HIỆP KHÁCH TRƯ KIẾN SẦU - Chương 30 + 31

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:18:30
Lượt xem: 2,262

30

Đại nương không chịu về trại với ta, bà sợ sơn tặc.

Ta để lại lương khô và đồng tiền trên người cho đại nương, còn để lại một tín vật, khi cần có thể đến Thanh Sơn trại tìm ta.

Một là để cảm tạ bà đã từng bênh vực ta, hai là để cảm tạ bà đã cứu mạng mẹ ta.

Trước khi loạn dưới núi, ta đã từng nhờ người gửi lời nhắn cho cha mẹ, bảo họ nhanh chóng trốn đi.

Cũng nhờ người đó mang theo mười lăm lượng bạc làm lộ phí chạy trốn.

Coi như đã báo đáp ơn sinh dưỡng trong đời này.

Người đó trở về, mặt đầy phẫn nộ.

"Tỷ tỷ! Nhà tỷ thật không phải lẽ, lấy tiền xong liền lật mặt, chẳng nghe lời nhắn của tỷ, đuổi thẳng ta ra ngoài!

"Còn nói nhanh chóng mang ba mươi lăm lượng bạc còn lại đến, không thì họ sẽ đến nha môn tố cáo tỷ bất hiếu!

"Chỉ có mẹ tỷ cuối cùng đuổi ra hỏi một câu tỷ sống thế nào, nếu không ta đã g.i.ế.c họ ngay lập tức rồi!"

Chuyện này ta không giấu Lục Xuyên, giống như lần này Lục Xuyên biết mẹ ta xuất hiện ở huyện Đào Nguyên cũng không giấu ta.

Ban đêm, ta hỏi Lục Xuyên:

"Xuyên ca, lần này xuống núi không chỉ là để ta gặp mẹ phải không?"

Chàng gật đầu, "Hạnh Nhi, nàng cũng thấy rồi, quan lại chỉ biết ăn không ngồi rồi, binh lính tuần tra trong thành đều rút vào trong nha môn, chúng ta đã trốn ba tháng, không thể trốn tiếp nữa."

Ta cảm nhận được chàng định làm một việc lớn.

Nhận thức này khiến ta toàn thân run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hiep-khach-tru-kien-sau/chuong-30-31.html.]

Cuối cùng ta hỏi ra câu hỏi đã luôn vương vấn trong lòng suốt mấy tháng nay —

"Xuyên ca, rốt cuộc chàng là ai?"

31

Từ khi vào trại cướp này, ta đã mơ hồ nhận thấy Lục Xuyên không phải người thường.

Ta đã từng thấy cảnh những tiêu sư và sơn tặc đối đầu không đội trời chung.

Chưa kể việc chuyển sang làm nghề sơn tặc.

Huống chi Lục Xuyên ở Thanh Sơn trại bày mưu tính kế không sai sót, điều này khó làm ta tin rằng đây là tài năng của một tiêu sư.

Ban đầu ta tự lừa mình rằng Lục Xuyên chỉ thông minh hơn người thường một chút, nhưng hôm nay khi chàng nói trước mặt đại đương gia rằng "chiếm lấy mười mấy thành xung quanh, sẽ có người đến tiếp ứng chúng ta", ta không thể tự lừa mình được nữa.

Nhưng ta chỉ là một tiểu cô nương ở trấn nhỏ, việc làm táo bạo nhất của ta là cắt đứt với gia đình và đến nha môn kiện Dương Hỉ Nhi.

Kinh nghiệm sống của ta chỉ đủ để nhận thấy Lục Xuyên khác biệt so với những nam nhân bình thường.

Đêm nay ta không nhịn được nữa, đ.â.m thủng lớp cửa sổ giấy này.

Lục Xuyên nghe ta hỏi vậy, ngẩn ngơ bên bàn.

Chàng cười khổ: "Đúng vậy, ta rốt cuộc là ai..."

Chàng nói: "Hạnh Nhi, đợi khi mọi chuyện lắng xuống, ta sẽ giải thích tất cả với nàng, đến lúc đó nếu nàng chê ta, ta sẽ để nàng rời đi.

"Bây giờ thế đạo quá loạn, ta không dám để nàng rời đi."

Ta càng thêm nghi hoặc.

May là không nghi hoặc quá lâu.

Bình luận

39 bình luận

Loading...