[Bách hợp]Thẩm Thiến Diệp của tôi - 9 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-14 16:35:01
Lượt xem: 157

Một năm sau, tôi được giới thiệu vào trường đại học mà tôi đã chọn. Thẩm Thiến Diệp cùng tôi đến một thành phố mới đầy cơ hội. Cô ấy được một người tìm kiếm tài năng phát hiện và bắt đầu diễn xuất.

 

Chúng tôi thuê một căn nhà bên ngoài trường và sống một cuộc sống bình thường.

 

Sau đó, Thẩm Thiến Diệp nhặt một con ch.ó bản địa nhỏ màu trắng trên trường quay và đặt tên là Bánh Mật, Bánh Mật hoạt bát hơn Thẩm Thiến Diệp và tôi. Ngày nào nó cũng chạy quanh chúng tôi, l.i.ế.m l.i.ế.m mặt người này, lại l.i.ế.m l.i.ế.m môi người kia.

 

Thẩm Thiến Diệp nói tính cách của Bánh Mật rất giống tôi.

 

Tôi thờ ơ nâng khuôn mặt lạnh lùng từ trong một đống dữ liệu tính toán lên, hỏi cô ấy có phải mắt xảy ra vấn đề hay không, Bánh Mật giống tôi chỗ nào?

 

Thẩm Thiến Diệp mặc áo len màu đỏ ôm Bánh Mật ngồi trên sô pha mỉm cười không nói nhìn tôi, Bánh Mật ở trong lòng cô ấy cũng không thành thật, cố gắng vươn cổ lấy lòng l.i.ế.m mặt cô ấy, ấn nó xuống cũng không kiềm được.

 

Tôi bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, mặt tôi im lặng đỏ bừng, rồi tôi nghe thấy tiếng cười trầm thấp của cô ấy từ bên cạnh.

 

Sau đó, tôi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, gia nhập Cục Hàng không vũ trụ làm nghiên cứu hàng không vũ trụ, khi đó Thẩm Thiến Diệp đã diễn qua không ít vai nữ chính, "g..iết người" bằng sắc đẹp, có một đám fan nữ vô cùng điên cuồng.

 

Năm nào tôi cũng liên lạc với Phó Vĩ Nghiệp một lần, đương nhiên chưa từng gặp mặt, năm thứ hai sau khi tôi được cử đi học, ông ta phá sản, tôi giúp ông ta trả hết nợ nần, mỗi tháng gửi tiền vào thẻ của ông ta, xem như trả công nuôi dưỡng của ông ta.

 

Số tiền ông ta chi cho Thẩm Thiến Diệp năm đó cũng đã trả lại cho ông ta gấp đôi.

 

Nói tóm lại, tôi không nợ ông ta bất kỳ mối quan hệ huyết thống nào, xem như thanh toán ổn thoả.

 

Năm 25 tuổi, tôi và Thẩm Thiến Diệp đăng ký kết hôn ở Nepal, tin tức này bằng cách nào đó đã truyền về Trung Quốc và bị bại lộ.

 

Thân phận của tôi bị người ta đào ra, trên mạng sóng to gió lớn, nói cái gì cũng có, tóm lại mắng hơi nhiều, Thẩm Thiến Diệp vì bảo vệ tôi tuyên bố muốn rời khỏi giới giải trí, sau đó Đường Yến ra mặt đăng một bài post.

 

Cậu ta lấy thân phận bạn học nhớ lại cuộc sống trung học, tóm lại không có dẫn dắt, chỉ là nói ở trong mắt cậu ta tôi và Thẩm Thiến Diệp có dáng vẻ gì, thuận tiện khoe khoang chúng tôi ưu tú như thế nào.

 

Cuộc khủng hoảng quan hệ xã hội này qua đi rất nhanh, chúng tôi thậm chí có rất nhiều fan CP.

 

#Sếp nữ cục hàng không vũ trụ * Ảnh hậu giới giải trí.

 

Sự thiết lập mạnh mẽ này làm tất cả mọi người rất vui vẻ.

 

Hai năm sau Thẩm Thiến Diệp dần dần rút lui khởi giới giải trí, chúng tôi nhận nuôi hai đứa con gái.

 

Tết âm lịch năm thứ nhất tôi và Thẩm Thiến Diệp mang theo hai đứa nhỏ cùng dán câu đối:

 

“Đêm qua gió xuân mới nhập hộ, hôm nay dương liễu nửa buông đê.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bach-hoptham-thien-diep-cua-toi/9-end.html.]

 

(--END--)

- BẠN BÈ BÌNH THƯỜNG

- KIM CHỦ XẾP HẠNG 9

- BAY KHỎI BẦU TRỜI CỦA ANH

- TÌNH YÊU TAN VỠ

- HOÀNG ĐẾ DỰ PHÒNG

- THẨM THIẾN DIỆP CỦA TÔI

- TÌNH YÊU ĐẪM MÁU

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của bọn mình nhé. Giới thiệu đến các bạn bộ THÂM TÌNH CHỐN HOÀNG CUNG (đã full tại Monkeyd)

-----

Ta c..hết rồi, c..hết trước mặt Phó Sâm.

Lần này, hắn rốt cục cũng có thể không cố kỵ gì nữa mà đi tìm ý trung nhân của mình.

Nhưng hắn không biết, ý trung nhân của hắn đã sớm thành gia lập thất.

 

01

 

Ta c..hết rồi, hồn phách vẫn ở chỗ này.

 

Nói thật ta không ngờ mình sẽ c..hết nhanh như vậy, lại còn trong dáng vẻ bị bị phát độc không hề đẹp mắt.

 

Phó Sâm ngồi đối diện ta, sững sờ, tay vẫn cầm quyển sách ta vừa đưa.

 

Hơn nửa ngày, dường như hắn mới kịp phản ứng, giọng nói chứa đựng sự run rẩy: “Người đâu, gọi Thái y!”

 

Vô dụng thôi, ta thở dài một hơi, thuốc độc phát tác, tử vong chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

 

02

 

Thái y già nơm nớp lo sợ bắt mạch cho ta, sau đó quỳ xuống: “Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương đã qua đời!”

 

Khuôn mặt Phó Sâm trở nên trắng bệch, lùi lại vài bước, như không thể tin được, lẩm bẩm nói: "C..hết rồi?”

 

Hắn lại giống như phát điên, ném đồ vật bên cạnh: “Nàng làm sao có thể c..hết, nàng làm sao dám c..hết! Nàng nợ trẫm nhiều như vậy, làm sao có thể c..hết!”

 

Ta thở dài một hơi, bay tới bên cạnh Phó Sâm: “Ta không nợ ngươi, Phó Sâm, ta không nợ ngươi.”

 

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...