Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BA NĂM BẤT CÔNG - Chương 9 - 10

Cập nhật lúc: 2024-05-02 15:00:37
Lượt xem: 1,193

9

Sự việc Phương Lê bị những kẻ say xỉn lôi vào ngõ tối đã lan truyền khắp trường ngay tối hôm đó.

Ngày hôm sau, trên đường đến lớp, tôi nghe thấy mấy cô bạn bên cạnh mình đang xì xầm bàn tán điều gì đó.

Tôi tò mò quay lại: "Các cậu xem gì đấy?"

Mấy cô bạn ấy nhìn nhau ái ngại, vẫn không ai dám nói thành lời. Tôi suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Có liên quan đến Phương Lê phải không?"

Mấy cô gái đó mặt liền biến sắc, gật đầu.

Trong số đó có một cô bạn chơi khá thân với tôi, liền cầm điện thoại di động ngồi sát lại bên tôi.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

"Nguyên Thanh, mình biết cậu thân với Phương Lê lắm, nếu cậu xem video này chắc sẽ tức nổ mắt, nên chúng mình không dám đưa cho cậu xem đâu."

"Video gì vậy?"

Cô gái đó đưa điện thoại cho tôi xem, đấy là video quay lén từ trên tầng, chính là sự việc ở quán karaoke tối hôm qua. Phương Lê bị đám say xỉn kéo vào ngõ, chiếc váy công chúa trắng muốt trên người cũng bị x/é n/át rồi vứt ra ngoài. Video hơi mờ, không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng tiếng la hét của cô gái và tiếng cười chế giễu k/inh t/ởm của mấy gã say rượu trong video cũng đủ để hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Tôi xem xong thì cau mày.

Mặc dù tôi rất muốn trả thù Phương Lê và Lâm Diệu Hoa, song tôi lại rất ghét những kẻ tung video x/âm h/ại các cô gái lên mạng.

Thấy vẻ mặt khác lạ của tôi, cô gái kia vội tạm dừng video.

"Bọn tớ cũng không biết ai phát tán, thế nhưng tối qua đã truyền đi khắp nơi rồi. Hôm qua là sinh nhật của Phương Lê, chắc cậu cũng có mặt chứ?"

Mọi người đều biết tôi và Phương Lê chơi với nhau rất thân thiết.

Phương Lê là hoa khôi khoa nghệ thuật, nhờ ngoại hình hoàn hảo đã khiến cả trường say mê. Không ít thiếu gia nhà giàu theo đuổi cô ta, mà bản thân cô ta cũng khá chăm chỉ đổi bạn trai.

Hơn nữa, cô ta bản tính kiêu ngạo, nên đã sớm đắc tội không ít người. Bây giờ, khi video này được phát tán, những kẻ ngày thường vẫn khoanh tay đứng nhìn cô ta đều bắt đầu tìm cách hại cô ta.

Tôi cúi đầu: "Tớ không có ở đó, không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ba-nam-bat-cong/chuong-9-10.html.]

Mặc dù tôi ghét những kẻ phát tán video xâm hại các cô gái, nhưng tôi vẫn mãi nhớ chuyện kiếp trước mình gặp phải vì Phương Lê.

Tôi mãi mãi không tha thứ cho cô ta.

Nghĩ một lát rồi tôi lại nói với mấy cô gái ấy: "Sau này có chuyện gì của Phương Lê thì các cậu không cần phải bận tâm đến mình, mình hiện giờ không còn liên quan gì đến cô ta nữa."

Những người bạn từng chơi rất thân với nhau, giờ đây bỗng chốc trở thành người dưng, câu chuyện này hẳn sẽ trở thành đề tài bàn tán của họ trong một thời gian dài.

10

Hôm đó, Lâm Diệu Hoa và Phương Lê đều không đến trường.

Tôi đã nhắn tin chia tay Lâm Diệu Hoa rồi tiện tay chặn cả hai người họ trên Wechat, vì theo như tôi hiểu về họ thì về sau họ vẫn sẽ tiếp tục làm phiền tôi như thường.

Tại sao tôi lại khờ khạo đến thế chứ, những năm nay đã chu cấp quá nhiều lợi ích cho họ rồi.

Học xong buổi chiều, tôi trở về nhà.

Kiếp trước, tôi bị giam trong tù ba năm, ngày nào cha mẹ cũng nước mắt lưng tròng, việc kinh doanh trong nhà cũng ngày một đi xuống. Mọi thứ đều trông chờ vào một mình Thẩm Đình Tứ.

Mặc dù trước khi trở về tôi đã nhắn tin báo với cha mẹ rằng tối nay tôi sẽ về ăn cơm, nhưng khi đến cửa nhà, tôi vẫn không kìm được sự hồi hộp xúc động.

Sau khi chuẩn bị tâm lý kỹ càng, tôi mới ấn chuông cửa.

Nhà chúng tôi ở tầng cao có thể ngắm được cảnh sông, vừa mở cửa ra đã thấy dì giúp việc đang bận rộn chuẩn bị thức ăn, cha ngồi ở phòng khách xem tin tức, mẹ mở cửa thấy tôi thì hai mắt phát sáng.

"Nguyên Nguyên của chúng ta đã về rồi à."

Tôi tưởng rằng mình đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, sẽ không đem cảm xúc biểu lộ ra. 

Thế nhưng, khi tận mắt trông thấy cảnh ấm áp như thế này, khi nhìn thấy người mẹ dịu hiền với đôi mắt rạng rỡ đang đứng trước mặt mình này, tôi vẫn không nhịn được run rẩy, những giọt nước mắt lớn như hạt đậu cứ thế rơi xuống.

Thấy tôi khóc, mẹ tôi luống cuống.

"Ui, làm sao thế? Bị bắt nạt ở trường à?"

Trong mắt cha mẹ tôi, tôi chỉ đi học có hai ngày rồi lại về nhà, nhưng trong mắt tôi thì tôi đã trải qua trọn ba năm mới được tận hưởng lại hơi ấm của gia đình một lần nữa.

Loading...