Hoa khôi là giả , Trà Xanh là thật - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:24:16
Lượt xem: 6,200

3

Trong ảnh, Tống Kiều Vân giống như một con ch.ó không thể chờ đợi vội vàng gặm khúc xương.

Tôi hơi choáng váng và có chút khó tin, nhưng nghĩ đến hành vi ngày càng ghê tởm của Tống Kiều Vân trong những năm gần đây, tôi thấy cũng không bất ngờ lắm.

 

Tôi và Tống Kiều Vân gặp nhau ngay sau khi vào trường, anh ta đã đuổi theo tôi rất gắt gao.

Anh ta sẵn sàng nửa đêm chạy khắp thành phố giúp tôi mua những thứ tôi thích, đồng thời cũng sẽ cắt giảm chi tiêu quần áo và ăn uống trong nửa năm chỉ để có đủ tiền đi du lịch cùng tôi.

 

Nói đúng ra, anh ta không phải là người tốt nhất trong mấy người xung quanh tôi, anh ta nghèo hơn tất cả những người tôi từng gặp.

Nhưng tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn. Bởi vì tôi ngoài tiền ra thì chả có gì cả.

 

Theo tôi, không có tiền không phải là bất lợi.

Thấy anh ta chân thành nên tôi đồng ý làm bạn gái anh ta.

Nhưng sau này tôi phát hiện ra rằng tôi và anh ta có tam quan khác nhau, anh ta cũng không còn kiên nhẫn và dịu dàng như ban đầu đối với tôi nữa.

 

Tôi hỏi anh tại sao anh không đối xử tốt với tôi như trước.

Anh ta cười và nói rằng mình đang lên kế hoạch cho một tương lai lâu dài hơn.

Kỳ thật tôi biết hắn chỉ nghĩ một khi bắt được người rồi thì không cần phải vất vả lấy lòng nữa.

Mấy năm nay, tôi đã chán anh ta từ lâu, nhưng lại tiếc mấy năm yêu nhau nên chưa có chia tay.

Tôi không ngờ anh ta lại dám cắm cho tôi một quả sừng to vờ cờ lờ.

 

Hứa Thiến Thiến cười khẩy, đẩy Tống Kiều Vân ra, "Anh Kiều Vân, anh không sợ bị Lý Hành Nhược phát hiện à?"

Tống Kiều Vân hừ lạnh một tiếng, "Anh mà them sợ cô ta á, nếu không phải cô ta mỗi ngày đưa tiền cho anh, anh đã vứt bỏ cô ta từ lâu rồi."

Hứa Thiến Thiến đảo mắt, như thể nảy ra tưởng gì đó, bĩu môi nói: "Anh Kiều Vân, gần đây em không có tiền. Ngay cả đồ ăn em cũng không mua được, anh nói em phải làm sao?"

Tống Kiều Vân cười, ánh mắt d..âm đ..ãng nhìn Hứa Thiến Thiến, "Việc này dễ thôi, chỉ cần em làm anh vui lòng, anh sẽ xin Lý Hành Nhược mỗi ngày nhiều tiền hơn rồi cho em, đủ cho em ăn uống."

Nụ cười trên mặt Hứa Thiến Thiến càng đậm hơn. Cô ả nháy mắt với Tống Kiều Vân và nở một nụ cười ngọt ngào nói: "Anh Kiều Vân, em nhảy cho anh xem được không?"

Tống Kiều Vân gật đầu như bổ củi.

 

Hứa Thiến Thiến bắt đầu nhảy. Cô ta nhảy không giỏi bằng Tiểu Ngư, tay chân rất thiếu phối hợp, giống như một con búp bê hỏng.

Đôi mắt ban đầu tràn đầy mong đợi của Tống Kiều Vân dần dần trở nên mất hứng.

 

Hứa Thiến Thiến không hề hoảng sợ chút nào, cô ả cúi người xuống, đưa tay vào trong váy, chậm rãi cởi bỏ quần l////ót.

Sau đó, lắc đầu, buộc tóc bằng quần lót một cách mê hoặc, thở hổn hển: "Anh Kiều Vân, nhảy nóng quá."

 

Tống Kiều Vân nhìn chằm chằm vào vùng kín thấp thoáng của cô ả và nuốt nước bọt.

 

Hứa Thiến Thiến vặn vẹo cơ thể với một nụ cười ngọt ngào và nói: "Anh Kiều Vân, biểu hiện này của em, có đủ để sử dụng tiền của anh mỗi ngày không?"

Tống Kiều Vân vội vàng gật đầu.

Tôi nhìn vào hình ảnh của hai người họ và chế nhạo. Rõ ràng họ đang sử dụng tiền của tôi.

 

Tiểu Ngư tức giận hét lên: "Thật kinh tởm. Bọn mèo mả gà đồng này. Hành Nhược, đừng có mà bỏ qua."

Tôi từ từ nheo mắt lại, tất nhiên tôi sẽ không để họ đi dễ dàng như vậy.

Hứa Thiến Thiến, tôi có thể nâng cô lên thì cũng có thể ném cô xuống.

 

Về phần Tống Kiều Vân , hắn muốn tiếp tục dùng tiền của tôi để hỗ trợ tình nhân của mình á, không dễ nuốt như vậy đâu thằng chóa.

 

Trong cơn tức giận, một kế hoạch trả thù hoàn hảo hiện lên trong đầu tôi.

 

4

Tôi có thể tung lên đoạn video kinh tởm này, nhưng mà kết quả không vừa lòng tôi được.

 

Mặc dù Tống Thiến Thiến có cái danh xưng hoa khôi nhưng đó chỉ là cách mọi người trong lớp chúng tôi gọi thôi, và độ nổi tiếng của cô ả cũng không cao.

Dù video có bị lộ ra ngoài thì cùng lắm cũng chỉ gây tổn hại tạm thời cho hai kẻ cặn bã đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-khoi-la-gia-tra-xanh-la-that/chuong-2.html.]

Loại sát thương này quá yếu, còn lâu mới đủ.

 

Tôi muốn Hứa Thiến Thiến ngã cây và thảm hại.

Điều quan trọng nhất là mọi người đều biết Tống Kiều Vân là bạn trai của tôi. Anh ta cắm sừng tôi, tôi sẽ bị vô số kẻ cười nhạo sau lưng.

 

Tôi không muốn làm trò đùa của người khác.

Tôi chỉ muốn Hứa Thiến Thiến và Tống Kiều Vân phải nhận hình phạt mà họ đáng phải chịu.

Hai người họ làm tôi ghê tởm quá, tôi không muốn buông tha dễ dàng như thế.

 

Nếu Hứa Thiến Thiến khao khát trở thành hoa khôi của trường, vậy thì tôi sẽ giúp cô ta đạt được vị trí này.

Hoa khôi trường sa ngã thú vị hơn một cô gái quê rơi sa ngã nhiều mà.

Bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù một tên cặn bã và một con đ…iếm là giúp một cô gái quê mùa trở thành hoa khôi của trường.

 

Vào ngày biểu diễn chính thức, Tống Thiến Thiến cuối cùng cũng đến.

Cô ả cố tình mặc một chiếc váy khiêu vũ ngắn hơn những người khác, cô ta cũng đưa tay ra đẩy Tiểu Ngư, nhảy vào vị trí nhảy chính rồi bắt đầu vặn eo lắc mông.

Một điệu múa dân gian hay đã bị biến thành một điệu nhảy của hot girl gợi tình thô tục.

Vị trí nhất bảng theo dự kiến ban đầu đã biến thành vị trí thứ mười chín, chỉ có hai mươi đội nhảy tham gia, lớp tôi gần như xếp cuối bảng.

Hứa Thiến Thiến ở một bên bĩu môi, hừ một tiếng: "May mà có tôi, nếu không thì cái lớp này bét bảng."

 

Để khẳng định vị trí của bản thân, cô ả kiêu ngạo nói: “Đừng tưởng tôi không biết. Người ta xem khiêu vũ chỉ để xem ai nhảy gợi cảm. Ai mặc ít quần áo hơn sẽ thắng.”

 

Nói xong, cô ta lại bắt đầu chán ghét đám người Tiểu Ngư, cong môi nói: "Ai bảo cậu ăn mặc kín đáo như vậy? Nếu không có cậu thì tôi đã giành được hạng nhất rồi."

Bình thường không ai để ý đến cô ả, khi cô ta không cảm thấy thoải mái nói chuyện thì cô ta sẽ tự nhiên im lặng.

Nhưng lúc này, tôi vỗ tay cười nói: "Hoa khôi trường chúng ta nói đúng, cảm ơn hoa khôi trường ta."

Tiêu Ngư cũng vỗ tay, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ: "Đại mỹ nữ nói đúng, tớ quá ngu xuẩn."

 

Tôi và Tiểu Ngư khơi mào, mọi người lần lượt khen ngợi Hứa Thiến Thiến.

Hứa Thiến Thiến lúc đầu sửng sốt. Rốt cuộc, đã lâu rồi không có ai chịu nói chuyện với cô ả chứ đừng nói đến việc gọi cô ả là mỹ nhân của trường.

 

Nhưng sau khi phản ứng lại, trên mặt cô lập tức tràn ngập vẻ ngây ngất và tự hào không giấu được.

“Mỹ nữ của trường hiểu biết nhiều như vậy, sao không đãi chúng tớ một bữa, nói kỹ càng một chút.” Tôi mỉm cười đề nghị.

 

Hứa Thiên Thiên vẻ mặt do dự, cô ta đào đâu ra tiền mà mời mọi người cơm tối.

Tiểu Ngư thấp giọng nói: “Hoa khôi trường lợi hại như vậy, mà ngay cả tiền đãi một bữa cũng không có à?”

 

Hứa Thiến Thiến hung tợn trừng mắt nhìn Tiểu Ngư, mắng: "Cậu coi thường ai vậy? Cậu cho rằng tất cả mọi người đều đến từ nông thôn như cậu, đều kém cỏi sao? Tất nhiên là tôi có thể mua được."

 

Rõ ràng cô ấy là người nông thôn nhưng trong thâm tâm cô ả lại coi thường người quê.

 

"Ngày mai gặp lại ở Royal Food Garden." Tôi mỉm cười nói, nhưng trong mắt lại không có ý cười.

Royal Food Garden không phải là nơi có thể dễ dàng mua được, tôi muốn xem lần này Hứa Thiến Thiến sẽ làm gì.

Hứa Thiến Thiến lập tức đồng ý, sau đó kiêu ngạo ngẩng đầu lên: "Được, ngày mai tôi đãi các cậu."

 

Sau khi Hứa Thiến Thiến rời đi, tôi cảm ơn những người trong lớp đã hợp tác với mình trong việc trừng phạt cô ả.

 

Tiểu Ngư tức giận nói: “Hành Nhược, tớ từ lâu đã không ưa Từ Thiến Thiến, là cậu vẫn luôn nói cô ta  không dễ dàng, để chúng tớ nhượng bộ, nhưng cô ta lại cắn lại cậu, chúng ta nhất định phải làm cho cô ta nhận quả báo."

Mọi người đồng ý, trông có vẻ tức giận.

 

Tôi rất cảm động, sau một thời gian dài làm lớp trưởng, mọi người đều rất tốt với tôi. Khi nghe tin tôi muốn trừng phạt Hứa Thiến Thiến, họ đều tỏ ra sẵn sàng hợp tác.

 

Bây giờ, mong muốn đối phó với Hứa Thiến Thiến của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn.

 

Tôi đi bộ về, nhưng tôi nhìn thấy Hứa Thiến Thiến và Tống Kiều Vân trên đường, hai người họ rất thân mật.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...