Hủy hôn - ????Chương 40. Tình yêu mãnh liệt (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-02 16:11:53
Lượt xem: 819

Sau khi UI vô địch E-Sports World Cup, Tô Dao vẫn nằm viện, nhưng cô đã không nghe thấy giọng nói của Hoắc Tử Minh trong nhiều ngày.

Khi cô hỏi, Tiểu Cửu thần bí nói: “Ông chủ đang bận việc lớn.”

Tô Dao bối rối không biết Hoắc Tử Minh đang làm gì. Cho đến ngày hôm đó, cô mới phát hiện trong mắt mình có chút ánh sáng, Tiểu Cửu chưa kịp gọi bác sĩ đã nghe thấy Hoắc Ưu hét lên.

Tô Dao bị cô làm cho giật mình, cau mày hỏi: "Tiểu Ưu, sao vậy?"

"Dao Dao, nhìn cái này! Ồ không, mình sẽ đọc cho cậu nghe!" Hoắc Ưu tức giận ngồi bên cạnh Tô Dao nói: "Ngạc nhiên chưa! Thủ phạm thực sự đã đánh cắp thông tin nội bộ của KB lại là chính là người trong nhà!"

Ngay bên dưới tin tức, một thành viên nhóm YY đã đích thân xác định Chử Kiều Kiều của KB đã bán thông tin nội bộ của KB cho YY, sau đó muốn đổ lỗi cho Tô Dao.

"Chưa kết thúc đâu, còn nữa!" Hoắc Ưu lại nói: "Tô Dao! Cậu bị thành viên đội QR đẩy vì Chử Kiều Kiều nói với bọn họ rằng cậu bị tổn thương não bộ nên họ cố tình đẩy cậu!"

Tô Dao nghe xong cau mày: "Chử Kiều Kiều?"

"Chử Kiều Kiều sao lại thù hận cậu đến mức này? May là cậu không vì chuyện này mà có mệnh hệ gì. Bằng không, đây không phải là cố ý g..iết người sao?" Hoắc Ưu bất mãn nói.

"Mình không biết tại sao cô ta lại ghét tôi đến vậy. Dù sao Lục Lệ Thành cũng không thích mình chút nào." Tô Dao bất đắc dĩ cười nói: "Có lẽ đây là sức mạnh ghen tị của phụ nữ."

Hoắc Ưu hừ lạnh: "Hiện tại Chử Kiều Kiều cùng thành viên đội QR đã bị bắt thẩm vấn. Quả nhiên, ác giả ác báo."

Tô Dao đột nhiên nhớ tới điều gì, nắm lấy tay Hoắc Ưu: "Tiểu Ưu, chuyện này..."

"Trừ anh trai của mình thì còn có ai có thể? Anh mình thật sự là ít nói nhưng lại làm nên việc lớn. Anh ấy nói muốn tìm lại công lý cho cậu, khôi phục sự trong sạch của cậu, thực sự đã thành công rồi." Hoắc Ưu nói tràn đầy sự đắc ý.

Kỳ thật, Tô Dao gần như quên mất việc KB vu khống cô và cả chuyện các thành viên trong nhóm QR đã đẩy cô, cô không quan tâm nhưng không ngờ Hoắc Tử Minh sẽ ghi nhớ và giúp cô tìm ra sự thật.

Hoắc Ưu nhìn thấy dáng vẻ của Tô Dao, vòng tay qua vai cô, cười tà ác nói: "Cậu có cảm động không? Có muốn lấy thân báo đáp không?"

Tô Dao chưa kịp trả lời, ngoài cửa bỗng vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Hai người đang nói cái gì vậy?"

Hoắc Tử Minh đẩy cửa bước vào. Tô Dao ngẩng đầu lên, bóng dáng người đàn ông dần dần trở nên rõ ràng. Anh đứng đó không nhúc nhích, ánh nắng dịu dàng chiếu vào anh, đẹp đẽ như lần đầu nhìn thấy anh ấy năm mười tám tuổi.

Nhưng anh lại yêu cô, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng nhất trên đời. Anh yêu cô theo cách kiên định nhất.

Năm thứ hai khi Tô Dao và Hoắc Tử Minh ở bên nhau, Hoắc Tử Minh đã cầu hôn.

Kỳ thật không được tính là cầu hôn.

Ngày hôm đó, hai người đang ngồi hôn nhau ngoài vườn của câu lạc bộ.

Sao cơn triền miên, Tô Dao mở mắt ra, chạm vào đôi mắt xanh như nước biển của Hoắc Tử Minh. Ý loạn tình mê, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt của anh và nói: “Đẹp quá…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/huy-hon/chuong-40-tinh-yeu-manh-liet-end.html.]

Hoắc Tử Minh mỉm cười nắm lấy tay cô, đặt lên môi, hôn một cái, sau đó nói: “Chúng ta sinh con gái đi.”

Tô Dao sửng sốt hồi lâu mới nhận ra anh đang nói gì, cô ngạc nhiên nhìn anh: "Tại sao lại chuyển sang chủ đề này?"

“Nghe nói con gái giống ba.” Hoắc Tử Minh nắm lấy tay còn lại của cô, chơi đùa: “Nếu em thích anh như vậy, có thêm một đứa con gái mắt xanh nữa cũng tốt mà phải không?”

Tô Dao chớp mắt, ngơ ngác gật đầu: "Cũng... khá tốt."

Không ngờ, Hoắc Tử Minh lại buông tay cô ra, sau đó đột nhiên từ trong túi áo lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, đặt trước mắt cô.

Tất cả chuyện này xảy ra quá bất ngờ, Tô Dao thậm chí còn chưa nhìn rõ chiếc nhẫn mà đột nhiên thấy Hoắc Tử Minh đang quỳ trên mặt đất. Cũng giống như ngày tỏ tình, anh vừa bối rối vừa lo lắng, khuỵu một gối xuống phát ra tiếng “đông”.

"Tô Dao, lấy anh nhé!"

Tô Dao nhìn anh, cảm thấy bất lực lại buồn cười, cô trách anh: “Nào có ai tùy tiện cầu hôn như vậy?”

Lần này đến lượt Hoắc Tử Minh ngơ ngác. Anh chưa kịp nói thì một giọng nói khác lại vang lên: “Đúng vậy, sao có người có thể tùy tiện cầu hôn như vậy?”

Đó là Tiểu Cửu.

Lý Đông cười: "Lời cầu hôn này còn chưa chính thức, phải lấy thêm một chiếc cúp nữa về cầu hôn mới được!"

A Sơn cũng bắt đầu ồn ào: "Chị Tô Dao là người được cả đội UI chiều chuộng, ông chủ thật quá đáng, cầu hôn mà cũng muốn lừa gạt cho qua nữa!"

Người đàn ông là trung tâm dư luận nhìn sang với vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ hôm nay, mọi người sẽ luyện tập thêm ba giờ!”

Ở điểm dừng chân cuối cùng của tuần trăng mật, cả hai đã đến sông Danube.

"Thì ra sông Danube không trong xanh lắm." Tô Dao nhìn dòng sông trước mặt, có chút thất vọng nhếch môi.

"Ai nói cho em biết sông Danube có màu xanh?" Hoắc Tử Minh cười nói.

Tô Dao lẩm bẩm: “Tên bản nhạc là《 The Blue Danube 》Sao sông Danube lại không có màu xanh?”

Hoắc Tử Minh nắm lấy tay cô, ôm cả người cô vào lòng, sau đó cúi đầu dịu dàng nhìn cô: “Sông Danube xanh của em ở đây.”

Họ gặp nhau lần đầu gắn với bản nhạc "The Blue Danube" và cuối cùng để dòng sông Danube chứng kiến tình yêu của họ.

Dù có bao nhiêu năm trôi qua, dù có đi bao xa, Tô Dao cũng sẽ không bao giờ quên buổi chiều mùa thu năm ấy.

Bởi vì nó đã dẫn họ đến gặp nhau.

(--END--)

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...