ cho món quà lớn cậu đã tặng tôi."

Giang Hân vừa bấm vào xem, liền ném điện thoại lên bàn một cái "bang", vẻ mặt vô cùng sợ hãi:

"Tại sao cậu lại có được đoạn video này!"

Không biết có phải khi cậu ta ném đã vô tình chạm phải nút tăng âm lượng hay không, nhưng âm thanh khó tả trong video ngay lập tức vang vọng khắp ký túc xá.

Lâm Lâm và Vương Mẫn đều c.h.ế.t lặng.

Tôi mỉm cười, đứng trước mặt cậu ta, nhìn xuống khuôn mặt tái nhợt và sợ hãi của cậu ta:

“Chị em tốt, không lẽ cậu không biết trên đời có một thứ gọi là “camera hành trình” sao?"

"Thật là trùng hợp, tất cả "chuyện tốt" của cậu đều được lưu trữ ở đây, mấy thứ này rất có ích đó."

"Nói cho tôi biết, nếu tôi đăng cái này lên, cậu có nổi tiếng hơn tôi không?"

“Lại nói tiếp, liệu người xem có tin rằng nữ chính trong video này thật sự ngây thơ, vô hại như những gì cậu đã nói trên diễn đàn không?”

Giang Hân ngồi ngơ ngác hồi lâu, đột nhiên quỳ thẳng xuống, nắm lấy vạt áo của tôi, vẻ mặt khẩn cầu:

"Giang Giang, thật xin lỗi, tôi sai rồi, tôi bị mỡ heo che mù mắt."

"Video này mà bị lộ ra ngoài là cuộc đời của tôi sẽ kết thúc! Cầu xin cậu, cầu xin cậu tha cho tôi!"

Cậu ta giơ tay tát mạnh vào mặt bản thân hai cái:

"Đánh tôi đi! Cậu đánh tôi cho hả giận đi được không?"

Tôi nhìn mà cảm thấy buồn cười: 

"Giang Hân, lúc cậu hãm hại tôi ở căn tin, chẳng phải cậu muốn hủy hoại tôi hay sao?" 

"Tại sao bây giờ chuyện như vậy xảy ra với cậu thì cậu lại bắt đầu sợ hãi?" 

"Làm người mà tiêu chuẩn kép như vậy là không tốt đâu đúng không nè?"

Sắc mặt Giang Hân tái mét, ngập ngừng không nói nên lời.

Tôi cầm lấy điện thoại của cậu ta, đặt lại trước mặt cậu ta:

"Nhưng cậu cứ yên tâm, tôi cũng không ác độc như cậu, tôi sẽ cho cậu một cơ hội để lựa chọn."

“Tôi kiến nghị cậu nên đem những chuyện cần giải thích giải thích cho rõ ràng, lau sạch nước bẩn mà cậu đã hắt vào người tôi."

"Cậu cảm thấy hợp lý không?"

Đôi mắt của Giang Hân tràn ngập nước mắt, môi cắn chặt.

Cắn chặt đến mức muốn chảy máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-cung-phong-thich-trom-do/chuong-10.html.]

Đôi mắt nhìn tôi đầy vẻ không cam lòng.

Thấy cậu ta không nhúc nhích, tôi lấy điện thoại di động trong túi ra quơ quơ trước mặt cậu ta:

"Nếu cậu không thể quyết định... thì hãy để tôi quyết định hộ, nhưng về việc tôi sẽ gửi đoạn video nào và phát tới mức nào... thì khó nói lắm..."

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Giang Hân vội ngăn tôi lại:

"Không cần! Tôi sẽ tự mình làm việc đó!"

Cậu ta nắm chặt điện thoại, cuối đầu ngây người một lúc lâu.

Cuối cùng tự mình bấm vào thanh bài viết để đăng bài.

Một nụ cười mỉa mai xuất hiện trên miệng tôi.

Hên là cậu ta thực sự bị mù luật.

Thực ra dù cậu ta không đồng ý thì tôi cũng không thể phát những video này của cậu ta được.

Nếu tôi mà phát thì tôi sẽ là người bị bắt vì tội truyền bá văn hoá phẩm đồi truỵ.

Bởi vậy mới thấy, người dân nên học chút ít về luật pháp. 

Vừa tự bảo vệ được quyền lợi của mình, vừa đề phòng những người có tâm bất chính. 

……

Nửa giờ sau, Giang Hân đăng một bài viết xin lỗi thật dài trên diễn đàn.

Bài viết cho biết toàn bộ nội dung đăng tải trước đó đều do cậu ta tự dựng lên.

Và đính kèm là tất cả các bản ghi cuộc trò chuyện lúc còn hẹn hò giữa cậu ta với Đông Bằng.

Cuộc trò chuyện đó đã chứng minh được lúc trước khi hẹn hò cậu ta đã "liếm" như nào. 

Về sau, cậu ta nhiều lần muốn được tặng đồ xa xỉ, con người thật của cậu ta lộ rõ ra hết.

Ngoài ra, còn có tất cả ảnh chụp màn hình WeChat vào hôm cậu ta cố tình kích thích tôi.

Điều đó chứng tỏ cậu ta không những biết Đoạn Chu là bạn trai của tôi mà còn cố tình dụ dỗ anh ta chỉ để vả mặt tôi, chẳng qua là đã dụ nhầm người mà thôi.

Trong một khoảng thời gian ngắn, bài đăng đã gây náo động.

Những người trước đây bị cậu ta lừa gạt lần lượt bình luận:

"Trời ạ! Người phụ nữ này từ đầu đến cuối đều giả bộ ngây thơ, thậm chí còn hắt nước bẩn lên người bạn cùng phòng! Bộ kiếp trước bạn cùng phòng của cô ta đã g.i.ế.c cả nhà cô ta hay sao? Này là ác tới mức nào đây?"

“Giang Hân này thật ác độc, bóp méo sự thật, dẫn dắt dư luận, làm chúng ta trở thành đồng lõa của hung thủ, biến chúng ta thành mấy kẻ bắt nạt trên mạng!"  

"Tôi không nên nghe theo lời nói từ một phía, tôi xin lỗi chị gái Đỗ Giang Giang... tôi rất hối hận."

……

Sau khi đọc xong mấy cái bình luận, tôi nhìn Giang Hân đang ngồi thẫn thờ, thở dài nói: 

"Giang Hân, sẽ không có người nào coi thường cậu chỉ vì cậu nghèo. Chỉ khi cậu không tự quý trọng bản thân, tự hạ thấp mình, người khác mới coi thường cậu."

Trò hề này cuối cùng cũng kết thúc.

Tôi không tiếp tục nhìn Giang Hân nữa, để cậu ta tự ngồi đó che mặt khóc. Tôi lập tức đi tìm người cố vấn, đưa bằng chứng cho cô ấy thấy, xin được chuyển ra khỏi ký túc xá.

Vốn dĩ sinh viên năm nhất trường chúng tôi không được phép sống bên ngoài, nhưng cố vấn sau khi nghe toàn bộ câu chuyện đã phá lệ cho tôi được phép dọn ra ngoài.

Giang Hân cũng bị đuổi khỏi trường vì sự việc này.

Khi tôi đang cầm đơn xác nhận quay lại ký túc xá để thu dọn đồ đạc, tôi thấy ký túc xá của chúng tôi đang loạn thành một nồi cháo.

Những người ở ký túc xá khác tụ tập quanh cửa ký túc xá của tôi để xem náo nhiệt. Lâm Lâm ôm Giang Hân đang bất tỉnh vào lòng và hét lên gọi 120.

Đôi môi của Giang Hân tái nhợt, cơ thể đang run rẩy.

Bộ dạng như thể tinh thần bị hao tổn quá độ.

Loading...