Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hệ Thống Chung Cực Chuyết Tế - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-07-15 16:27:25
Lượt xem: 510

26.

 

Vừa mở mắt ra, tôi đã thấy khuôn mặt to đùng của Ngọc Tử Du đặt ngay trước mặt, suýt nữa làm tôi c.h.ế.t đứng.

 

Cháu gái Ngọc Tử Du của tôi, các bạn còn nhớ không? Chính là nguồn cảm hứng cho bút danh Ngọc Tử Thiêu của tôi ấy.

 

 Nó nhìn tôi với vẻ nghi ngờ, khuôn mặt đầy mồ hôi lạnh: "Cô, trông cô có vẻ không khỏe lắm."

 

"Không biết nói chuyện à?" 

 

Tôi mắng một tiếng, vừa bước xuống giường mặc quần áo: "Cô mơ thấy mình xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết, suýt nữa không tỉnh lại được."

 

"Cuốn tiểu thuyết nào?"

 

"Chính là cuốn mà cô và tác giả của bên nam tần đã tranh cãi suốt một tháng, cô còn viết một bài phê bình dài 15.000 chữ ý."

 

"Ồ!?" Ngọc Tử Du cũng là một người đam mê đọc truyện, nghe vậy lập tức mắt sáng lên: 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

"Cháu biết, cháu biết. Cuốn sách đó mấy ngày trước đã bị sửa đổi toàn bộ, nam chính còn bị c.hết. Bây giờ độc giả không còn gì để đọc, họ đều đang chửi rủa rằng tác giả đã bỏ ngang, trang web sắp bị khiếu nại đến phá sản rồi!"

 

"Trời ạ, lợi hại vậy sao?"

 

Không kìm nổi sự tò mò, tôi liền đăng nhập vào liên kết của tiểu thuyết, quả nhiên là trang 404 rồi. 

 

May mà trên Weibo vẫn còn ảnh chụp màn hình, vô số độc giả cũ đang bình luận phía dưới.

 

"Nam chính lại vì một người phụ nữ mà tự s.át? Chỉ là mất một người vợ thôi mà, có đáng không?"

 

"Ban đầu thấy nhiều nữ phụ, tôi tưởng tác giả sẽ mở hậu cung! Đây có tính là lừa đảo thương mại không?"

 

"Thấy là đề tài nam nhân ở rể, tôi tưởng nam chính sẽ giế.t vợ để chứng đạo, hóa ra là một kẻ hèn nhát."

 

...

 

Dưới nhiều bình luận của độc giả nam, cũng có một số ít độc giả nữ đứng lên bênh vực.

 

"Phụ nữ tự sá.t vì tình là si tình, đàn ông tự s.át vì tình là nam đức?"

 

"Giế.t vợ chứng đạo thì có gì giỏi? Có bản lĩnh thì hãy tự cắt của quý của mình đi xem nào!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-chung-cuc-chuyet-te/chuong-17.html.]

Tôi lướt xem một lúc, rồi tùy tiện ném điện thoại ra sau: "Đúng rồi, tìm cô có việc gì, nói nhanh đi."

 

"À, ông nội gọi cô về để đi xem mắt."

 

Tôi châm một điếu thuốc mảnh, hít một hơi sâu, cau mày: "Ông nội? Từ khi nào tôi có ba vậy?"

 

"Cô à, chính là ông Thập Tam gọi cháu đến. Ông ấy nói hai em gái của cô đều đã đi xem mắt, cũng nên đến lượt cô rồi."

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép.)

 

Tôi á? Ý gì đây? Người ta chọn còn sót lại, giờ cho tôi lên để hâm nóng chảo à?

 

"Được rồi, được rồi, cháu có thể đi rồi."

 

Thấy tôi mở máy tính ra, rõ ràng không muốn nói thêm, con bé lề mề rời đi.

 

Viết được một lúc, điện thoại reo lên, đầu dây bên kia là một giọng nam trong trẻo: 

 

"Xin chào, có phải là tác giả Ngọc Tử Thiêu không?"

 

"Ừ, là tôi."

 

"Xin chào, chúng tôi là một trang web nữ tần mới mở, biết rằng cô có một số cuốn sách vẫn còn bản quyền tự do, muốn mời cô ra ngoài bàn chuyện, chúng tôi rất hy vọng có thể mua lại một phần với giá cao."

 

"Được thôi."

 

Cúp điện thoại, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

 

Nói đi nói lại, trên đời này kiếm tiền vẫn là cách giải tỏa áp lực tốt nhất.

 

27.

 

Đối phương hẹn tại một nhà hàng Tây mới mở ở Bến Thượng Hải, từ sân thượng nhà hàng có thể ngắm toàn cảnh tòa nhà chọc trời đặc trưng của Phố Đông và triển lãm kiến trúc cổ điển của các nước dọc theo Bến Thượng Hải.

 

Để thể hiện sự trịnh trọng, tôi trang điểm nhẹ, thay một chiếc váy trắng ngọc trai để đi hẹn.

 

Đến nơi chỉ định, phòng bao rất yên tĩnh, cảnh đêm cũng rất đẹp, chỉ là người đàn ông ngồi đối diện đeo một chiếc kính đen, bên cạnh là một người trẻ tuổi giống như trợ lý đang rót trà, nhìn rất kỳ lạ.

 

Đeo kính râm trong nhà, không phải là người mù thì là nghệ thuật biểu diễn.

 

Thượng Hải là nơi ngoạ hổ tàng long, kết giao thêm một vài người cũng có lợi cho tôi, vì vậy tôi khiêm tốn chào hỏi, rồi ngồi xuống đối diện.

Loading...