Hệ Thống Ép Tôi Trở Thành Nữ Chính Ngôn Tình Sến Súa - Chương 3-4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:16:47
Lượt xem: 376

3. 

 

Cứ như vậy, dưới sự chỉ đạo của hệ thống, tôi "tình cờ" gặp gỡ Lục Minh vài lần, sau đó quen biết nhau. 

Lần đầu tiên tôi cảm thấy có gì đó không đúng, muốn chống lại hệ thống là vào lần gặp mặt thứ ba với Lục Minh. Anh ta định đưa tôi về nhà. 

Trong lúc tôi đang cố gắng duy trì hình tượng ngây thơ trong sáng, dịu dàng nói chuyện với anh ta, trong lòng lại tính toán xem còn phải diễn bao lâu nữa thì tôi mới được tan sở, thì Lục Minh bỗng nhiên cởi dây an toàn, cúi xuống hôn tôi. 

Tôi lập tức trợn tròn mắt. Mẹ kiếp, nụ hôn đầu của tôi! 

Tôi lập tức định giơ tay đẩy anh ta ra, nhưng một dòng điện bỗng nhiên chạy thẳng vào đầu ngón tay tôi, cắt ngang động tác của tôi. 

Bản dịch thuộc quyền sở hữu của Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, được đăng tải duy nhất trên web MonkeyD, vui lòng không reup!!!!!!!!

Trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở điên cuồng của hệ thống: "Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện hành vi vi phạm!"

Nhiệm vụ của ký chủ là e thẹn đón nhận nụ hôn của Lục Minh, cuối cùng còn phải mềm nhũn ngã vào lòng anh ta. 

Lúc đó tôi chỉ có một suy nghĩ: Thà bị trừng phạt chứ không để cho lão già dê xồm này được lợi! Nên tôi cắn răng chịu đau ở đầu ngón tay, cố gắng đẩy Lục Minh ra. 

Ngay lập tức, một dòng điện mạnh chạy thẳng vào đầu tôi, nhưng tôi không thể phát ra bất kỳ tiếng rên rỉ đau đớn nào, bởi vì như vậy sẽ bị Lục Minh phát hiện ra tôi đang diễn. 

Lúc đó, suy nghĩ duy nhất của tôi là: Ai đó cứu tôi với! Chỉ cần không để cho tôi đau, muốn tôi làm gì tôi cũng đồng ý! Tôi có thể làm vợ bé bỏng của Lục Minh cả đời! 

Cơn đau dịu đi, tôi hít sâu một hơi.

"Ngốc ạ, thở đi." Lục Minh rời môi khỏi tôi, tôi vẫn không đẩy được anh ta ra. Anh ta cưng chiều véo mũi tôi. 

Tôi thuận thế ngã vào lòng anh ta. Lần này không phải là diễn, mà là tôi thực sự không còn chút sức lực nào. 

Lục Minh bật cười thành tiếng: "Nụ hôn đầu sao? Đúng là cô bé ngoan!"

Trong lòng tôi gào thét: "Cứu mạng, ngoan con mẹ ông ấy!". 

Nhưng tôi không thể không vùi đầu vào lòng anh ta, đ.ấ.m anh ta một cái, nũng nịu nói: “Đáng ghét!"

Sau này, khi hệ thống yêu cầu tôi viết lại đoạn hồi ức này, tôi chỉ có thể viết: "Chồng tôi tỏ tình bằng nụ hôn cưỡng ép. Đó là một ngày mưa, lúc đó với tôi, chồng tôi vẫn là anh Lục. Trên xe, anh ấy bỗng nhiên cúi xuống hôn tôi, ép tôi vào cửa kính xe, dây dưa với tôi. Lúc đó tôi sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích, nước mắt giàn giụa, nhưng con nai con trong lòng lại đập thình thịch, đầu óc choáng váng. Phải đến khi hôn đủ rồi anh ấy mới buông tôi ra, véo mũi tôi, tôi mềm nhũn người ngã vào lòng anh ấy. Lúc tôi viết đoạn này thì chồng tôi lại nhìn thấy, anh ấy nói lúc đó không phải là hôn đủ rồi, mà là thấy tôi không thở được nữa nên mới luyến tiếc buông tôi ra. Đàn ông đúng là đồ đáng ghét!"

Đoạn này cũng được cư dân mạng đem ra bàn tán sôi nổi. 

Nhưng họ đâu biết rằng, tối hôm đó về nhà, bệnh tim của tôi lại tái phát, đó là lời cảnh báo của hệ thống sau khi tôi bị trừng phạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-ep-toi-tro-thanh-nu-chinh-ngon-tinh-sen-sua/chuong-3-4.html.]

Tôi cam chịu số phận, cảm thấy dù sao Lục Minh cũng là "tổng tài", chỉ cần có thể sống, yêu đương rồi kết hôn với anh ta cũng được.

Nhưng mọi chuyện sau đó không hề diễn ra theo hướng ngôn tình sến súa bình thường như tôi thỏa hiệp, mà còn cẩu huyết hơn.

Sau khi chia tay với Lục Minh hôm đó, một ngày sau, anh ta đã dẫn theo lãnh đạo công ty tôi đến nhà, nói là muốn cầu hôn. 

Hơn nữa, tôi còn được biết, anh ta đã ly hôn một lần rồi! Anh ta còn nói tôi có thai với anh ta!

4. 

 

Ba mươi tám tuổi, ly hôn, còn dắt theo một đứa con riêng, vậy mà lại nói là rất xứng đôi với tôi! Mẹ kiếp, tôi nhường phúc này cho ông đấy, ông có dám nhận không?!

Lục Minh bày sính lễ, vàng bạc châu báu lên bàn trà, sau đó nói muốn cưới tôi. Bố mẹ tôi nhìn nhau, đồng loạt nhìn về phía tôi. 

Tôi tự nhủ phải bình tĩnh, làm theo chỉ dẫn của hệ thống, cúi đầu, lo lắng mân mê vạt áo.

Lãnh đạo của tôi bắt đầu khuyên nhủ bố mẹ tôi, nói không thể trì hoãn hạnh phúc của đôi trẻ, biết đâu trong bụng đã có thai rồi.

Tôi nghe mà trợn mắt há mồm, bây giờ hôn nhau một cái là có thể có thai luôn rồi sao? 

Lục Minh ghé sát tai tôi, thì thầm: "Anh nói với ông ấy là hôm đó anh ép buộc em."

Tôi đã c.h.ế.t lặng, thẫn thờ nói lời thoại: "Nếu bố mẹ em không đồng ý thì sao?".

Lục Minh cắn nhẹ dái tai tôi, tôi không kiềm chế được rùng mình một cái: "Vậy thì anh sẽ đưa em đi khách sạn, "ăn" em luôn! Đến lúc đó gạo đã nấu thành cơm rồi."

Tôi là bố anh, không gϊếŧ anh là tôi có giáo dục đấy! 

Tôi mỉm cười nhìn anh ta. Có lẽ anh ta tưởng rằng đã thuyết phục được tôi, liền ôm tôi đặt ngồi lên đùi mình, thỉnh thoảng lại hôn tôi một cái, thản nhiên nói với bố mẹ tôi: "Bác trai, bác gái, ngày mai cháu muốn đăng ký kết hôn với bé cưng luôn, hai bác thấy bé cưng có thể tìm được người nào tốt hơn cháu để kết hôn không?"

Tôi xứng đáng với anh ta lắm, còn hơn cả xứng đôi vừa lứa! Cả nhà anh mới là bé cưng! Tôi cố gắng kìm nén cảm xúc muốn ói mửa.

Cuối cùng, tôi và Lục Minh kết hôn chớp nhoáng. Ban đầu tôi cứ nghĩ chỉ là đăng ký kết hôn thôi, không ngờ hệ thống lại bày trò cho tôi! 

Sau này, khi hệ thống yêu cầu tôi ghi chép lại trên WeChat, tôi viết như thế này: "Sau khi đăng ký kết hôn với chồng, tôi lén kéo tay áo anh ấy. Anh ấy khó hiểu nhìn tôi. Tôi ngượng ngùng hỏi: "Nghe nói ở đây sẽ phát, phát cái đó… phim giáo dục, em muốn xem...". Chồng tôi bỗng nhiên ôm chặt eo tôi, cắn nhẹ dái tai tôi, sau đó mới nói: "Vợ yêu không cần xem đâu, chồng rất giỏi mà, có thể từ từ dạy em, hơn nữa còn bao dạy bao học." Thật là, anh ấy đúng là hư hỏng mà!"

Chỉ có trời mới biết lúc tôi nói những lời này thì mọi người xung quanh nhìn chúng tôi với ánh mắt như thế nào.

Nhưng Lục Minh lại rất hưởng thụ. Anh ta dường như rất tự hào vì tôi thể hiện ra dáng vẻ như một tờ giấy trắng không hiểu chuyện gì. Mọi kiến thức và giáo dục giới tính đều đến từ anh ta, điều đó khiến anh ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn. 

Người đàn ông này, đúng là đồ ngốc!

Bình luận

3 bình luận

  • Vây ai cài chương trình vào não nữ 9; và sau khi tách ra cổ còn sống dc k? hay bệnh tim sẽ hết?

    Kim Ngoan 4 tuần trước · Trả lời

    • Đoạn cài hệ thống thì tác giả kh đề cập tới, nhưng cái gọi là hệ thống này chính là định kiến xã hội được truyền vào não bộ con người á, đọc với góc nhìn như vậy sẽ thấy rõ ràng hơn ạ

      Một Chiếc Chanh Vô Tree 4 tuần trước · Trả lời

    • Sau khi tách ra thì bệnh tim của nu9 tái phát, nhưng chữa trị nên bệnh cũng ngày 1 đỡ r, chương cuối tác giả có nói r ạ

      Một Chiếc Chanh Vô Tree 4 tuần trước · Trả lời

Loading...