Hôm Nay Trùm Trường Đã Dỗ Dành Bạn Gái Chưa? - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:06:27
Lượt xem: 265

Bây giờ là đầu năm học, hàng loạt chi phí như tiền ăn, tiền tài liệu, phí hội viên lớp,... lần lượt bắt đầu được thu.

Chủ nhiệm lớp là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi ăn diện tinh xảo, những bạn học khác đều vụng trộm nói cô ta là kẻ nịnh bợ, đối với bạn học nhà có tiền lúc nào cũng là vẻ mặt tươi cười chào đón, đối với những người khác thì lúc nào cũng trưng ra vẻ mặt giống như thiếu cô ta tám trăm vạn vậy.

Lúc cô ta tìm Dịch Triều nói về chi phí của học kỳ này đúng lúc bị tôi bắt gặp.

"Học phí mỗi năm đều không nộp nổi, hiệu trưởng thấy cậu đáng thương liền miễn cho cậu rồi, nhưng những chi phí cơ bản khác thì cậu phải nộp, người bên trên đến giục tôi rất nhiều lần rồi, cậu luôn kéo dài là sao vậy, chỉ có mấy ngàn, cũng không phải mấy vạn, sao lại không nộp nổi?" Người phụ lôi kéo cậu ta nói một tràng.

Thiếu niên trầm mặc rất lâu mới mở miệng: "Em sẽ nộp a, cô giáo Diệp."

Người phụ nữ kiêu ngạo bưng cốc cà phê tinh xảo lên nhấp một ngụm, trong giọng nói tràn đầy ý châm chọc:

"Sẽ nộp? Vì sao không thấy cậu nộp? Nhan Khinh Nguyệt vừa chuyển tới lớp chúng ta, người ta thu xếp trên dưới cũng tiêu mất mấy vạn, ai nói cái gì không? Cậu như vậy tính là cái gì?"

Mắt thấy lời cô ta sắp kéo tới trên người tôi, vốn dĩ đang do dự đứng ở cửa văn phòng tôi liền quả quyết lên tiếng báo cáo.

Giương mắt thấy là tôi, người phụ nữ ngồi trên ghế lập tức thay đổi vẻ mặt chanh chua, dịu dàng hỏi tôi:

"Ôi, Khinh Nguyệt đến rồi đấy à, tới đây ngồi, có chuyện gì sao?"

"Đến nộp một số tài liệu chuyển lớp bổ sung."

"Ừm, ngồi bên này, cô giúp em xem."

Sau đó cô ta liền khoát khoát tay với Dịch Triều:

"Em về trước đi."

Thiếu niên nhấc chân đi ra ngoài, môi mỏng mím chặt, tóc rủ trên trán che khuất đôi mắt tối đen như mực của cậu ta, không nhìn rõ cảm xúc. Lúc sát qua vai, khuỷu tay ôm tài liệu của tôi đúng lúc sượt qua áo đồng phục phần eo của cậu ta.

Tôi lơ đãng nâng mắt, vừa vặn bắt gặp ánh mắt cậu ta nghiêng qua.

Một giây sau, rời đi.

Cậu ta mặt không biểu tình đi ra ngoài.

_______

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Lúc từ văn phòng đi ra, tôi liền đi một chuyến tới căn tin.

Món sữa chua uống tôi thích nhất được đặt ở chỗ cao nhất trên tủ lạnh, ghế nhỏ bình thường tôi dùng để giẫm lên lấy không biết để đâu rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hom-nay-trum-truong-da-do-danh-ban-gai-chua/chuong-3.html.]

Lúc tôi nhón chân với tay lên, ngón tay chỉ có thể chạm tới băng lạnh, quá cao rồi.

Bên cạnh đột nhiên truyền tới tiếng cười giễu cợt.

Thiếu niên cao lớn đang khoanh tay dựa vào cạnh tủ, khóe môi khẽ cong.

Dưới cái nhìn chăm chú của tôi, cậu ta kéo cánh tủ ra, nâng tay, lấy sữa chua trên tầng cao nhất xuống, cầm sữa chua trong tay giả bộ nhìn nhìn, sau đó lại nâng tay, đặt lại chỗ cũ trước mặt tôi....

Ấu trĩ.

"Anh Từ, hai tủ đông bên kia đều không có nước ngọt, anh xem chỗ anh có không?"

Tạ Dương ôm một đống đồ ăn vặt chạy tới.

Đợi tới lúc tầm mắt của Lục Diệc Từ lướt qua tủ lạnh trước mặt tôi, tôi đã đem toàn bộ năm lon nước ngọt cuối cùng ôm vào khuỷu tay.

Nước ngọt hãng này chiều nào cũng thấy xuất hiện trên mặt bàn của Lục Diệc Từ.

Nhưng hôm nay sẽ không.

Chống lại khuôn mặt âm ba độ của cậu ta, tôi nhẹ như mây gió lướt qua người cậu ta, đi tới bàn thu ngân gần nhất.

Lúc trả tiền dì thu ngân còn cố ý nhắc nhở tôi:

"16.8 đồng một lon."

Tôi mắt cũng không chớp quẹt thẻ, xách theo túi to nghênh ngang rời đi.

Tạ Dương không phát hiện ra cảm xúc của người bên cạnh không đúng, còn vô cùng hào hứng huých huých vai cậu ta:

"Ai, anh Từ, anh xem bàn thu ngân số 4 kia, đó hình như là học sinh chuyển trường mới đến lớp chúng ta đó, hình như là quẹt thẻ vượt mức, có muốn đi xem không?"

Lục Diệc Từ lạnh lẽo liếc cậu ta một cái:

"Muốn đi thì đi đi, liên quan gì đến tôi!"

"Anh sao vậy? Ăn phải thuốc nổ sao?"

"Cút."

"Được thôi, em đi xem xem."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...