Chạm để tắt
Chạm để tắt

Anh chọn em, em siêu ngọt ngào - 13

Cập nhật lúc: 2024-08-03 22:24:10
Lượt xem: 535

"Chúng ta chia tay rồi, anh thấy mở cửa nhà tôi có thích hợp không?"

Tôi thấy đau đầu. Lý Minh trước đây không phải là kẻ đeo bám. Khi muốn chia tay, tôi không hề làm ầm ĩ với anh ta, tôi cho anh ta thoải mái như vậy nhưng anh ta cứ làm phiền tôi hết lần này đến lần khác, tôi thực sự không hiểu.

"Anh đến chỗ cô ta nhờ cô ta giúp em trai em tìm đơn vị thực tập, sau đó cô ta chuốc rượu cho anh... Nếu anh không đi, cô ta nói sẽ nói với em."

Lý Minh quỳ xuống trước mặt tôi "Anh xin lỗi, là lỗi của anh. Em có thể tha thứ cho anh lần này được không?"

"Anh ngủ với người khác vì đơn vị thực tập à? Anh không nghĩ cái cớ mà anh đưa ra là quá đáng sao?"

Thật cạn lời. Đến tận bây giờ anh ta vẫn đang bào chữa cho mình.

"Còn nữa, anh xen vào chuyện nhà chúng tôi từ khi nào? Anh tự mình quyết định, lại đổ lỗi cho người khác?" .

“Nhưng mẹ em cứ gọi điện cầu xin anh, anh không còn cách nào khác, anh thực sự coi gia đình em như gia đình của mình.”

"Dừng lại, anh làm tôi phát ốm rồi."

"Tôi gọi cho em trai tôi, nó nói là không muốn làm việc ở đó nữa. Nó nói rằng nó sẽ tham gia kỳ thi công chức. Hãy quên chuyện đó đi."

Lý Minh túm lấy quần áo của tôi không chịu buông tôi ra: "Thi Thi, chúng ta sắp kết hôn và sẽ hạnh phúc bên nhau. Sao em lại cố ý như vậy?"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi có cố ý không? Anh ta đổ lỗi cho người khác việc lừa dối của bản thân và nhờ mẹ tôi giúp bạn nói dối. Anh ta thực sự quá đáng.

"Lý Minh, tôi thực sự không thích anh nữa."

Lý Minh cảm nhận được quyết tâm của tôi, ánh mắt đột nhiên thay đổi.

“Xin hãy rời khỏi nhà tôi.”

“Anh không đồng ý chia tay.”

“Tôi sẽ gọi cảnh sát.”

Vừa nói, Lý Minh vừa lao tới ôm chặt tôi lấy tôi.

“Anh không đồng ý chia tay! Chúng ta đã mua nhà, em trai em đã tìm được việc làm, bố mẹ em thích anh, đó chỉ là bước cuối cùng… Anh thích em nhiều như vậy, sao em lại tàn nhẫn như vậy?”

"Anh đ--iên rồi!"

*Chát* - Tôi tát anh ta một cái.

Lý Minh vẫn không buông tay:

“Em đ--iên rồi, chúng ta sinh con đi. Một khi chúng ta có con, em sẽ không rời xa anh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-chon-em-em-sieu-ngot-ngao/13.html.]

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy Lý Minh như vậy, tôi rất sợ hãi. Tôi chưa thoát khỏi dòng suy nghĩ cho đến khi điện thoại reo.

"Lý Minh, sếp của tôi gọi điện, tôi phải nghe điện thoại, anh hãy bình tĩnh trước đi."

Anh ta không nghe. Sau vài phút, có tiếng gõ cửa. Tôi vừa định lên tiếng thì bị Lý Minh bịt miệng lại. Tôi nhìn chằm chằm về phía cửa, cảm thấy vô cùng tuyệt vọng khi nghe tiếng gõ cửa dần dần biến mất.

Đúng lúc đó *bang* cánh cửa bật mở ra. Một bóng dáng cao lớn bước vào, tôi bị kéo vào một cái ôm quen thuộc.

Tống Từ nhìn tôi chằm chằm: “Em có bị thương không?”

Tôi lắc đầu không nói gì. Nhưng khoảnh khắc hắn nhìn thấy tôi run rẩy, đôi mắt hắn tràn đầy sát ý. Sau đó là tiếng kêu la vì bị đánh của Lý Minh.

Lý Minh bị đánh thậm tệ và không ngừng cầu xin sự thương xót. Nhưng tôi cảm thấy sợ hãi khi nghe giọng nói của anh ta, không thể tha thứ được, tôi muốn anh ta c**hết đi.

Sau đó cảnh sát đã đến. Các vết thương đã được kiểm tra và lập biên bản... nhưng nó được xếp vào loại mâu thuẫn tình cảm.

Tống Từ rất tức giận: "Vì tranh chấp tình cảm mà có thể bắt người yêu cũ làm con tin? Bị bạo lực đến c--hết nhưng vẫn là mâu thuẫn tình cảm nên do tự dàn xếp giải quyết?"

Tôi chưa bao giờ thấy hắn trông giận dữ đến vậy. Mọi người trong đồn cảnh sát đều bị mắng đến mức không dám nói.

"Vì việc này là do chúng ta tự mình giải quyết."

Tống Từ đi tới trước mặt Lý Minh nói: “Nếu anh dám đến gần cô ấy lần nữa, tôi biết lần nào sẽ đánh anh lần đó, đừng lo lắng, tôi cũng sẽ thuê đội luật sư giỏi nhất đưa anh vào tù.”

Lý Minh bị đánh đến mặt đầy m**áu, nghe được những lời này càng sợ hãi hơn.

Xử lý xong những việc này, Tống Từ đưa tôi về căn hộ của hắn. "Căn hộ này gần công ty, bình thường tôi không ở đây, em hãy ở đây, tạm thời đừng về nhà mình."

"Được." Giọng tôi nghẹn ngào: "Cảm ơn anh."

Nhưng tối nay Tống Từ không rời đi, hắn nói trạng thái của tôi khiến hắn lo lắng.

Tắm xong, nghĩ tới hành vi đ--iên cuồng của Lý Minh, tôi không nhịn được, lặng lẽ rơi nước mắt trong phòng tắm.

Hai tháng trước, tôi và Lý Minh vẫn đang mong chờ một tương lai tươi sáng. Bây giờ trông anh ta như một kẻ đ--iên. Tôi không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Tôi thực sự xấu hổ khi Tống Từ nhìn thấy tôi trong tình trạng hỗn loạn như vậy.

“Mở cửa.” Giọng Tống Từ truyền vào.

“Tôi không muốn ra ngoài.”

Anh dịu giọng: “Mở cửa trước đi, đừng ở một mình, tôi lo lắng.”

Tôi đành phải mở cửa. Hắn bước vào, nhìn tôi một lúc rồi lấy khăn lau tóc cho tôi.

"Tôi muốn để anh ta đi, nhưng anh ta thực sự muốn c**hết. Tôi có làm em sợ không?"

"Không, tôi sợ anh ta."

Loading...