Hoa Nguyệt Rực Rỡ - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:02:16
Lượt xem: 359

Sau khi tin tức ta, một vị Thượng Thần mới tấn chức, sắp tranh đoạt vị trí lãnh đạo thứ hai của Thiên giới với Ly Vũ được lan truyền.

Đúng như dự đoán của ta, nhiều phe phái trong Thiên giới đã bí mật cử người đến cung Trọng Hoa. Nhưng người đến đầu tiên lại là một người mà ta không ngờ tới.

Nhìn người nam nhân mặc y phục lộng lẫy trước mặt, tâm trạng ta có chút bực bội nói: "Lúc này Thần Quân Ly Vũ đến thăm vào đêm khuya, có vẻ không phù hợp lắm."

Thú thực, Ly Vũ cũng từng là chiến hữu thân thiết cùng ta và Thanh Uyên, cùng nhau chiến đấu chống lại ma tộc trong trận chiến tiên ma.

Hắn ta còn thề với ta rằng sẽ yêu thương ta suốt đời.

Khi ấy, ta không có ý niệm gì về tiên lữ, vì sự ổn định của Thiên giới nên đã đồng ý lời cầu hôn của hắn.

Ai ngờ sau khi đại chiến kết thúc không lâu, Linh Yến với vẻ đẹp ngây thơ trong sáng đã xuất hiện. Hắn và nàng ta càng ngày càng thân thiết.

Chuyện hôn sự của ta và hắn cũng liên tục bị trì hoãn.

Không biết trong đó, có bao nhiêu phần là do mệnh thư chi phối, và bao nhiêu phần là ý nguyện thực sự của hắn?

Ly Vũ lại nhìn ta với vẻ si mê, hắn nói: "Nguyệt Hoa, nếu nàng muốn vị trí Thiên Đế, ta sẽ nhường cho nàng. Trước đây là do ta quá độc đoán, mới khiến cho nàng…

"Nếu không có sự hiểu lầm đó, chúng ta giờ đây cũng đã nên thành thân rồi…”

"Thần Quân nói đùa rồi."

Ta cười lạnh một tiếng, cắt ngang lời hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-nguyet-ruc-ro/9.html.]

"Ngay từ khi Thần Quân dùng hình với ta trên đài Lạc Tiên, chúng ta đã chẳng còn gì để nói."

Bị mệnh thư chi phối, không phải lỗi của Ly Vũ. Nhưng nếu hắn trân trọng tình bạn thân thiết của chúng ta, sao lại dễ dàng bị khống chế?

Có lẽ việc ta trọng sinh đã làm suy yếu phần nào sự khống chế của mệnh thư kỳ lạ đó đối với tất cả mọi người.

Nhưng làm tổn thương ta chính là làm tổn thương ta. Ta sẽ không tùy tiện trách móc, cũng sẽ không tha thứ.

"Đối với vị trí Thiên Đế, Thần Quân càng không nên dùng chữ 'nhường'."

"Chúng ta hãy cùng bình đẳng  tranh đoạt.”

Sau ngày hôm đó, trong Thiên Cung xuất hiện không ít lời đồn đại. Có người nói Ly Vũ đến tìm ta vào đêm khuya, chúng ta đã nối lại tình xưa.

Cũng có người nói chúng ta đã không kiềm chế được mà song tu ngay đêm đó. Thậm chí còn có người nói ta qua lại giữa Thiên Đế và Đế Quân, dựa vào thủ đoạn quyến rũ mới có được vị trí Thượng Thần.

Những lời này do ai truyền ra, không cần tốn tâm suy đoán.

Chỉ là…

Ta nhìn Linh Yến với vẻ mặt đáng thương, chặn đường ta. Nhướng mày hỏi: "Sao vậy, Linh Yến tiên tử đã mau chóng dưỡng lành vết thương rồi sao?"

Thần lực và pháp khí của Thanh Uyên vô cùng lời hại, cánh tay trái bị gãy của nàng ta đáng lẽ không thể chữa trị được.

Nhưng không biết bằng cách nào, nàng đã khiến cánh tay trái mọc lại.

Bình luận

5 bình luận

  • Đọc không hiểu gì luôn . Chương trước đuổi người đi còn nhắc đến thù cũ , chương sau đã nhắc đến lễ thành hôn . Quay xe chỗ nào nhanh vậy ta , mún rớt não (^-^)

    Alexander Tran 2 ngày trước · Trả lời

    • truyện hay lắm ,cảm ơn nhà dịch nha ^^

      Lam 4 ngày trước · Trả lời

    • Đọc khúc đầu ức chế mà khúc sau end ta nói nó 🥥 gì đâu luôn á

      NTramm 4 ngày trước · Trả lời

    Loading...