Hôm Nay Có Rượu Hôm Nay Say - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-07-07 11:52:24
Lượt xem: 456

Đêm xuống.

 

Tối nay Tống Thầm dường như ngủ ở chỗ Liễu Miên Chân.

 

Ta thay một bộ quần áo khác, lặng lẽ lẻn vào màn đêm, thẳng đến lãnh cung.

 

Ta nắm chặt lá thư mà ban ngày ca ca đã phải chịu bao gian khổ mới đưa vào được.

 

Cho đến khi nhìn thấy bóng hình màu xanh kia.

 

Mặc dù cố tình né tránh, ta cũng biết, mấy ngày nay, ta rất nhớ Nguyên Kinh Ngọc.

 

Bây giờ cuối cùng cũng nhìn thấy hắn, ta cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Nguyên Kinh Ngọc ngồi trước bàn đá trong đình.

 

Trên bàn vẫn là bình rượu đó, hình như mọi thứ từ khi ta rời đi đều không thay đổi.

 

Người đàn ông đó, ngồi nghiêm chỉnh.

 

Lông mày và đôi mắt ôn hòa, như được chạm khắc và mài giũa.

 

Hắn đang xuất thần nghĩ ngợi điều gì đó.

 

Ta nghĩ, nếu ngày đó ta không đến lãnh cung, có lẽ đêm nào của Nguyên Kinh Ngọc cũng sẽ như vậy, lặp đi lặp lại và cô đơn.

 

Rõ ràng hắn tốt như vậy.

 

Nhưng trên đời này, không một ai biết được hắn trong sạch.

 

Một đời Nguyên Kinh Ngọc mang theo nỗi đau và hận thù, sau khi c.h.ế.t cũng chỉ bị trói buộc trong tòa nhà lạnh lẽo này, không được yên ổn.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hom-nay-co-ruou-hom-nay-say/chuong-16.html.]

 

Rõ ràng hắn hướng về tự do nhưng lại trung thành giữ sợi chỉ đỏ đã phai màu trên cổ tay.

 

Ta đột nhiên cảm thấy, cổ họng như bị nhét một quả chua.

 

"Nguyên Kinh Ngọc, ngươi là kẻ lừa đảo."

 

Ta từng bước đi về phía hắn, khóe mắt có chất lỏng ấm áp chảy qua.

 

Hắn nghe thấy tiếng ta, ngẩng đầu nhìn lại.

 

"Chuyện ngày đó ngươi vẫn chưa kể hết đúng không?"

 

"Thiện Thiện?"

 

Lần đầu tiên hắn gọi tên ta như vậy.

 

Thấy ta bước trên ánh trăng đến, hắn rất ngạc nhiên.

 

Nhưng ta nhìn vào đôi mắt trong veo của Nguyên Kinh Ngọc, đáy lòng đau nhói.

 

Ta đứng trước mặt hắn, đưa tay ra, muốn kéo lấy tay áo hắn.

 

Đưa tay ra một lúc lâu, vẫn chỉ có thể với vào không trung.

 

Ta chỉ có thể cố nhịn nước mắt, ép hỏi.

 

"Quốc sư đại nhân, ta có một chuyện, muốn hỏi cho rõ ràng."

 

"Vết thương mà ngươi dùng để hù dọa Liễu Miên Chân đêm hôm đó, cuối cùng là thế nào?"

 

Bình luận

10 bình luận

  • Mấy bộ cổ đại nì lúc nào cũng thơm. Nhà dịch chọn truyện hay quá :_)

    Kiến 🐜 1 tháng trước · Trả lời

  • Tính ra cũng tương đối HE mà tui rầu héo ruột rớt nước mắt 🥲

    Rouge2011 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay nma cái kết cứ man mác buồn, dù sao cũng coi như là kết đẹp rồi tuy vì âm dương cách biệt nên họ không đến được với nhau nhưng mà nhờ đó họ mới gặp được nhau hic cảm ơn ad đã dịch truyện mượt mà có tâm như vậy ạ

    Hương Neko 1 tháng trước · Trả lời

  • Họ không phải không yêu nhau. Họ chính là không thể…

    YenEdo 1 tháng trước · Trả lời

  • Huhu kết vừa đẹp mà cũng vừa thương

    mchuu 1 tháng trước · Trả lời

Loading...