Hoa Nguyệt Rực Rỡ - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:29:07
Lượt xem: 166

Linh Yến vô cùng giận dữ, đang muốn nói thêm điều gì đó thì Ly Vũ đi vào.

Nàng ta vội vàng thu lại vẻ mặt không vui, lo lắng chạy đến bên cạnh Ly Vũ hỏi: "Sư tôn, thế nào rồi?"

Ly Vũ ngẩn ra một lúc mới nói: "Bốn mươi vạn thiên binh, có khoảng bảy phần nằm trong tay thuộc hạ của ta."

Linh Yến nghe xong, hơi thở phào nhẹ nhõm: "Vậy chúng ta đối phó với vị Thiên Đế kia, sẽ có hy vọng."

Ly Vũ lắc đầu.: "Không, Yến nhi, con không biết đâu."

Ánh mắt anh hiện lên vẻ hoài niệm, chốc lát sau mới nói tiếp: "Lý do những người đó dám đi theo ta… có lẽ là họ đã quên mất rồi. Thanh Uyên trước khi trở thành Thiên Đế hắn chính là chiến thần dùng sát phạt để ngăn chặn sát phạt, khiến tứ giới khiếp sợ. Nếu hắn muốn g.i.ế.c ai, không ai có thể ngăn cản. Ngoại trừ······"

Nói đến đây, Ly Vũ đột nhiên dừng lại. Hắn ngập ngừng rồi rồi mỉm cười khổ sở, lẩm bẩm: "Ngoại trừ······ Nguyệt Hoa······"

Linh Yến nghe thế thì trong mắt lóe lên một tia oán độc.Nhưng rất nhanh, nàng ta lại mang vẻ vô cùng thấu hiểu an ủi Ly Vũ: "Sư tôn, người đừng quá tự trách."

"Là tỷ tỷ Nguyệt Hoa hồ đồ, cấu kết ma tộc muốn hãm hại thiên giới, sư tôn là vì sự bình yên của thiên giới, mới…"

Lời của nàng ta còn chưa nói xong thì bên ngoài điện những binh lính tinh nhuệ do Ly Vũ điều đến canh gác ở đây bỗng trở nên náo động.

"Bệ hạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-nguyet-ruc-ro/5.html.]

"Bệ hạ, sao người······"

"Bệ hạ không thể!"

Khí sát và mùi m.á.u tanh nồng nặc truyền đến. Ly Vũ nhíu chặt mày. Linh Yến thì trốn sau lưng Ly Vũ.

Ta nhìn xa về phía cửa điện.

Chiến giáp màu đen của Thanh Uyên dính đầy máu, từng bước từng bước chậm rãi đi về phía này. Máu đó đương nhiên không phải của y.

Trong tay y còn cầm hai đầu lâu của quản ngục trong Thiên lao.

Ta nhận ra những người đó.

Đó là những người mà Linh Yến đã từng điều đến để tra tấn ta. Trong khoảnh khắc, những ký ức kinh hoàng về việc bị tra tấn bằng những dụng cụ như đỉnh, chảo, dao, cưa ùa về trong tâm trí ta.

Lòng căm thù trong ta dâng trào. Nhưng rất nhanh, ta lại cố gắng gượng ép để giữ cho tâm trí mình tỉnh táo.

Giờ đây, vẫn chưa phải lúc để trả thù hoàn toàn.

"Thanh Uyên, ngươi hãy bình tĩnh lại!"

Ly Vũ đương nhiên cũng nhìn thấy hai đầu lâu kia.

Bình luận

5 bình luận

  • Đọc không hiểu gì luôn . Chương trước đuổi người đi còn nhắc đến thù cũ , chương sau đã nhắc đến lễ thành hôn . Quay xe chỗ nào nhanh vậy ta , mún rớt não (^-^)

    Alexander Tran 2 ngày trước · Trả lời

    • truyện hay lắm ,cảm ơn nhà dịch nha ^^

      Lam 4 ngày trước · Trả lời

    • Đọc khúc đầu ức chế mà khúc sau end ta nói nó 🥥 gì đâu luôn á

      NTramm 4 ngày trước · Trả lời

    Loading...