Chạm để tắt
Chạm để tắt

HOA SỚM MAI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-19 20:51:13
Lượt xem: 1,839

Tôi đã quay trở lại buổi tối đầu tiên khi con chim hoàng yến đó được anh trai tôi đưa về nhà. Tôi vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng ở kiếp trước.

 

Hôm đó tôi về nhà, anh trai si tình của tôi đang vụng về nấu ăn cho con chim hoàng yến đó. Tôi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.

 

Nghe con chim hoàng yến kể khổ với tôi, cô ta nói rằng mình bị nam chính Thẩm Mục giam cầm, cô ta còn nói mình chẳng qua chỉ là một con chim hoàng yến được hắn nuôi dưỡng. Theo phản ứng của một người bình thường, tôi vô thức nói: "Vậy sao cô không báo cảnh sát?"

 

Chỉ một câu nói, cô ta đã đỏ hoe mắt.

 

Anh tôi tức giận đi tới, chất vấn tôi đã làm gì.

 

Lúc đó tôi vẫn chưa nhận ra rằng cái gọi là giam cầm, những hành vi phạm pháp chỉ là trò chơi tình ái của nam nữ chính. Thậm chí sau này kết cục thê thảm của tôi cũng chỉ là một phần trong trò chơi của ba người bọn họ. 

 

Tôi vẫn ngây ngô an ủi cô ta, hỏi có cần tôi giúp báo cảnh sát không. Sau đó Giang Nhuyễn Nhuyễn sợ báo cảnh sát sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của Thẩm Mục, liền khóc lóc chạy ra ngoài. 

 

Sau này tôi mới biết, ngay tối hôm đó, cô ta gặp tai nạn xe và mất đi đứa con. Và nam chính cùng anh trai tôi, nam thứ, đã đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.

 

Đặc biệt là anh trai tôi đã bắt đầu một cuộc báo thù kéo dài mười năm, háo hức muốn hủy hoại cuộc đời tôi, để xả giận cho Giang Nhuyễn Nhuyễn. 

 

Nghĩ đến mọi chuyện ở kiếp trước, tôi bảo tài xế quay đầu xe, nói rằng tôi để quên một cuốn sách ở trường.

 

3

 

Đồng thời, tôi gửi một tin nhắn cho mẹ: "Mẹ ơi, con thèm món sườn xào chua ngọt của mẹ quá, tối nay mẹ có thể về sớm không?" Gia đình tôi kinh doanh một công ty mỹ phẩm, ở kiếp trước tôi đã mặc định giao lại ngành này cho Tạ Tư Thần quản lý. Lần này, chưa chắc đã vậy.

 

Cảm giác lang thang trên phố, không có nơi nương tựa, người anh tốt của tôi cũng nên trải qua một lần.

 

Đúng như tôi nghĩ, vừa bước vào nhà, đã có một trận cãi vã dữ dội nổ ra. Không có bậc cha mẹ nào chấp nhận việc đứa con sắp thi đại học đưa một cô gái đang mang thai về nhà.

 

Đặc biệt là mẹ chúng tôi, sau khi cha mất, bà đã một mình nuôi hai đứa con, kỳ vọng rất nhiều vào chúng tôi. Ở kiếp trước, mẹ vì làm việc quá sức mà mất sớm, dẫn đến việc sau đó Tạ Tư Thần không còn kiêng dè gì mà trả thù tôi. Lần này tôi muốn mình và mẹ sống thật tốt. Tôi ngồi ở khu vườn trước cửa rất lâu.

 

Cuộc cãi vã ngày càng dữ dội, thậm chí họ còn bắt đầu đập phá đồ đạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-som-mai/chuong-2.html.]

 

Cho đến khi anh tôi nói ra câu: "Mẹ, nếu mẹ đuổi Nhuyễn Nhuyễn đi, con sẽ đi cùng cô ấy." Anh vừa nói vừa kéo Giang Nhuyễn Nhuyễn ra ngoài.

 

Tôi vội vàng đi theo.

 

Khóc nức nở, dù sao chúng tôi cũng là anh em ruột mà. "Anh, anh! Anh làm sao vậy? Sao lại cãi nhau với mẹ như vậy?"

 

"Ninh Ninh, em đừng quan tâm, chuyện này không phải việc em nên lo." Anh cứng đầu kéo con chim hoàng yến nhỏ, lúc này vẫn còn trẻ, nhưng đã có dấu hiệu của sự si mê.

 

Không hổ danh là nhân vật nam thứ trong tiểu thuyết ngôn tình.

 

Vì nữ chính, anh ta có thể từ bỏ mọi thứ.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Tôi cố nặn ra nước mắt, vẻ mặt đầy lo lắng nói: "Anh! Được rồi, em không quan tâm, nhưng anh ra ngoài một mình cũng cần tiền chứ? Đừng chống đối mẹ nữa được không?"

 

"Ninh Ninh, em không hiểu đâu, quay về đi!" Anh ta có chút không kiên nhẫn nói, rồi kéo Giang Nhuyễn Nhuyễn đi tiếp.

 

Tôi vội vàng đuổi theo, lấy từ trong cặp ra số tiền tôi đã dành dụm lâu nay đưa cho anh ta: "Anh, em không thể ngăn anh, nhưng ở ngoài chắc chắn sẽ cần tiền, đây là tiền em đã tiết kiệm, anh cầm lấy đi!"

 

Tôi nhìn anh ta cảm động nhận tiền, dõi theo bóng lưng họ dần đi xa mà không khỏi cầu nguyện: "Anh à, nhất định phải ở ngoài càng lâu càng tốt, càng lâu càng tốt, như vậy em mới có thể hoàn toàn hủy hoại cuộc đời anh được

 

!"

 

4

 

Sau khi anh trai bỏ nhà ra đi, tôi trở về nhà và trở thành cô con gái ngoan ngoãn.

 

Anh trai hơn tôi hai tuổi, nhưng vì tôi đi học sớm, nên chúng tôi cùng khối, và học cùng trường.

 

Còn Giang Nhuyễn Nhuyễn là bạn cùng lớp với tôi, cô ta vì trước đây bị lưu ban hai lần nên lớn hơn cả anh trai tôi một tuổi, năm nay đã mười chín tuổi.

 

Loading...