Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hãy là người hầu của cô ấy - 16 (END)

Cập nhật lúc: 2024-08-18 08:39:06
Lượt xem: 245

"Em không sao. " Trước khi cô có thể nói xong, tôi đã ngắt lời cô.

"Bởi vì, em đã tìm được người nguyện ý đứng ở bên cạnh mình." - Tôi nói.

Ra khỏi văn phòng, tôi thấy ba "nhân vật lớn nhà tôi " đang dựa vào tường giả vờ lạnh lùng, trong bán kính ba mét không ai dám đến gần.

Thấy tôi bước ra, họ bước nhanh về phía tôi.

Triệu Tinh Hà hỏi: "Cậu không sao chứ?"

Hốc mắt tôi không khỏi có chút ấm áp.

Sau khi vật lộn trong vũng lầy trong nhiều năm,

Khi tôi đưa tay ra, cuối cùng cũng có người sẵn sàng nắm chặt.

"Có thể xảy ra chuyện gì." - Tôi lên tiếng với một nụ cười trên môi.

53

Sáng nay, có một câu trả lời mới dưới bài đăng của Hứa Nguyên.

Triệu Tinh Hà đã viết ra toàn bộ câu chuyện này,

Cuối cùng, cậu cấy bổ sung một câu: “Sau này ai dám nói về Đường Niên, nhất định phải hỏi tôi trước, bởi vì cô ấy là bạn gái của tôi.”

Tôi không nói nên lời.

Đỗ Tĩnh Mạch cũng bình luận bên dưới: "Cũng phải hỏi tôi, bởi vì cô ấy là bạn thân của tôi."

Tống Lâm nhìn thấy và nói: "Tôi che chở cho Đường Niên, bởi vì cô ấy là em gái tôi."

Em gái?

Vì vậy, ba chúng tôi đã đánh bại anh ta.

Cậu ta đổi thành: "Bởi vì cô ấy là bạn gái của anh trai tôi, bạn thân của bạn gái tôi, và là chị gái đỡ đầu của tôi!"

54

Hứa Nguyên bị đuổi học.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Sự việc xảy ra không lâu sau đó, nhà trường điều tra xác định cô ta bắt nạt bạn cùng lớp nên đã đuổi học.

Sau khi biết điều này, tôi đã rất buồn.

Tống Lâm ở bên cạnh phàn nàn: "Muốn cười thì cười thật to."

Tôi vô cùng tức giận và mắng cậu ta: “Cẩn thận đấy, cậu mà bắt nạt người khác thì sẽ thành ra thế này đấy”.

Cậu ta hoảng sợ nhìn vẻ mặt của Đỗ Tĩnh Mạch, vừa uy h.i.ế.p tôi: "Đừng nói bậy! Tôi chưa bao giờ bắt nạt người khác."

Tôi có lý do để không tin vào điều đó, cậu ta là một kẻ bắt nạt học đường! Là trùm trường lại có thể là bé thỏ ngoan ngoãn sao ?

Vì có Đỗ Tĩnh Mạch và Triệu Tinh Hà bên cạnh, tôi có đủ dũng khí để chế giễu cậu ta.

"Cậu đang dỗ dành ai? Chưa từng bắt nạt người khác sao cậu có thể trở thành đầu gấu học đường?"

Cậu ta lườm tôi: “Cậu mới chuyển đến đây, chưa biết sự tình thì đừng có nói nhảm!”

Sau đó cậu ta lập tức quay sang Đỗ Tĩnh Mạch: "Mạc Mạc, đừng nghe tên này nói, mình thật sự chưa từng bắt nạt ai."

Tôi rên rỉ và lườm lại cậu ta: "Tôi hỏi thì có sao đâu!"

Triệu Tinh Hà ngăn tôi lại: "Đó là sự thật, cậu ấy thực sự không đánh người."

Triệu Tinh Hà giải thích cho tôi.

Thì ra tên này từ nhỏ đã học võ, thân thủ cũng khá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hay-la-nguoi-hau-cua-co-ay/16-end.html.]

Kẻ bắt nạt học đường trước đó đã không may mắn và chặn cậu ta.

Cậu ấy đã tự mình áp đảo tất cả, khiến mọi người bị sốc. Cựu học sinh bắt nạt quỳ xuống tại chỗ.

Kể từ đó, danh hiệu trùm trường đã rơi vào tay anh chàng này.

Sau khi Triệu Tinh Hà nói xong, tôi chợt nhận ra.

Tôi đã nói,

Sau một thời gian tiếp xúc, tôi nhận thấy Tống Lâm mặc dù kiêu ngạo nhưng cũng không phải là kẻ tùy tiện đánh người.

Vì vậy, tôi định khen ngợi cậu ta vài câu, nhưng tôi chưa kịp nói gì thì tên này đã không biết xấu hổ mà khoác lác: "Nghe thấy gì chưa, em gái à, anh vừa đẹp trai lại tốt bụng. Nhờ có anh mà bao nhiêu vụ bạo lực học đường đã giảm bớt."

Tôi: "Hì hì."

55

Một thời gian sau, vào cuối tuần, tôi cùng ba người họ tham dự một bữa tiệc, và gặp một người.

Hóa ra là Đinh Thần, người đã chuyển trường trước đó.

Cùng với những người bạn của mình, cô ấy nở nụ cười trên môi, trông cô ấy vui vẻ và hào phóng, không còn vẻ u ám như trước.

Khi nhìn thấy tôi, cô ấy cũng sửng sốt.

Chúng tôi trò chuyện với nhau: “Sự việc lúc đó, cảm ơn cô.” Cô ấy nói.

Tôi hỏi cô ấy: "Bây giờ bạn có ổn không?"

Cô ấy gật đầu: “Vì tôi gặp được những người rất tốt nên họ kết thân với tôi”.

Tôi bật cười.

Khi chúng tôi chia tay, cô ấy đột nhiên hỏi tôi: "Thực sự không nhớ đến tôi sao?"

Tôi rơi vào trầm mặc.

Trong cơn mê, tôi nhớ tới năm đó trong hiệu sách, có người tát vào mặt tôi đến hôn mê.

Tôi đã mở đôi mắt của mình,

"Cô ổn không?"

Mắt tôi chợt ươn ướt.

Nhìn cô ấy vui vẻ đi về phía những người bạn của mình, nhìn Triệu Tinh Hà, Tống Lâm và Đỗ Tĩnh Mạch, ba người họ vẫy tay với tôi.

Tôi mỉm cười và chạy về phía họ.

Tuổi trẻ của chúng ta có những buồn đau, nhưng cũng có những cuộc gặp gỡ, đoàn tụ.

Trong những ngày tươi sáng hay tăm tối, ngọt ngào hay se lạnh ấy, có người đã khóc dưới nắng.

Người quanh tôi đến rồi đi vội vàng, nhưng có người sẵn sàng dừng lại,

Thanh xuân sẽ sớm qua đi.

(--END--)

----------

Phu quân ta xuất thân từ nghìn năm sau, hắn nói với ta bình đẳng giới, nói về chế độ "Nhất phu nhất thê" (một vợ một chồng).

Hắn kể cho ta nghe về phong trào nữ quyền một nghìn năm sau, sự giải phóng nữ tử và nữ tử có thể nâng đỡ một nửa bầu trời.

Cho đến một ngày, hắn nói với ta rằng hắn muốn nạp một thiếp.

Ta gật gật đầu: "Được, nhưng chúng ta hãy hòa ly trước."

---------Đọc full Nữ thương nhân Khương Chỉ tại Monkeyd

Loading...