Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hoàng Đế Cún Con - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-12 23:21:56
Lượt xem: 738

Chương 8: Oan gia ngõ hẹp

 

Bà v.ú vừa kinh ngạc vừa vui mừng chúc mừng ta.

Anan

 

Ta lại chỉ muốn đánh cho Đại Bảo một trận, không biết nó lại chạy đi đâu chơi đến giờ mới chịu về.

 

Suy nghĩ ba ngày, ta quyết định đưa Đại Bảo về phòng dạy dỗ riêng.

 

"Mẫu hậu bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ chạy, ngươi mà còn chạy loạn nữa, đừng trách ta lúc đó bỏ rơi ngươi đấy!"

 

Đại Bảo đột nhiên trừng mắt nhìn ta, lo lắng kêu lên, còn cắn ống tay áo ta.

 

Nhìn là biết đã bị dọa rồi.

 

Ta lúc này mới hài lòng thả nó ra khỏi cửa phòng, "Đi tìm hai đứa em của ngươi chơi đi, ta muốn lên kế hoạch chạy trốn rồi."

 

Dù sao cũng không thể để ta thị tẩm được, dù sao nguyên chủ và hoàng đế cũng chưa từng động phòng.

 

Chuyện đội nón xanh cho hoàng đế mà bị vạch trần, đầu ta cũng sẽ bị chặt!

 

Ta vừa đóng cửa phòng lại.

 

Đột nhiên cả người cứng đờ, một thanh kiếm lạnh lẽo kề vào cổ ta.

 

Không biết từ lúc nào, phía sau lại xuất hiện một người.

 

"Bội phục, đã thành phế hậu rồi, vậy mà còn có thể khiến hoàng thượng triệu kiến thị tẩm."

 

Một giọng nói nam nhân trẻ tuổi xa lạ vang lên sau lưng ta.

 

Ta chậm rãi xoay người lại.

 

Nhìn thấy là một nam tử hơn hai mươi tuổi, mặc trang phục dạ hành màu đen, dung mạo cũng coi như tuấn tú.

 

"Chậc, thì ra là tình nhân của hoàng thượng sao? Yên tâm đi, ta không có hứng thú với hoàng thượng của ngươi đâu, đừng có ghen tị nữa, tối nay ta sẽ rời khỏi đây."

 

Hắc y nhân lập tức ngây người, sau khi phản ứng lại, hắn ta trợn mắt.

 

"Ngươi! Ngươi là đồ ngốc sao?"

 

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào kinh ngạc.

 

"Ơ... hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

 

Hắc y nhân giật mình, thu kiếm định nhảy qua cửa sổ phía sau bỏ chạy.

 

Ta đột nhiên hung hăng đ.â.m vào eo hắn ta, đè hắn ta xuống đất, bóp chặt cổ hắn ta.

 

Cực kỳ tức giận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoang-de-cun-con/chuong-4.html.]

"Ta sống đến ngần này tuổi, còn chưa có ai dám sỉ nhục chỉ số IQ 280 của ta. Nhanh chóng xin lỗi ta!"

 

Rầm!

 

Cửa phòng bị đẩy ra.

 

"Thích... thích khách! Nhanh! Bắt lấy!"

 

Giọng nói the thé của công công bên cạnh Quân Vô Uyên chỉ vào hắc y nhân đang bị ta đè dưới đất hét lớn.

 

Chương 9: Lập công chuộc tội

 

Toàn bộ hoàng cung chìm trong vui mừng hân hoan.

 

Tên thích khách trốn một tháng, cuối cùng cũng bị bắt.

 

Ta tay không bắt được thích khách, lập được đại công, hoàng thượng trực tiếp hạ chỉ khôi phục thân phận hoàng hậu của ta.

 

Ta được trở về Phượng Nghi cung.

 

Cấm vệ quân bảo vệ tẩm cung của ta nghiêm ngặt.

 

Lần này đừng hòng trốn thoát được nữa.

 

Một đám phi tần hùng hổ đến chúc mừng ta.

 

Đặc biệt là Liễu quý phi vẫn luôn được sủng ái nhất, được vây quanh đến để trả lại Phượng ấn cho ta.

 

Khí thế còn lớn hơn cả ta là hoàng hậu.

 

"Hoàng hậu nương nương, thủ đoạn của người thật cao minh, thần thiếp bội phục sát đất."

 

Lời nói của Liễu quý phi rất êm tai.

 

Nhưng ánh mắt kia, lại tràn đầy khinh thường.

 

Ta đang đau đầu vì bà v.ú cứ muốn đưa ba đứa nhỏ đi canh cửa.

 

Nghe vậy theo bản năng nói: "Ồ, vậy ngươi mau quỳ xuống đất cho bổn cung xem xem. Nói mà không làm thì là giả tạo đấy."

 

Không khí bỗng chốc ngưng trệ.

 

Sắc mặt Liễu quý phi hơi thay đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nương nương tâm địa tàn nhẫn, thần thiếp tự biết không bằng, cũng khó trách ngay cả Mặc vương gia cũng hết lời khen ngợi người."

 

"Chỉ là nghe nói bệ hạ muốn người nghĩ ra biện pháp chống rét cho toàn bộ bá tánh kinh thành, chỉ còn lại thời hạn năm ngày. Hy vọng năm ngày sau, nương nương vẫn có thể dương dương tự đắc như vậy."

 

Vừa nghe thấy lời này, ta lập tức không vui.

 

"Muốn khen bổn cung thì phải khen trước mặt! Liễu quý phi ngươi và Mặc vương gia lén lút sau lưng bổn cung nói xấu có quá đáng hay không?"

 

Lời ta còn chưa dứt, không khí liền rơi vào yên tĩnh.

Loading...