Hệ thống thì tuyển sinh thất bại đại học - Chap 6

Cập nhật lúc: 2024-07-02 18:42:20
Lượt xem: 434

16

 

Để tránh việc tôi không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

 

Chú Từ Đại Lâm chịu trách nhiệm bắt quả tang tôi trong những ngày đó.

 

Gọi là bắt quả tang nhưng thực chất là giám sát.

 

Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa, sau kỳ thi tuyển sinh đại học, mọi chuyện đều kết thúc.

 

Tôi là người đầu tiên nộp bài ở mọi môn học.

 

Khi những người ở đài truyền hình thấy tôi bước ra, họ sẽ nói:

 

"Cô bé, em là người đầu tiên rời khỏi phòng thi, trả lời nhanh như vậy có bí quyết gì không?"

 

Bí quyết? Bí quyết là tôi im lặng đọc bài hàng chục phút mà không viết gì cả.

 

Chỉ có ông chú ngơ ngác là mặt sáng bừng lên:

 

"Cô ấy là học sinh đứng đầu ở trường cấp hai. Cô ấy nổi tiếng là số một trong lớp. Tất nhiên cô ấy là một học sinh nhanh nhẹn."

 

Tôi biết niềm vui trong lòng của chú tôi.

 

Tôi nghe thấy anh ấy gọi vào ban đêm và anh ấy nói:

 

“Em yêu, ngày mai chỉ còn một ngày nữa thôi, thi xong chúng ta sẽ được tự do. Anh biết thuê nhà không thoải mái, nhưng chỉ là ở lại thêm một tháng nữa thôi.”

 

Anh rất mong chờ: “Khi đến lúc, Phi Phi sẽ dùng điểm số của mình để vào Đại học Thanh Hoa và kết hôn với anh Tống của tập đoàn Lợi Đạt. Đến lúc đó, chúng ta sẽ hoàn thành được dự án của mình. Mua một căn hộ cho nhà mẹ anh, chúng ta có thể mua được ba căn hộ!”

 

Có lúc ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Khi hệ thống g.i.ế.c c.h.ế.t Lâm Vi , chúng ta sẽ đốt pháo ba ngày.”

 

Ôi, ông chú ngốc nghếch của tôi.

 

Có mức phạt tiền đối với hành vi đốt pháo ở đô thị.

 

Ngoài ra, hệ thống đang xóa gia đình chú chứ không phải tôi.

 

Tuy nhiên, tôi sẽ không nói điều đó.

 

Tôi sẽ nói về những điều của ngày mai.

 

17

 

Khi môn học cuối cùng kết thúc, tôi trở thành người đầu tiên bước ra khỏi phòng thi.

 

Phóng viên lại hỏi tôi: “Bạn cùng lớp, bạn có thể cho tôi biết tại sao bạn có thể vượt qua kỳ thi nhanh như vậy không?”

 

Chú tôi vô cùng phấn khích:

 

"Tôi đã nói rồi, Lâm Vi đứng đầu lớp, đương nhiên sẽ vượt qua kỳ thi nhanh chóng."

 

Tuy nhiên, khi không ai để ý, ông ghé vào tai tôi nói:

 

"Lâm Vi, thời cơ đã đến, ta nói cho mày biết, Phi Phi không hề nói dối, mày căn bản không thể vào đại học, bởi vì điểm số của mày sẽ trở thành điểm của Phi Phi. Chim sẻ vĩnh viễn không thể trở thành phượng hoàng."

 

Tôi cười khinh thường: “Thật sao? Vậy tôi phải chờ xem.”

 

Ngay khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, tôi không bao giờ gặp lại chú tôi và những người khác nữa.

 

Thông thường, tôi đã mất giá trị đối với họ.

 

Họ chỉ đợi tôi bị hệ thống xóa sổ, rồi họ đến lấy xác và chiếm giữ ngôi nhà của tôi.

 

Lần tiếp theo tôi nhìn thấy họ là trên TV.

 

Hôm đó là ngày kiểm tra điểm thi tuyển sinh đại học.

 

Chú Từ Đại Lâm, Tôn Tân Lan và Từ Phi Phi đang ở văn phòng Tập đoàn Lợi Đạt .

 

Căn phòng cũng chật kín phóng viên.

 

Chú Từ Đại Lâm nói: "Chủ tịch Tống, con trai ông đã hứa với Phi Phi của tôi rằng nó sẽ cưới con bé miễn là con bé được nhận vào Đại học Thanh Hoa. Nó sẽ giữ lời phải không?"

 

Trong camera, có thể thấy những bản ghi thoáng qua về các ca phá thai tại bệnh viện.

 

Ngoài ra còn có một lá thư bảo lãnh viết tay.

 

Chủ tịch Tống vẻ mặt nghiêm túc nhưng với tư cách là một doanh nhân, ông phải duy trì hình ảnh tích cực.

 

Gật đầu và nói: “Những gì ông nói là đúng”.

 

Chú Từ Đại Lâm run run tay: “Được rồi, tôi rất khâm phục tính cách của chủ tịch Tống nên đặc biệt đưa một phóng viên đến đây để chứng thực.”

 

"Phi Phi, đi nào, con bắt đầu kiểm tra điểm số đi."

 

Chú Từ Đại Lâm rất tự tin, ông đã điều tra rõ ràng trước khi ràng buộc hệ thống.

 

Người có quan hệ huyết thống với ông và có khả năng được nhận vào Đại học Thanh Hoa không ai khác chính là cháu gái Lâm Vi của ông.

 

Điểm kiểm tra của cô không bao giờ giảm xuống dưới 700 điểm.

 

Ông ấy đã bắt đầu tưởng tượng rằng doanh nghiệp sẽ ngày càng phát triển lớn hơn và cuối cùng nó sẽ hùng mạnh hơn Tập đoàn Lợi Đạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-thi-tuyen-sinh-that-bai-dai-hoc/chap-6.html.]

 

Tuy nhiên, giây tiếp theo, giọng nói của một phóng viên đã cắt đứt sự tưởng tượng của ông.

 

"0 điểm."

 

"Tôi đi đây, anh có gan gọi tôi tới 0 điểm. Đây chẳng phải là lãng phí cơ hội phỏng vấn tuyển thủ số một thực sự của tôi sao?”

“0 điểm cái gì?” Chú Từ Đại Lâ nhìn thấy phóng viên tụ tập xung quanh thảo luận, liền giật lấy điện thoại di động của con gái mình.

 

Ông hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt của Từ Phi Phi đờ đẫn, như thể linh hồn đã rời đi.

 

Tuy nhiên, khi ông nhìn vào giao diện điện thoại di động.

 

Tiếng Trung: 0 điểm.

 

Toán: 0 điểm.

 

Tiếng Anh: 0 điểm.

 

Đây là đạt 0 điểm trong kỳ thi khoa học toàn diện.

Ông ta hét lên kỳ lạ: "Làm sao có thể! Điều này không thể nào! Lâm Vi là người đứng đầu lớp, và là học sinh đứng đầu thành phố. Làm sao cô ấy có thể đạt 0 điểm trong kỳ thi?"

 

Không ai hiểu ông đang nói gì.

 

Nhưng tôi biết Từ Đại Lâm có ý gì.

 

Giây tiếp theo, điện thoại di động của tôi có cuộc gọi đến, tôi nhìn oonh ấy trên bản tin trực tiếp rồi nhấc máy.

 

Từ Đại Lâm sắc mặt cực kỳ vặn vẹo, thanh âm như từ địa ngục truyền đến:

 

"Lâm Vi, làm sao mày có thể bị điểm 0?"

 

"Chú có biết điều gì không? Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, em họ sẽ không thể vào đại học nếu bài kiểm tra 0 điểm. Điều đó có ích gì cho chú?"

 

Tôi bình thản cười: “Chú không biết cháu được giới thiệu phải không? Cháu đi thi đại học chỉ để trêu chú thôi.”

 

Từ Đại Lâm hoàn toàn không tin: “Làm sao mày có thể có cơ hội tham gia tiến cử? Ta nhờ Phi Phi để mắt tới mày, đợi mày rời khỏi thành phố này, tao sẽ biết, sau đó tao hết sức ngăn chặn bạn!"

 

Tôi thở dài: “Là lỗi của con gái bé bỏng của ông.Tôi chỉ bắt chước chữ viết của Tống Thành và viết vài bức thư tình cho cô ấy. Tôi cũng nói rằng hai ngày tôi đến Bắc Kinh thi là ngày giỗ của mẹ Tống Thành .Tôi đã yêu cầu cô ấy chép kinh 1.000 lần cho Mẹ Tống Thành sau đó đưa cho tôi kiểm tra, và hoàn toàn quên mất việc quan sát tôi.

 

“Phải mất hai ngày hai đêm để chép kinh.

 

"Sau khi cô ấy ngủ ngon giấc thêm hai đêm nữa, tôi đã quay lại."

 

Trong lòng người chú có chút bối rối, ông quát mắng con gái, yêu cầu cô nói vài câu, đồng thời ôm đầu đau đớn:

 

"Không được, mày không thể được tiến cử."

 

Tôi kiên nhẫn hướng dẫn: “Mở kênh của trường Hữu Khanh ra thì ông sẽ biết điều tôi nói có phải là sự thật hay không."

 

Chú Từ Đại Lâm chộp lấy điều khiển từ xa và bật TV LCD trong văn phòng Chủ tịch Tống.

 

Trạm thứ 3 Youqing đang báo cáo:

 

"Có ba học sinh Thanh Hoa ở thành phố này năm nay, và người được đề cử vào Thanh Hoa là Lâm Vi từ trường trung học số 1 Hữu Khanh."

 

Trong tivi là hình ảnh tôi đang được phỏng vấn.

 

Từ Đại Lâm hét lên và nhảy từ văn phòng trên tầng 33 xuống.

 

Các phóng viên hoảng sợ.

 

Không biết Từ Phi Phi chạy xuống lầu lúc nào, dì Tôn Tân Lan đi theo phía sau muốn bắt lấy cô.

 

Hai người gần như bị một chiếc xe tải lớn tông cùng một lúc.

 

Lúc này, não tôi đồng bộ với âm thanh của hệ thống máy móc trong não họ:

 

"Ký chủ thân mến, đáng tiếc trao đổi điểm số không thành công, cô không đáp ứng yêu cầu của hệ thống về điểm thi đại học trên 600, cả gia đình chủ nhân sẽ bị xóa sổ."

 

3

 

2

 

1

 

Bang, bang, bang.

 

Ba t.h.i t.h.ể cùng lúc rơi xuống đất.

 

Cảnh tượng vô cùng bi thảm.

 

Tôi gác điện thoại.

 

Đứng trong ngôi nhà mới mua, bên ngoài khung cửa sổ lớn kính suốt từ trần đến sàn, ánh nắng lặn như máu.

 

Có thể nói: “Cái không tồn tại, không có nghĩa là sẽ không bị trừng phạt, thời cơ vẫn chưa đến”.

 

Cũng có thể nói:

 

Sống và c.h.ế.t là tức thời, thiện và ác là tức thời.

 

Chỉ có con đường đúng đắn mới có thể tồn tại mãi mãi.

 

( Hoàn)

Bình luận

2 bình luận

  • Huhu, sao dịch bằng gg r k sửa câu văn vậy ạ, đọc cấn quá trời lun ó

    Vy172 3 tháng trước · Trả lời

    • Sorry bồ nha. Tại đây là bộ đầu tay của tui nên edit chx đc mượt. Cs j để lần sau tui rút kinh nghiệm

      Tiểu Cẩm 3 tháng trước · Trả lời

Loading...