Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hưu Thư Gửi Lão Gia - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:18:07
Lượt xem: 353

"Đúng vậy, nhìn nữ nhân này liền biết ngay là loại người ham hư vinh, không biết bằng cách nào mà trà trộn vào được đây."

"Nơi này là tửu lâu của An Bình quận chúa, hôm nay có thể vào đây, ai mà chẳng phải là người có m.á.u mặt ở kinh thành. Triệu muội muội, đừng có chấp nhặt với ả ta làm gì, kêu người ta ném ả ta ra ngoài là được rồi. Tránh để náo loạn lên, làm mất mặt mũi của chúng ta."

Một đám người thi nhau lải nhải xong, ra lệnh cho đám gia đinh phía sau, muốn ném ta ra ngoài. Ta tự nhiên là không chịu, liều mạng giãy giụa, đang ồn ào náo loạn, Khanh Nhiên đột nhiên dẫn người, vẻ mặt lo lắng chạy về phía chúng ta.

"Chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Bẩm quận chúa, trong tửu lâu trà trộn vào một ả thôn phụ không biết điều."

Triệu Lan Nhược cung kính hành lễ, nịnh nọt nói với Khanh Nhiên.

"Ả này va chạm với quận chúa, ta liền kêu người ta bịt miệng ả ta lại, ném ả ta ra ngoài."

Khanh Nhiên phất tay ra hiệu cho hai tên gia đinh to con tiến lên, sau đó nhìn ta một cái, hỏi: "Tát ả ta bao nhiêu cái?"

Ta còn chưa kịp mở miệng, Triệu Lan Nhược đã lập tức tiến lên, đắc ý nhìn ta.

"Tát một trăm cái! Một trăm cái!"

Ta gật đầu.

"Được, vậy thì tát một trăm cái."

Vừa dứt lời, hai tên gia đinh kia lập tức đi đến, một người ấn vai Triệu Lan Nhược, người còn lại vung tay lên, "chát" một tiếng, một cái tát giáng thẳng vào mặt nàng ta.

"Chát!"

Âm thanh thanh thúy vang lên, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

Triệu Lan Nhược bị đánh choáng váng, ngơ ngác nhìn ta, lại nhìn Khanh Nhiên, đang muốn giải thích vài câu, thì tên gia đinh kia căn bản không cho nàng ta cơ hội, vung tay lên, "bốp bốp" một trận, mặt Triệu Lan Nhược lập tức sưng vù như đầu heo.

"Quận chúa, quận chúa, có phải người đánh nhầm rồi không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/huu-thu-gui-lao-gia/chuong-9.html.]

Phu nhân bên cạnh to gan lên tiếng khuyên nhủ, Khanh Nhiên trừng mắt liếc nàng ta một cái, đi đến ôm lấy cánh tay ta.

"Dám va chạm với nương ta, đánh chính là ả ta! Còn cả các ngươi nữa! Mỗi người tự tát mười cái!"

Nói xong lại quay đầu nhìn ta cười:

"Hi hi, nương, hôm nay phụ thân con đến, người muốn gặp người."

Khanh Nhiên kéo ta đi về phía trước, đằng sau là tiếng khóc lóc xin tha của một đám người.

Ta đem chuyện của Diệp Tu kể cho Khanh Nhiên nghe, Khanh Nhiên vui vẻ vỗ tay cười to.

"Chuyện này thú vị thật đấy, huynh trưởng vậy mà không nói cho con biết. Nương, người đừng xen vào nữa, nuôi lớn ba đứa con là để làm gì? Chuyện này cứ giao cho chúng con là được."

Khanh Nhiên dẫn ta đi gặp Cung thân vương, Cung thân vương khí độ cao quý, đuôi mắt in hằn dấu vết năm tháng, nhưng vẫn không thể che giấu được ngũ quan tuấn tú, khó trách lại phong lưu thành tính như vậy.

Ông ta tiếp đón ta vô cùng niềm nở, đưa cho ta một bản danh sách quà tặng dày cộm, nói là cảm ơn ta đã nuôi nấng Khanh Nhiên chu đáo.

"Đáng tiếc là Tư Viễn nhà chúng ta không có phúc phận như vậy, hiện tại cũng không biết đang chịu khổ ở xó xỉnh nào."

Nói xong, Cung thân vương vậy mà lại đỏ hoe vành mắt, định khóc ngay trước mặt ta, ta kinh ngạc nhìn ông ta, Khanh Nhiên vội vàng ho khan một tiếng, còn trừng mắt liếc ta một cái, cảnh cáo ta không được nói chuyện này ra ngoài.

Trên đường đưa ta về phủ, Khanh Nhiên nói cho ta biết: "Nương, người đừng có mắc lừa ông ta, năm xưa mẫu phi con chính là bị người ta hãm hại, hai anh em con cũng là bị đám nữ nhân của ông ta hãm hại.

Huynh trưởng đều ghi nhớ rõ ràng, căn bản sẽ không dễ dàng tha thứ cho ông ta đâu!"

Chuyện của vương phủ ta nào dám xen vào, chỉ có thể nghe theo Khanh Nhiên, trở về phủ, đem chuyện hôm nay nói ra, Diệp Bình An tức giận muốn đi đánh người, Lý Tư Viễn lại giữ nó lại, híp mắt cười, giống hệt con cáo gian xảo.

"Ta đã sai người phao tin chuyện hôm nay ra ngoài rồi, cứ chờ xem kịch hay là được."

Nói xong nháy mắt với ta một cái:

"Nương, nếu như con đoán không lầm, e là ngày mai Diệp Tu sẽ tự mình tìm đến cửa, dùng kiệu tám người khiêng rước người về phủ làm chính thê, để cho Triệu Lan Nhược kia làm thiếp."

 

Loading...