Chạm để tắt
Chạm để tắt

HỔ PHÁCH - 5

Cập nhật lúc: 2024-08-03 20:58:22
Lượt xem: 1,319

Quản gia lộ vẻ kinh ngạc, ta không muốn dây dưa, vội ôm Lân Nhi lên xe ngựa.

 

Bàn tay nhỏ của nó vòng qua người ta, khẽ nói bên tai: "Mẫu thân, người nói dối."

 

Giọng nói nó mềm mại, còn mang theo hơi ấm, lòng ta cảm thấy ấm áp.

 

Ta định dẫn nó đi ăn tại tửu lầu nổi tiếng trong thành, nó thích món thịt viên sư tử kho tàu ở đó. Nhưng sợ gặp Tiêu Cảnh Chi, nên tới một con hẻm nổi tiếng với nhiều món ngon.

 

Nó ăn kẹo hồ lô mà miệng đầy đường, lại ăn thịt lừa nướng, cuối cùng xoa bụng, thỏa mãn nói: "Mẫu thân, nếu chúng ta luôn tự do thế này thì tốt."

 

Ta lại dẫn nó đi hiệu sách mua sách, nó chịu ảnh hưởng từ ta, cũng rất thích đọc các câu chuyện truyền kỳ và du ký sơn thủy.

 

Chọn hai cuốn sách, chúng ta tới một quán trà trong thành, thuê một nhã gian, nha hoàn và phu xe ăn trà ngoài gian, ta và Lân Nhi trong gian phòng cạnh cửa sổ. Chúng ta mỗi người nằm một bên, trên người đắp chăn, ở giữa đặt bàn trà, trên bàn bày đồ ăn vặt.

 

Ta đọc sách cho nó nghe, chẳng bao lâu sau, nó chui vào chăn của ta, ngoan ngoãn nằm trong lòng ta.

 

Đợi ta đọc xong một chương, nó đã ngủ.

 

Ta nhàn nhã đặt sách xuống, ngoài trời lạnh giá, tuyết trắng bay bay.

 

Tối ta đưa nó đi tiệm mì nhỏ, ăn một bát mì dương xuân rất ngon, có lẽ vì ở bên ngoài thoải mái, nó ăn uống tốt hơn nhiều, cả người đều tươi cười.

 

09

 

Vừa bước vào tướng phủ, Tiêu Cảnh Chi đã vội vã chạy tới, hỏi: "Các người đi đâu? Sao không cho người hồi báo?"

 

Nha hoàn Thái Nguyệt và phu xe Vương Đại bên cạnh ta là người của ngoại công, đương nhiên chỉ nghe lời ta.

 

Bà mẹ chồng chống gậy đi tới, trách móc: "Uyển Dao, con và Cảnh Chi giận dỗi cũng được thôi, tự ý mang con ra ngoài, nhỡ có chuyện gì, thì làm sao?"

 

Bà lại nói: "Trong thành này, ai mà không tam thê tứ thiếp, chỉ có con là nhỏ nhen, nhất định phải so đo! Người ta Triều Châu là công chúa, không để ý làm thiếp, con còn suốt ngày xị mặt! Mẹ thấy, Cảnh Chi đối với con đã là hết lòng hết dạ, nhớ lại khi con mang thai, nó cũng không thu nạp nha hoàn thông phòng, con còn muốn gì nữa?"

 

"Mẹ! Đừng nói nữa." Tiêu Cảnh Chi cẩn thận nhìn ta, khẽ nói, "Lần sau đừng khiến mọi người lo lắng."

 

"Đúng vậy, tỷ tỷ," Triều Châu theo sau mẹ chồng, nói, "Nếu tỷ không muốn muội gả vào đây, muội có thể ở bên ngoài, muội không cầu danh phận, chỉ muốn ở bên Cảnh Chi thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ho-phach/5.html.]

Tiêu Cảnh Chi yêu thương nhìn nàng một cái, rõ ràng là cảm động.

 

Thật cảm động!

 

Hôm sau, ta đưa Lân Nhi lên xe ngựa, Tiêu Cảnh Chi cũng bước lên.

 

Ta cau mày nhìn hắn, hắn giải thích: "Ta về đây thời gian qua, luôn bận rộn đủ thứ, chưa có thời gian ở bên mẹ con nàng, hôm nay ta sẽ ở bên các nàng cả ngày."

 

Đây là ân sủng của hắn.

 

Ta nên biết ơn.

 

"Vương Đại, lái xe tới mai viên ngoài trang, nghe nói ở đó hoa mai nở rồi."

 

Hắn lại cười nói với ta: "Nàng trong thư thường viết hoa mai nở rồi, muốn ta cùng nàng đi thưởng mai, lần này ta cuối cùng đã đến."

 

Ta vén rèm lên, nhìn thời tiết gió tuyết bên ngoài, may mà mai viên cách không xa, đi xe ngựa chỉ mất một canh giờ.

 

Lân Nhi tựa vào lòng ta không nói gì, Tiêu Cảnh Chi như biến ảo lấy ra một cái hộp, bên trong đựng đủ loại trà điểm,hắn cầm lên một cái, đưa cho Lân Nhi, Lân Nhi giận dữ hất trà điểm xuống đất.

 

Sắc mặt Tiêu Cảnh Chi thay đổi một chút, ta nhìn ra, hắn đang nhẫn nhịn.

 

10

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Có lẽ từ góc độ của hắn, ta và Lân Nhi đã không biết điều rồi, hắn cúi người dỗ dành ta nhiều ngày như vậy, chúng ta sớm nên cảm động rơi lệ, cùng hắn vui vẻ hòa thuận. Dù sao hắn bây giờ là đại anh hùng mà mọi người đều ngưỡng mộ, ngay cả hoàng đế cũng nể trọng ba phần, ai dám khiến hắn không hài lòng.

 

Phía sau xe ngựa có tiếng vó ngựa, tiếp đó, vang lên tiếng của Triều Châu: "Tiêu ca ca! Uyển Dao tỷ tỷ!"

 

"Dừng xe lại." Ta nói với Vương Đại, "Mời công chúa Triều Châu lên."

 

Tiêu Cảnh Chi vui mừng nhìn ta một cái. Thực ra trong lòng hắn, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện thường, ta tạm thời không chấp nhận, nhưng cuối cùng cũng phải chấp nhận mà thôi.

 

Triều Châu toàn thân đầy gió tuyết, vào trong liền tươi cười nói: "Ta nghe hạ nhân nói mai viên hoa mai rất đẹp, không ngờ các người cũng đi, các người không chê ta phiền chứ?"

 

Nói xong, đôi mắt đẹp liếc qua ta và Tiêu Cảnh Chi.

 

 

Loading...