Huyết Thanh Cuối Cùng Ngày Tận Thế - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:21:57
Lượt xem: 98

Tần Phàm bị đánh cho ngây người, Ân Manh cũng ngây người.

 

"Trước giờ tao dạy bảo mày thế nào hả?"

 

"Mày lại vì một con đàn bà mà từ bỏ thuốc giải quý giá nhất!"

 

"Tao thấy mày bị mỡ heo che tâm rồi!"

 

Tần Phàm bụm mặt, cố gắng bào chữa: "Ba, Manh Manh cô ấy đang mang thai!"

 

Tần Viễn Sơn tức giận quát: "Im miệng! Tao không có đứa con ích kỷ như mày!"

 

Vừa nói, ông dịu dàng nhìn về phía tôi: "Dao dao, con đi đường mệt không?"

 

"Đi, bác Tần dẫn con đi ăn ăn ngon, con kể cho bác đoạn đường này đã xảy ra chuyện gì."

 

Tôi và bác Tần đi càng lúc càng xa.

 

Vẻ mặt Tần Phàm phải nói là cực kỳ xuất sắc, Ân Manh cũng cắn chặt môi, vạt áo sắp bị cô ta vặn rách rồi.

 

Buổi tối, cao tầng của khu an toàn mở hội nghị về huyết thanh giải độc.

 

Tôi là người nghiên cứu, Tần Phàm là tiến sĩ y khoa, đều được mời tham dự.

 

Khi mọi người thảo luận là có nên phổ biến rộng rãi huyết thanh hay không, Tần Phàm lại có thái độ khác thường, ủng hộ mạnh mẽ việc phổ biến rộng rãi.

 

Tôi phản bác: "Không được, huyết thanh còn cần phải trải qua một đoạn thời gian thí nghiệm để chắc chắn không có tác dụng phụ với cơ thể con người mới có thể phổ sản xuất quy mô lớn được."

 

Tần Phàm xua tay: "Hứa Chi Dao, cô cho rằng đây là cái gì? hạng mục nghiên cứu khoa học sao?"

 

"Lặp đi lặp lại thí nghiệm ít nhất cũng cần hai tháng, cô chờ nổi, những người đang run sợ bên ngoài chờ nổi sao?"

 

Tôi cau mày.

 

Lời của Tần Phàm cũng có lý.

 

Thế nhưng từ nhỏ đến lớn, chỉ cần là dự án do tôi làm, hắn sẽ luôn cố ý bới lông tìm vết, đối nghịch với tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/huyet-thanh-cuoi-cung-ngay-tan-the/chuong-9.html.]

 

Lần này lại ủng hộ hết sức như vậy, nhất định là có âm mưu gì.

 

Tôi không chút do dự từ chối.

 

Bầu không khí nhất thời trở nên căng thẳng.

 

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bác Tần ở trên ghế chủ tọa.

 

Bác Tần trầm ngâm trong chốc lát.

 

"Tần Phàm nói rất có lý, nhưng Tiến sĩ Hứa nói cũng không sai."

 

"Như vậy đi, chúng ta sẽ đồng thời tiến hành cả hai kế hoạch."

 

"Tiến sĩ Hứa lặp đi lặp lại thí nghiệm để chắc chắn huyết thanh không có tác dụng phụ."

 

"Tần Phàm đi trong quân đội hỏi xem có người tình nguyện tham gia hay không, sức khỏe bọn họ tốt, tác dụng phụ hẳn là sẽ không lớn."

 

Chuyện này cứ quyết định như vậy.

 

Trên đường trở về, tôi luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

 

Tần Phàm rốt cuộc muốn làm gì?

 

Đang suy nghĩ, tôi ngẩng đầu lên thì thấy Ân Manh đang đợi ở trên đường trở về để đón Tần Phàm.

 

Tôi nhếch miệng, mắt nhìn thẳng bước nhanh qua, không muốn có dây mơ rễ má gì với hai người này nữa.

 

Khi đi ngang qua Ân Manh, tôi nhịn không được mà bịt mũi.

 

Mùi trên người cô ta quá nồng, đoán chừng đã xịt ít nhất bảy tám loại nước hoa khác nhau.

 

Cái mùi đó hòa lẫn với mùi thối không biết từ đâu ra, hết sức khó ngửi.

 

Tần Phàm lại không quan tâm chút nào mà ôm cô ta, mang cô ta đi xa.

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...