Hoán đổ thân xác cùng vệ sĩ ! - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 10:38:54
Lượt xem: 948

 

11

Trong bữa tối từ thiện ngày hôm đó, tôi chỉ mua một bức thư pháp rồi vội vã về nhà.

Dọc đường đi, tôi căn bản không dám nhìn Hàn Thừa.

Sau nụ hôn khiến đầu óc tôi trống rỗng, anh nói: “Nếu những gì Phương Tương Tương nói là sự thật thì sao?”

Câu nói ấy cứ lặp đi lặp lại mãi trong tâm trí tôi. Tôi lấy tay che mặt và liên tục than trời ơi.

Hàn Thừa nhìn tôi : “Nguyệt Nguyệt, em còn chưa trả lời vấn đề anh hỏi.”

Tôi giả chết: “Ồ, hình như tôi đột nhiên bị điếc tạm thời, không nghe được âm thanh của thế giới.”

Hàn Thừa không nói gì, bất đắc dĩ mỉm cười.

Tôi có chút xấu hổ, nghiêm túc nhìn anh: “Em nghĩ thực ra em cũng có chút thích anh. Nhưng với tình trạng hiện tại của chúng ta, nếu em yêu anh, em cứ thấy làm sao ấy.”

Hôn chính mình?

Ngủ cùng chính mình?

Thôi thôi, tôi không dám phát huy trí tưởng tượng của mình nữa!

Rốt cuộc, bây giờ tôi thậm chí còn không biết cách sử dụng cái cơ thể này nữa cơ. Gia đình mà biết tôi bị như này chắc rớt nước mắt.

Nhìn thấy bộ dáng bối rối của tôi, Hàn Thừa đột nhiên mỉm cười, vươn tay ôm tôi vào lòng.

Thật không may, do chênh lệch chiều cao giữa hai chúng tôi, nhìn anh ấy cứ như chim non nép vào n.g.ự.c tôi vây.

Nhưng dù vậy, anh vẫn hung hãn nói: “Không sao đâu, chỉ cần trong lòng em có anh là được. Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ đổi lại.”

Tôi nhìn anh ấy mà cảm động vô cùng, đang nghĩ xem có nên nhắm mắt hôn anh một cái hay không thì...

Tài xế đột ngột phanh gấp làm cả hai chúng tôi đều nghiêng người về phía trước.

Sau đó, người ta nghe thấy người lái xe hét lên kinh hãi: "Phía trước có ai vậy?!"

 

12

Tôi, Hàn Thừa và tài xế đã bị bắt cóc.

Đúng, là con gái của một người giàu nhất thành phố, tôi đã quen với những vụ bắt cóc như thế này.

Thậm chí có chút nhàm chán.

Đó là gói ba phần quen thuộc gồm dừng xe, gây mê và đe dọa.

Khi tỉnh dậy sau cơn mê, tôi thấy toàn thân mình bị trói chặt trong những sợi xích sắt dày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoan-do-than-xac-cung-ve-si/chuong-6.html.]

Có lẽ vì cảm thấy Hàn Thừa và tài xế không có khả năng chiến đấu nên họ chỉ bị trói bằng dây gai.

Trước mặt tôi, kẻ bắt cóc đang nói chuyện điện thoại với bố tôi.

"Con gái của ông ở trong tay tôi! Nếu không muốn nó chết, chuẩn bị 80 triệu tiền mặt!"

"Vệ sĩ á?" Người đàn ông khinh thường nhìn tôi, "Hắn bị ta trói lại bằng dây xích sắt rồi, hắn là tên phế vật!"

“Đừng nói nhảm nữa, nếu tám giờ sáng tôi không nhìn thấy tiền ở công viên Long Tỉnh, ông sẽ không bao giờ gặp lại con gái mình nữa đâu! ”

Điện thoại đã bị cúp máy.

Một tên bắt cóc kiểm tra lại dây xích trên người tôi rồi đá tôi thật mạnh.

Toàn thân tôi bị đá xuống đất.

Nó đau tận xương.

Hơn nữa, đó là một sự sỉ nhục khủng khiếp.

"Nghe nói mày là đấu sĩ vô địch, ha ha, mày trở thành vô địch thì thế nào? Cũng thua vì bị tiêm thuốc mê thôi? Im lặng đừng nhúc nhích! Tao còn có thể tha mạng cho mày!"

Lúc hắn đá tôi, ánh mắt Hàn Thừa đã thay đổi. Lạnh lùng và khát máu, như muốn xé xác họ ra. Nhưng tôi biết rằng anh ấy cũng đã bị tiêm thuốc mê. Lúc này, tác dụng của thuốc có thể vẫn chưa hết.

 

Đêm khuya.

Mặt trăng đã lên cao.

Trong nhà kho tối như mực, có vài kẻ bắt cóc đứng canh trước cửa, bên ngoài có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu.

Bọn chúng đối xử với Hàn Thừa tốt hơn tôi một chút nhưng tay chân anh ấy cũng bị trói bằng dây gai.

Lúc này, anh chậm rãi tiến về phía tôi, nhẹ nhàng hỏi : “Em có thấy khó chịu không?”

Tôi lắc đầu: “Nhờ sức khỏe của anh tốt nên giờ tôi ổn rồi”.

Anh thì thầm: “Anh có lỗi với em, anh sẽ đưa em ra ngoài ngay lập tức.”

Ah?

Tôi thắc mắc nhìn tay chân anh ấy. Anh ấy bị trói chặt thế mà còn đưa tôi ra ngoài à?

Tôi không biết anh ấy làm thế nào nhưng anh ấy đã đứng dậy từng chút một từ trạng thái bị trói.

Tôi rất kinh ngạc.

Sự linh hoạt tuyệt vời này xứng đáng với cơ thể của tôi.

Sau đó, anh di chuyển đến một góc nhà kho và bắt đầu mài nó một cách nhẹ nhàng.

Ánh trăng trong vắt, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu mờ nhạt ở góc đó.

Đó là một cái vít.

Bình luận

2 bình luận

Loading...