Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hóa Ra Anh Ấy Cũng Thích Tôi - Chương 5+6

Cập nhật lúc: 2024-07-19 11:02:03
Lượt xem: 2,712

5

Tôi mở Weibo.

Trang cá nhân của Phương Yến Lương, nơi thường xuyên đăng quảng cáo và tin tức về phim mới, đã ghim một bài viết công khai.

Phương Yến Lương : Đây là bạn gái tôi, xin mọi người đừng suy đoán nhiều.

Tim tôi bắt đầu đập mạnh.

Rõ ràng tôi là người trong cuộc của sự việc này, nhưng tôi lại có cảm giác lạ lùng như người ngoài cuộc.

Tôi mở phần bình luận, tò mò xem phản ứng của cư dân mạng về chuyện này.

“Hu hu hu chồng ơi... sao lại thế này, em đã nhắn tin gọi anh là chồng nhiều lần rồi mà không thấy anh thừa nhận em là bạn gái.”

“Cảm giác hơi giả, chẳng phải nói tài khoản đã lâu không dùng sao, sao lại vừa đúng lúc hiện ra tin nhắn này, lại còn đang lúc phát trực tiếp nữa. Hợp lý nghi ngờ là chiêu trò, để quảng bá phim mới thôi, chờ xem có lật kèo không.”

“57 là nghĩa của ‘ngô thê’ (vợ ta) đấy, tôi đã đổ gục rồi a a a a a!”

“Không hiểu, sao lần này lại thừa nhận trực tiếp, trước đây có tin đồn với nhiều nữ diễn viên cũng không thấy anh ấy thừa nhận.”

Tôi hơi sững sờ, mở bình luận cuối cùng xem các phản hồi khác.

“Chỉ có thể nói lần này là thật.”

“Trước đây lần nào cũng là phía nữ tự tạo nhiệt thôi, tôi đoán chính chủ ăn dấm nên mới đặc biệt đến phòng phát trực tiếp tuyên bố chủ quyền.”

“Hu hu hu cặp đôi yêu thích của tôi tan vỡ rồi, tôi thật sự rất thích Phương Yến Lương và Nguyễn Hà!”

Xem một lúc, tôi đóng Weibo lại, thầm than não các cư dân mạng thật sự rất phong phú.

Bạn thân tôi cũng không hiểu chuyện này, cô ấy hỏi: “Không phải bị hack sao? Sao lại thành bạn trai bạn gái rồi? Cậu lén lút yêu đương với Phương Yến Lương sau lưng mình à?”

Tôi lặng lẽ nói: “Ký hợp đồng rồi, giờ nói ra là vi phạm hợp đồng.”

Cô ấy đoán ngay: “Giả làm cặp đôi đúng không? Chơi chiêu này cũng được đấy.”

“Ý cậu là gì?”

“Phương Yến Lương á, cậu xem cái ghi chú của anh ấy, rõ ràng cũng đang thầm yêu cậu mà.”

Tôi kinh ngạc: “Cậu nghĩ quá rồi!”

Tôi thầm yêu Phương Yến Lương từ hồi cấp ba, chứng kiến anh ấy từ nam thần học đường trở thành ngôi sao nổi tiếng mà ai cũng biết.

Nếu nói nam thần học đường còn có thể mơ tới, thì ngôi sao nổi tiếng lại là ngôi sao xa vời.

Tôi chỉ có thể giấu tình cảm này trong lòng, thậm chí không dám nói ra.

Rốt cuộc đó giống như giấc mộng của kẻ ngốc.

Bạn thân rất chắc chắn: “Cứ chờ xem!”

Tôi nghi ngờ chớp chớp mắt.

Cô ấy đột ngột chuyển chủ đề: “Chuyện bị hack cậu tính sao?”

“Tở đã trả lại tiền rồi, cũng không định báo cảnh sát, lỡ bắt được kẻ lừa đảo, chuyện này lộ ra thì sao.”

“Ừ” cô ấy lại chuyển chủ đề: “Làm bạn gái Phương Yến Lương cảm giác thế nào?”

Tôi phản bác theo phản xạ: “Tớ không phải bạn gái anh ấy.”

“Bảo bối, cậu đang phủ nhận gì thế, bây giờ cậu chính là bạn gái anh ấy!”

Cô ấy nghiêm túc nói: “Ông trời đã đưa cơ hội đến trước mặt cậu, Nguyệt Lão đã lấy dây thép buộc hai người lại rồi, nếu cậu không nắm lấy cơ hội này, tôi thật sự sẽ coi thường cậu.”

“Nhưng tớ...”

Cô ấy nói: “Cậu rất xuất sắc, xứng đáng với anh ấy. Tin tớ đi, cậu là bảo bối tốt nhất thế gian.”

Tôi hít một hơi thật sâu, quyết tâm: “Ừ, tớ sẽ cố gắng!”

6

Chuyện đầu tiên khi giả làm bạn gái Phương Yến Lương là thể hiện tình cảm ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm nhà anh ấy.

Do sau khi công khai, trên mạng có đủ loại bình luận, thậm chí có đội ngũ chuyên nghiệp phân tích sự kiện công khai đầu tiên của Phương Yến Lương, để tránh gây ra ảnh hưởng lớn hơn, Phan Chu quyết định dùng bằng chứng để nói chuyện.

Cô ấy đã đưa tin cho paparazzi.

Tôi và Phương Yến Lương chỉ cần đóng vai một cặp đôi đang yêu say đắm, bị chụp vài bức ảnh tình cảm là được.

Ngày hôm đó, Phương Yến Lương đến nhà đón tôi.

Anh ấy đội mũ lưỡi trai đen, mặc áo thun trắng và quần jeans màu nhạt, trang phục cực kỳ đơn giản nhưng nhờ vóc dáng hoàn hảo mà trông vẫn rất quý phái, trông thì giản dị nhưng lại rất không đơn giản.

Tôi kéo kéo váy áo thun của mình, hỏi: “Như vậy có ổn không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-ra-anh-ay-cung-thich-toi/chuong-56.html.]

Chị Phan Chu đã dặn, cần ăn mặc bình thường, không cần cố tình trang điểm.

Ánh mắt anh ấy dừng trên người tôi vài giây, nhận xét ngắn gọn: “Rất đẹp.”

Tôi ngượng ngùng mím môi, theo anh ấy lên xe.

Xe lao nhanh về nhà của Phương Yến Lương.

Trên đường tôi rất căng thẳng, cho đến khoảnh khắc đến bãi đậu xe, cảm giác căng thẳng lên đến đỉnh điểm, thậm chí không dám xuống xe.

Bàn tay ấm áp và khô ráo của Phương Yến Lương đột nhiên vỗ vỗ tay tôi đặt trên đầu gối.

Anh ấy nói: “Em chỉ là đến nhà anh chơi, đừng nghĩ gì khác.”

Tôi gật đầu mạnh.

Sau khi xuống xe, tôi đứng dựa vào xe, đợi Phương Yến Lương lấy nguyên liệu nấu ăn từ cốp xe.

Đây cũng là đạo cụ đã chuẩn bị từ trước, nhằm làm cho bức ảnh chụp ra thêm phần chân thật.

Phương Yến Lương xách túi đi đến trước mặt tôi, nhìn tôi vài giây, đột nhiên thở dài: “Sao em không đeo khẩu trang?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nói xong, anh ấy đặt chiếc mũ đang đội lên đầu tôi.

Khoảnh khắc đó, chiếc mũ mang theo nhiệt độ và mùi hương của anh ấy bao quanh đầu tôi, khiến tôi choáng váng.

Anh ấy nắm tay tôi, nói nhỏ: “Khẩu trang anh đã dùng rồi, không đưa em được.”

Tôi bị anh ấy kéo đi, đầu óc vẫn còn mơ hồ.

Bắt đầu rồi sao?

Sao anh ấy nhập vai nhanh thế.

Nhưng mà anh ấy thật sự biết diễn, không hổ danh là Ảnh Đế đoạt nhiều giải thưởng.

Những nữ diễn viên diễn cùng anh ấy làm sao không bị động lòng, mới chút mà tôi đã gần như bốc cháy.

Tôi quên mất mình cần diễn, mơ màng bị Phương Yến Lương dẫn đi.

Đột nhiên, anh ấy dừng lại, đặt túi đồ xuống đất, quỳ xuống trước mặt tôi.

Tôi hoảng hốt cúi đầu, thấy anh ấy đã quỳ một chân, cúi đầu buộc lại dây giày bị tuột của tôi.

Bãi đỗ xe cực kỳ yên tĩnh, tôi dường như nghe thấy tiếng nhấn nút chụp ảnh liên tục.

Tôi nghĩ, dây giày này tuột thật đúng lúc.

Buộc xong dây giày, Phương Yến Lương đứng dậy, không nhìn thẳng vào tôi, cười mỉm nói: “Sao lại như trẻ con thế này, may mà không bị ngã.”

Tôi ôm lấy trái tim đang đập loạn xạ.

Cuối cùng đoạn đường khó khăn cũng đi hết, tôi theo anh ấy vào nhà.

Nói là làm khách đúng thật là làm khách, Phương Yến Lương mang nguyên liệu vào bếp, nói sẽ mời tôi ăn cơm rồi đưa tôi về.

Tôi đoán đây là để kéo dài thời gian, vì nếu vừa vào nhà đã đi thì rất giống đang diễn.

Dù đây đúng là đang diễn, nhưng như thế dễ bị lộ.

Bữa ăn do Phương Yến Lương tự tay chuẩn bị, tôi chỉ cần đứng bên cạnh nhìn anh ấy bận rộn.

Phương Yến Lương khi nấu ăn lại có một vẻ quyến rũ khác, tôi nhìn người đàn ông này và nghĩ, có lẽ cả đời này tôi không thể thoát ra khỏi tình cảm này.

Tôi quyết định, như bạn thân đã nói, chủ động tấn công. Tôi hỏi: “Anh có bạn gái không?”

Anh ấy trả lời: “Không có.”

Rồi bổ sung: “Nhưng anh có người thích.”

Khoảnh khắc đó, ngọn lửa nhỏ vừa bùng lên trong tôi lại đột ngột tắt ngấm.

Tôi trong tâm trạng nửa buồn nửa vui cùng Phương Yến Lương ăn cơm.

Trong lúc đó, anh ấy nhận một cuộc điện thoại, rồi báo cho tôi một tin không hẳn tốt cũng không hẳn xấu.

Anh ấy nói: “Có phóng viên của tờ báo khác đang đợi dưới lầu, em có thể cần ở lại nhà anh một đêm.”

Tôi ngay lập tức hiểu ý anh ấy.

Nếu tôi ở lại một lúc rồi đi, bị báo khác đưa tin, chuyện tình đầy tranh cãi này có thể lại bị đẩy lên cao trào.

Dù sao thì, thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, làm gì có cặp đôi nào không qua đêm cùng nhau.

Anh ấy nói: “Nếu không muốn thì không cần ở lại cũng được.”

“Ở lại đi.”

Tôi nhìn anh ấy, kiên định nói: “Em ở lại.”

Loading...