Huyền Sư Thẩm Tuế - Tiền Mượn Thọ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:51:27
Lượt xem: 1,652

Tôi bị mùi thơm của gà quay đánh thức.

Sau khi tỉnh dậy, tôi thấy quan cảnh xung quanh tối tăm, chỉ có vài chiếc đèn lồng đỏ lớn treo trên xà nhà để chiếu sáng, nhiệt độ cũng có chút lạnh lẽo, hoa bỉ ngạn rải đầy cả căn phòng.

Không khí không hề có chút sinh khí này khiến tôi không thể không nghi ngờ rằng mình đã đến âm phủ.

May mắn là, trên người tôi đã được thay bằng một chiếc áo hoodie nam màu đen, kích cỡ có hơi không vừa, khiến tôi có cảm giác như đang lén mặc quần áo của người lớn.

Chưa kịp bước xuống từ giường gỗ hương, đã có người cầm gà quay đi vào từ cửa.

Khi tôi nhìn rõ người đến, tôi đã có thể xác định rằng, mình đang ở trong âm phủ. 

Tôi hỏi người đi tới là Tần Quảng Vương: "Anh đã cứu tôi sao?"

Nhưng khi nhìn vào dáng vẻ của anh ta, có vẻ không cao như người đã cứu tôi. Hơn nữa, căn phòng này rất lớn, tôi đã từng đến cung điện của Tần Quảng Vương, nó không lớn như ở đây.

"Là... là tôi."

"Vậy sao ánh mắt của anh lại lảng tránh không dám nhìn tôi?"

Anh ta dừng lại bên giường tôi, khóe miệng không kiềm chế được mà co giật: "Nghe nói cô có năm giác quan nhạy bén, xem ra cũng không tệ đấy."

"Vậy là ai?" Tôi tiếp tục hỏi.

Chưa kịp để anh ta mở miệng, tôi đã chắc chắn nói: "Là Yến Tần à?"

Tôi nhớ lại người đã làm hại tôi không có mùi của hoa bỉ ngạn.

Trên người Yến Tần có mùi hoa bỉ ngạn, hơn nữa người đã làm hại tôi không có nốt ruồi đen ở vành tai, mà Yến Tần lại có kiểu nốt ruồi quyến rũ này.

"Tôi chưa nói gì cả, không liên quan gì đến tôi." Khuôn mặt anh ta tỏ ra sợ hãi, " y dô, suýt nữa thì quên mất, sư phụ của cô - Thẩm Yếm cũng đã đến âm phủ rồi, tôi đi tiếp đãi bà ấy đây."

Tần Quan Vương để gà quay xuống cho tôi rồi vội vã bỏ đi.

Tôi: "…"

Thực sự là không biết nói gì.

Anh ta chạy nhanh như vậy, chẳng lẽ anh ta biết chuyện tôi muốn xin tăng lương ư?

Tìm cớ cũng không biết tìm, sư phụ của tôi cực kỳ ghét âm phủ, làm sao có thể tự nguyện đến âm phủ chứ?

Sau khi ăn hết gà quay phục hồi sức lực, tôi mới đi kiểm tra vết thương của mình.

Nhưng điều bất ngờ là, tôi có thể cử động một cách dễ dàng.

Tôi đã khỏi rồi sao? Ai đã giúp tôi xử lý vết thương vậy?

 

10 

Tôi đã chờ trong phòng cả buổi, nhưng Yến Tần vẫn không xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/huyen-su-tham-tue-tien-muon-tho/chuong-5.html.]

Sau khi tôi bước ra khỏi cung điện, tôi thấy những người quản lý linh hồn bên ngoài đều đang toát mồ hôi lạnh và co rúm lại, hỏi thì mới biết sư phụ của tôi vừa mới rời đi.

Ở một mức độ nào đó, sư phụ của tôi là người mà ngay cả ma gặp cũng phải sợ, bà ấy là người mà ma quỷ còn không dám thu thập.

Đáng tiếc là ở âm phủ không có mạng internet, điện thoại của tôi không có tín hiệu, không thể gọi điện cho sư phụ được.

Lại đi thêm một quãng nữa, nhưng dù tôi có hỏi ai ở âm phủ đi nữa, không ai dám nói cho tôi biết Yến Tần ở đâu, làm thế nào để tìm thấy anh ta.

Xem ra Yến Tần có uy tín rất lớn ở âm phủ.

Nhưng không thể tìm thấy anh ta, những nghi ngờ trong lòng tôi không ai giải đáp được, thực sự là không biết phải nói gì - hoàn toàn bế tắc.

Thấy cơ thể không có vấn đề gì, trong lòng lại lo lắng cho đứa trẻ ma, tôi để lại một tờ giấy cho Yến Tần rồi trở về nhân gian.

Sau khi về nhà, tôi đã gọi điện xin nghỉ vài ngày ở phòng giữ xác, trước khi tìm được đứa trẻ ma, tôi không có ý định quay lại làm việc.

Anh ta không hỏi tôi lý do xin nghỉ, dù sao công việc ở phòng giữ xác lương rất cao mà lại chỉ có mình tôi dám làm và không sợ xác chết.

Tiếng từ phía anh ta có vẻ khá ồn ào, hình như có một người phụ nữ đang khóc lóc, nói rằng con của mình rõ ràng đã ghép thận thành công, sao lại có thể c.h.ế.t được?

Tôi không nghe rõ lắm, người quản lý đã vội vàng cúp máy.

Trong bệnh viện thường xuyên xảy ra các sự kiện gây rối y khoa, tôi không để tâm cho lắm.

Tôi gọi điện cho sư phụ Thẩm Yếm, muốn hỏi bà ấy có phải đang gặp tai ương lớn gì hay không, nếu không thì sao lại xuống âm phủ?

Nhưng cuộc gọi đã bị ngắt, bà ấy trả lời tôi bằng tin nhắn: "Bị người khác quấy rối rồi, nói chuyện sau đi."

Với kỹ năng của sư phụ, không có con ma nào có thể làm hại bà ấy, huống gì là con người, bà ấy có trái tim lương thiện, làm sao có thể có xung đột với người khác chứ?

Nhưng không chờ tôi suy nghĩ sâu xa, lại nhận được một dòng tin nhắn: "Đừng lo, không phải người xấu, là đội trưởng của cục giám sát, đẹp trai đến nỗi khiến người và thần phải tức giận, tiếc là không màng đến phụ nữ, không nói chuyện tình cảm."

Thấy sư phụ không sao, tôi liền lật ra lò hương, lấy ra chu sa và bút lông, vẽ một lá bùa phức tạp trên bàn, sau đó thắp hương trên lò hương.

Trước đó tôi đã gắn bùa theo dõi vào túi vải, bây giờ tôi sẽ làm phép để tìm ra nó, tìm ra những nơi mà túi vải đã đi qua, biết đâu có thể tìm ra người đứng sau.

Sau khi hương được thắp sáng, khói trắng từ từ bay lên, tôi ngồi xếp bằng trên mặt đất, miệng lẩm nhẩm.

Cùng lúc đó, trong một phòng khác, người đạo sĩ ban đầu ngồi trên giường đếm tiền bỗng cảm thấy tức ngực, hắn ta bất ngờ phun ra một ngụm m.á.u tươi.

Hắn ta nhanh chóng nhận ra điều không lành, lập tức kết ấn làm phép phản công, nhưng vẫn không thể chống lại được đối phương, phun ra ngụm m.á.u thứ hai: "Đồng nghiệp lợi hại thật, có thể phá vỡ lệnh cấm của ta."

Thấy tình hình không ổn, hắn ta lấy điện thoại gửi đi một tin nhắn, sau đó rút sim điện thoại và ném vào bồn cầu, thu dọn đồ vật quý giá chuẩn bị bỏ trốn.

Nhưng chưa kịp đi được vài bước thì đã ngất xỉu trên mặt đất.

Một lúc sau, tôi mở mắt ra, tôi đã theo dõi được vị trí của túi vải rồi, xem ra ma quỷ làm điều ác là có người chủ mưu sau lưng.

Khi mới đấu pháp với người kia, tôi đã ngửi thấy thủ thuật quen thuộc, có vẻ là đồng nghiệp. Đối phương không đánh lại tôi, mà còn bị tôi làm tổn thương nặng.

Tôi học từ Thẩm Yếm - pháp sư lợi hại nhất thiên hạ, sư phụ gần như đã dạy cho tôi hết mọi kỹ năng của bà ấy.

Trước đây sư phụ cũng từng nói với tôi, gần đây Giang Thành không được ổn định, số lượng ma quỷ tăng lên, có vẻ như có người muốn đảo loạn sự yên bình của nhân gian.

Người đứng sau lưng, quả thực tâm địa rất xấu xa.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...