Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HỆ THỐNG GIAO NHẦM KỊCH BẢN "NGƯỜI LỚN” CHO TÔI RỒI! - C1

Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:16:07
Lượt xem: 1,559

Sau khi thiên kim thật trở về, tôi đột nhiên nghe được tiếng lòng của cả nhà bọn họ.

 

Anh trai nhìn tôi, bộ dáng lạnh nhạt.

 

Trong lòng lại nghĩ:

 

【Nếu không có quan hệ ruột thịt, vậy hãy sinh cho anh một đứa con đi.】

 

Em trai vừa về nhà, tôi liền nghe thấy nội tâm của cậu ấy vang lên:

 

【Tối nay anh trai không có ở đây, vậy đến phiên mình đến phòng chị gái rồi.】

 

Thiên kim thật một bên gắp thức ăn cho tôi, một bên thầm nghĩ: "Hừ hừ, mình muốn chui xuống gầm giường, xem 1V2 trực tiếp!”

 

1.

 

Lúc hệ thống đưa tôi tới đây, chỉ nói với tôi rằng nhiệm vụ là ở chung thật hoà hợp với người nhà thiên kim thật.

 

Sau đó liền vội vã rời đi.

 

Là thiên kim giả, lần đầu tiên tôi nhìn thấy ánh mắt u ám của Thẩm Úc, liền sợ hãi, giữ chặt hệ thống: 

 

"Hệ thống papa, khi nào thì cậu trở về?"

 

Hệ thống nhìn thoáng qua tôi, bi thống nói: 

 

"Con gái ngoan, khu người lớn bên kia xảy ra chút trục trặc, chừng mực quá lớn tôi sợ rằng sẽ dọa đến cô, cô phải nhớ kỹ, kịch bản cô cầm thuộc thể loại tình cảm gia đình."

 

“Cậu thật tốt - -”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Nói xong, nó bỏ chạy.

 

Thẩm Úc đứng nắm tay nắm cửa, ánh mắt mệt mỏi.

 

Câu được câu không nói chuyện với viện trưởng viện phúc lợi.

 

Tôi chậm rãi đi tới, anh ấy nhìn tôi từ trên xuống dưới, gật đầu với viện trưởng viện phúc lợi.

 

Anh ấy đi phía trước, tôi bước từng bước nhỏ theo sau.

 

Vừa nghĩ đến kịch bản cả nhà hạnh phúc, tôi hít sâu một hơi, lấy thêm can đảm.

 

Đưa bàn tay nhỏ bé ra, nắm lấy bàn tay to phía trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-giao-nham-kich-ban-nguoi-lon-cho-toi-roi/c1.html.]

 

Tôi khẽ gọi: "Anh trai..."

 

Bàn tay kia lạnh như băng, rõ ràng anh ấy dừng lại một chút.

 

Tôi nhẹ nhàng giữ c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Úc, đi theo anh từng bước từng bước tiến về phía trước.

 

Thẩm Úc cao và sải chân rất dài.

 

Khi đó tôi còn rất nhỏ, phải chạy thật nhanh mới có thể đuổi kịp anh ấy.

 

Nhưng bây giờ tôi đã trưởng thành, vì sao thoạt nhìn Thẩm Úc vẫn cao hơn tôi nhiều như vậy?

 

Sau khi thi đại học kết thúc, thời gian Thẩm Úc ở nhà cũng càng ngày càng nhiều.

 

Thậm chí có lúc còn ở cùng một phòng với tôi...

 

Tôi luôn cảm thấy có chút mất tự nhiên, hẳn là tôi nên tìm chút chuyện để làm.

 

Ở trên bàn cơm, tôi nói:

 

"Anh trai, em có thể đi tìm việc làm thêm trong hè được không?"

 

Thẩm Úc giương mắt nhìn tôi, gắp cho tôi một miếng cánh gà.

 

“Không có tiền?”

 

Tôi lắc đầu: "Không phải, không phải.”

 

Tại sao phải là kịch bản cả nhà đoàn viên vậy, tôi sợ Thẩm Úc như thế này thì làm sao bây giờ!

 

Tôi gãi gãi ngón tay: "Chỉ là em muốn đi ra ngoài......”

 

Lời còn chưa nói xong, tôi đã liếc thấy Thẩm Úc đang nhíu mày.

 

Ánh mắt anh ấy tối tăm, buông đũa xuống nhìn tôi.

 

Tôi lập tức chuyển đề tài: "Nhưng em nghĩ đến bên ngoài nóng quá, vẫn là ở trong nhà tốt hơn, có điều hòa, có anh trai.”

 

Thẩm Úc đứng lên, sờ sờ đầu tôi.

 

Nói: "Thế mới ngoan - -

 

 

Loading...