Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hệ thống công lược nhân vật phản diện bất ngờ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:50:46
Lượt xem: 105

Một bóng người gầy gõ đến gần.

 

Cách rèm che.

 

Ta vội vã lên tiếng.

 

“Tam hoàng tử điện hạ! Ta... ta vừa tỉnh! Còn chưa rửa mặt trang điểm, có chút không dám gặp người khác, điện hạ đừng vén rèm lên.”

 

Hệ thống: [Ký chủ, có phải ngươi quên hiện tại đó là phu quân của ngươi?]

 

“Được.” Tiếng nói như gió xuân vang lên.

 

Ta lập tức thở ra một hơi.

 

Người ôn nhu như vậy lại còn luôn tủm tỉm cười là nhân vật phản diện ư?

 

Hệ thống: [Ký chủ, không nên xem thường người khác! Lén nói cho ngươi biết, Lại bộ thị lang ch.ết tháng trước chính là do hắn g.iết, Tông chính thiếu khanh cũng là hắn g.iết mười lăm ngày trước, trước ngày hắn thành thân cùng ngươi, hắn còn g.iết quan viên mời nhậm chức hồng lư.]

 

“Nếu không ngươi hỏi hắn một chút xem có hợp tác gì với địa phủ không?”

 

Ta ra vẻ trấn định.

 

“Điện hạ tìm ta có chuyện gì sao?”

 

Tạ Cảnh Phong không lên tiếng.

 

“Điện hạ?”

 

Hắn dường như tỉnh lại từ trong mộng.

 

“Đêm qua có trộm vào trong phủ, ta lo lắng cho sự an toàn của ngươi nên đến nhìn xem.”

 

Tên trộm này, ta quen, ngươi cũng quen.

 

Ta đang muốn mở miệng.

 

Lại bị một cảm giác điện giật lan ra khắp toàn thân.

 

Ta muốn ch.ém ngươi Tạ Trường Lăng!

 

Tạ Cảnh Phong nhận ra ta không thích hợp.

 

“Ngôn Thu, ngươi sao vậy?”

 

“Ta không có...ta không sao...”

 

“Giọng của ngươi sao lại run rẩy như vậy?”

 

“Ách...ta...cái kia...có chút lạnh....”

 

“Ta đi lấy bát canh nóng.”

 

Hệ thống: [...]

 

10

 

Ta chăm chú nắm chặt góc chăn.

 

Tạ Cảnh Phong vừa biến mất.

 

Tạ Trường Lăng lập tức xuất hiện.

 

“Ngươi, lăn, ra, ngoài, cho, ta!”

 

Đôi mắt tĩnh mịch của Tạ Trường Lăng nhìn ta, tay cũng không nhàn rỗi, biết rõ còn cố hỏi.

 

“Từ nơi nào ra ngoài? Nơi này... hay nơi này?”

 

Ta hít sâu một hơi.

 

Mỉm cười mở cửa sổ ra.

 

“Không danh không phận như ngươi đi từ cửa sổ ra ngoài.”

 

Hô hấp nóng rực ép lên đôi môi ta.

 

“Vậy bao giờ mới có thể cho ta danh phận?”

 

“Xem biểu hiện của ngươi~”

 

Vậy là.

 

Khi Tạ Cảnh Phong bưng canh nóng trở lại phòng.

 

Nhìn thấy cửa sổ đang mở lộ ra vẻ nghi hoặc.

 

“Ngôn Thu, không phải ngươi lạnh sao? Sao còn mở cửa sổ?”

 

Bởi vì còn chưa kịp đóng lại.

 

Mỉm cười, tỉnh táo.

 

Sau đó lại tìm lý do.

 

“Ta lại cảm thấy có chút nóng lên.”

 

“Hệ thống, chắc hắn sẽ không nghi ngờ chứ?”

 

Hệ thống: [...Ngươi có tin ta là Tần Thủy Hoàng không?]

 

Tạ Cảnh Phong đi đến trước mặt ta, muốn sờ trán ta một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-cong-luoc-nhan-vat-phan-dien-bat-ngo/chuong-4.html.]

 

“Không thoải mái sao? Có muốn gọi thái y đến xem không?”

 

Ta vô thức né tránh hắn.

 

“Để ta nghỉ ngơi một chút là được rồi.”

 

Trên mặt Tạ Cảnh Phong hiện lên một tia bất ngờ.

 

Rất nhanh lại khôi phục như thường.

 

Khóe môi hơi nhấp, ngữ khí ôn nhu.

 

“Được.”

 

Ta lặng lẽ hỏi hệ thống.

 

“Ta như vậy có phải không tốt không? Dù sao còn phải công lược hắn, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì kết quả thế nào...”

 

Hệ thống bỗng nhiên cao giọng, hưng phấn nói: [Ký chủ! ta vừa phát hiện chỉ cần ngươi nói chuyện cùng Tạ Cảnh Phong, giá trị hắc hóa của hắn sẽ giảm xuống, cho nên ngươi nói chuyện nhiều với hắn là được rồi!]

 

Ngươi nói cho ta nhiệm vụ đơn giản như vậy sớm một chút thì tốt a.

 

Ta bỗng nhiên đứng lên đuổi theo bước chân Tạ Cảnh Phong.

 

“Điện hạ có muốn nghe chuyện xưa không? Lúc trước có ngọn núi, trên núi có ngôi miếu, trong miếu có ba hòa thượng...”

 

11

 

Ròng rã một buổi chiều.

 

Tạ Cảnh Phong đi đến chỗ nào ta liền nói chuyện ở chỗ đó.

 

Miệng ta nói nhanh đến muốn bốc khói.

 

Hệ thống: [Đúng vậy! Chính là như vậy! Không sai! Giá trị hắc hóa của Tạ Cảnh Phong lại giảm xuống 0,5%! Hiện tại chỉ còn 99,5%!]

 

Ta hoài nghi việc mình vừa làm.

 

Tạ Trường Lăng mười phần tri kỷ rót nước cho ta.

 

Hắn rót một chén ta uống một chén.

 

Hắn lại rót một chén ta lại uống một chén.

 

Uống đến no căng.

 

Ta ngồi phịch trên ghế, suy tư thật lâu, quyết định quan tâm Tạ Cảnh Phong một chút để cải thiện trạng thái tinh thần.

 

“Nghe ta nói những thứ này ngươi có nhàm chán không?”

 

“Không đâu.” Trên mặt Tạ Cảnh Phong mang ý cười. “Ta cảm thấy rất thú vị.”

 

Hệ thống: [Nói thật, đây là nhân vật phản diện cần công lược tốt nhất ta từng gặp.]

 

“Ngươi còn đi làm những nhiệm vụ khác?”

 

[Không có, đây là nhiệm vụ đầu tiên của ta.]

 

“...”

 

Ăn cơm tối xong, ta đi bộ trong sân tiêu thực.

 

Lại nhìn thấy Tạ Cảnh Phong đang đi về phía ta.

 

“Ta sẽ đi đại doanh thành bắc một chuyến, đêm nay không trở về.”

 

Khi đang nói chuyện, áo choàng của Tạ Cảnh Phong bị lỏng, rơi trên mặt đất.

 

Ta cúi người xuống nhặt, hắn cũng cúi người.

 

Khoảnh khắc hai đầu ngón tay chạm vào nhau này....

 

Tạ Cảnh Phong cầm bàn tay ta.

 

Ta sửng sốt một giây, nhanh chóng rút tay về.

 

Tạ Cảnh Phong làm như không có việc gì mặc lại áo choàng, rũ mắt xuống nhìn hai đầu dây, có chút buồn bực nói với ta.

 

“Ta không biết buộc cái này, có thể buộc giúp ta không?”

 

“A, được.”

 

Ta có theo thói quen thắt một cái nơ con bướm.

 

Sau khi ý thức được muốn nhanh chóng tháo ra.

 

Tạ Cảnh Phong đưa tay ngăn cản ta.

 

“Cứ để như vậy đi, rất tốt.”

 

Ta một mực đưa mắt nhìn hắn đi ra khỏi viện.

 

Lúc này mới quay người trở về phòng.

 

Không nghĩ khi vừa mở cửa, liền bị một sức mạnh lớn kéo vào.

 

Tạ Trường Lăng nắm eo ta, đẩy ta dựa vào sau cửa.

 

Ngữ khí thâm trầm.

 

“Ngươi vừa buộc áo choàng giúp hắn?”

Loading...