Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Không Xứng! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-05-22 08:38:12
Lượt xem: 756

Anh ấy đã ở bên cạnh tôi hơn 20 năm, nếu phải rời đi một mình, tôi thực sự rất sợ.

Lúc 11 giờ, tôi nghĩ…

Nếu anh ấy mang theo một món quà khi trở về, gác lại mọi công việc, cùng tôi đến Thanh Đảo ngắm biển, đến Iceland ngắm cực quang, cùng tôi đến Disneyland để xem b.ắ.n pháo hoa, tôi sẽ nguyện chúc phúc cho anh và Lâm Uyển Mộng.

Nhưng, tôi đã bỏ cuộc.

Giang Thuật, cảm ơn anh đã ở bên cạnh em suốt hơn hai mươi năm qua.

Nhưng em thực sự đã quá mệt mỏi, em không còn nhiều thời gian nữa.

Tôi đã gửi cho anh hai tin nhắn :

[Bây giờ đã là ngày hôm sau, em không thể chờ anh cùng đón sinh nhật được nữa.]

[Giang Thuật, mình chia tay nhé, sau này em sẽ bước tiếp đoạn đường còn lại một mình.]

Lần đầu tiên tôi biết đến Lâm Uyển Mộng là vào một đêm khi ở cạnh Giang Thuật

Tôi năm trên đùi của Giang Thuật, ăn khoai tây chiên và xem bộ phim truyền hình đầy nhạt nhẽo.

Anh đang nghĩ điều gì đó, đột nhiên nói : “Hôm nay có một cô gái đến ứng tuyển vào công ty anh, nhưng lại nhầm anh là tài xế xe Didi. Sau khi lên xe, cô ấy liền yêu cầu anh lái xe, lúc đó anh cảm thấy khó hiểu, cô ấy thúc giục anh lái xe nhanh hơn, nói rằng cô ấy còn phải về nhà ăn cơm sớm.”

Anh chạm nhẹ vào mũi tôi cười nói : “Lên xe mà cũng không nhìn biển số xe, giống như em vậy, lúc nào cũng mơ mơ màng màng”.

Tôi hờn dỗi và cù lấy người anh: “Em mơ màng lúc nào chứ, đừng có nói xấu em!”

Chúng tôi đã vui đùa trên ghế sofa, sau đó tiếp tục vui đùa trên giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-khong-xung/chuong-3.html.]

Ngày hôm sau khi đi làm về, trong lúc đang ăn cơm, anh đột nhiên cười và nói : “Em nói xem liệu có phải là trùng hợp không, đến hôm nay anh mới biết được cô ấy đã ứng tuyển vị trí thư ký của anh.”

Tôi thản nhiên hỏi : “Vậy cô ấy thể hiện như thế nào ?”

“Cô ấy có vẻ hơi lơ mơ, nhưng lại làm việc lại rất cẩn thận.”

Tôi không để ý đến chuyện này lắm, cuộc nói chuyện nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.

Buổi tối, tôi đang nằm trên giường, lúc anh đang tắm thì điện thoại trên giường đột nhiên sáng lên.

Tôi nhìn qua và thấy đó là báo cáo công việc được gửi từ thư ký, trong đó ghi rõ tên + chức vụ, “Lâm Uyển Mộng + thư ký”.

Tôi lướt lên xem thì thấy các tin nhắn trò chuyện đều là bàn về công việc.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Muộn rồi mà vẫn còn làm việc, thực sự rất nỗ lực

Khi Giang Thuật bước ra, tôi liền trêu chọc anh về chuyện này và bảo anh đừng bóc lột nhân viên.

Anh dụi mặt vào cổ tôi với nụ cười nham hiểm: “Nếu em không cho anh bóc lột người khác thì anh sẽ bóc lột em......”

Khi tôi nhìn thấy tin nhắn WeChat do Lâm Uyển Mộng gửi đến một lần nữa, tôi thấy phần ghi chú đã trở thành một biệt danh thân mật hơn và họ còn cùng nhau đi ăn trưa vào hôm nay.

Tôi cầm điện thoại lên và hỏi anh.

Anh hơi ngây người, sau đó cười rồi cầm lấy điện thoại, nói : “Tối qua ở công ty, có chơi một trò chơi và hình phạt thay đổi biệt danh phù hợp với tính cách của người bị chọn, em thấy cô ấy không phải là người lơ mơ sao?”

“Trưa nay vì cô ấy quên mang bữa trưa, nên bọn anh đến căng tin, cả đám người trong công ty cũng có mặt ở đó.”

Anh vừa vuốt ve tôi vừa nũng nịu : “Vợ anh đừng ghen mà, cho anh hôn có được không?”

Loading...