Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Không Xứng! - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-05-22 08:40:18
Lượt xem: 366

“Cô ấy đã cãi nhau với bố mẹ, dọn ra ngoài ở riêng, học đại học ở nơi khác, không có bạn bè người quen ở đây.”

Anh sốt ruột buông tay tôi ra: “Cô ấy chảy rất nhiều máu, em có thể có chút đồng cảm cho cô ấy được không?”

Đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với tôi như vậy, còn là vì một người con gái khác.

Đầu tôi có chút choáng váng, tôi không thể tin được. Còn anh lại không để ý đến điều đó, không một chút do dự mở cửa mà rời đi.

Tôi có cảm giác lần này để anh rời đi, tôi sẽ mất anh, tôi vội vàng đi theo : “Em cũng đi.”

Tôi nhìn anh, lặp lại từng chữ : “Em cũng đi.”

“Tùy em”

Anh nhanh chóng mở cửa, đi được nửa đường anh an ủi Lâm Uyển Mộng qua điện thoại bảo cô đừng sợ.

Tôi ngồi bên cạnh anh, thấy anh lo lắng cho người con gái khác, tôi cảm thấy có chút mờ mịt, tâm trí trở nên mơ hồ và trống rỗng.

Lâm Uyển Mộng chờ ở bên đường, xe dừng lại cô ấy mở cửa phía sau xe rồi ngồi lên.

Cô giơ bàn tay phải của mình lên, mắt đỏ hoe buồn bã nói : “Xin lỗi chị, ban đêm thấy đói, muốn làm đồ ăn khuya, không ngờ lại bị đứt tay, không dám một mình đến bệnh viện, đã làm phiền hai người rồi.”

Nét mặt cô ấy chân thành, có m.á.u rỉ ra từ miếng gạc trên tay cô ấy, tôi có chút áy náy, tự hỏi liệu bản thân mình có quá nhẫn tâm hay không?

Giang Thuật nói với vẻ lạnh lùng: “Nếu đã không biết nấu nướng, thì hãy gọi đồ ăn ngoài.”

“Vâng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-khong-xung/chuong-8.html.]

Lâm Uyển Mộng mím môi, lẩm bẩm nói : “Không trong giờ làm việc mà trông anh vẫn như sếp trên công ty.”

“Cô nói gì?”

Lâm Uyển Mộng cười một cách ngọt ngào : “À không có gì, tôi nói cảm ơn sếp.”

Nhìn anh và cô ấy nói chuyện thân mật và tự nhiên, tôi cảm thấy mình như một người ngoài cuộc, không thể bước vào cuộc trò chuyện của hai người họ.

Vết thương của Lâm Uyển Mộng rất sâu, phải tiêm phòng uốn ván, Giang Thuật rất tận tụy lo cho cô ấy.

Lúc anh đi lấy đơn thuốc, Lâm Uyển Mộng tiến đến phía tôi nói : “Chị, chúng ta thêm Wechat đi, nếu như sếp ở công ty mà để ý đến cô gái nào, em sẽ báo cáo cho chị.”

Chúng tôi thêm WeChat xong thì Giang Thuật lấy thuốc về, đồng ý thêm WeChat với Lâm Uyển Mộng vì tôi muốn nhìn Giang Thuật từ góc nhìn của cô ấy.

Anh đưa cô ấy về nhà trước, sau đó căn dặn cô không được để nước dính vào.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Khi chúng tôi trên đường trở về, tôi mở trang cá nhân của Lâm Uyển Mộng.

Cô ấy rất thích đăng bài trên trang cá nhân của mình, trong trang cá nhân, Giang Thuật giống như người thầy giúp đỡ trong công việc, Giang Thuật là người đã giúp cô hiểu rõ về đời sống tình cảm như một người bạn, Giang Thuật quan tâm đến cuộc sống của cô ấy như một người anh trai...

Giang Thuật, Giang Thuật, tất cả đều liên quan về Giang Thuật.

Tôi phát hiện ra rằng hai người đã gặp nhau ở rất nhiều nơi mà tôi không hay biết, không chút mập mờ, lại còn rất thân mật.

Cô ấy đăng rất nhiều ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện với Giang Thuật, tôi lại tự làm khổ bản thân để nhớ lại thời gian.

Hóa ra vào nhiều đêm, tôi nằm trong lòng anh coi phim ở phòng khách, lúc đó anh bận trả lời tin nhắn của Lâm Uyển Mộng, khuyên cô không nên hẹn hò với người đàn ông không phù hợp mà bố mẹ cô giới thiệu. 

Loading...