Hậu phương vững chắc, chỉ cần nằm thắng - Phần 12

Cập nhật lúc: 2024-07-06 14:18:45
Lượt xem: 148

23.

 

“Tần Dịch đâu?” Ta xoa xoa đôi tai đang đau nhức của mình, bắt đầu tìm kiếm thủ phạm.

 

Dù sao, ta đã cứu mạng hắn hai lần, vậy mà hắn lại hại ta.

 

“Đã đi rồi” Phụ thân ta thở dài nói.

 

“Đi rồi? Không phải vết thương của hắn rất nặng sao?” Ta ngạc nhiên hỏi.

 

“Những gì cần nói ta đều nói rồi, hắn sợ liên lụy đến chúng ta nên sau khi tỉnh lại liền sai cấp dưới đến đưa đi. Độc trên người hắn đã Tiểu Tiểu giải, vết thương ở bụng cũng đã được băng bó kỹ, chỉ cần chăm sóc cẩn thận thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng”

 

“Tiểu Tiểu đã giải độc và băng bó cho hắn sao?” Đại ca đột nhiên hỏi.

 

Phụ thân ta gật đầu mà không hiểu nguyên nhân.

 

Sắc mặt đại ca ta có chút không vui. Nhìn vẻ mặt của huynh ấy, ta nghĩ đến việc Tiểu Tiểu nói, đại ca ta có ơn với nàng nên nàng đến bảo vệ ta để trả ơn.

 

Lúc đó ta vẫn có chút không tin lắm, đại ca ta là người lòng dạ đen tối, không bao giờ xen vào chuyện của người khác, càng không thích tiếp xúc với nữ nhân, ta thật sự không nghĩ ra huynh ấy có ân tình gì với Tiểu Tiểu.

 

Nhìn dáng vẻ của đại ca lúc này, có vẻ ta đã đoán được điều gì đó. Cây vạn tuế nhà ta nở hoa rồi!

 

Trong đầu ta hiện ra khuôn mặt còn lạnh lùng hơn cả đại ca ta của Tiểu Tiểu. Ha, đại ca ta còn có một chặng đường rất dài…

 

Thấy đại ca ta hỏi xong cũng không nói thêm gì nữa, phụ thân ta bỏ qua huynh ấy và bắt đầu nói sang chủ đề khác.

 

“Phu nhân, gần đây nếu không bận gì thì hãy tích trữ thêm lương thực” Phụ thân ta hơi lo lắng nói với mẫu thân.

 

“Sắp có chuyện gì xảy ra sao?” Mẫu thân ta lập tức nghiêm túc lại.

 

“Tần Dịch nói cho ta một tin tức, trên đường từ biên quan vào kinh thành hắn nhìn thấy không ít dân chạy nạn, hỏi thăm thì biết được có vài địa phương đã xảy ra nạn hạn hán nhưng quan viên lại giấu giếm, không báo lên trên, trong kinh hiện tại nhiều người còn không biết gì.”

 

Nói xong, phụ thân ta lại nhìn đại ca ta: “Có phải con biết rất nhiều người tài giỏi không? Tần Dịch nói rằng hình như có dịch bệnh ở một thị trấn nhỏ phía nam, vì số người bị nhiễm không nhiều lắm nên hắn cũng không quá chắc chắn. Vừa hay con đang rảnh rỗi, hãy đến đó xem thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hau-phuong-vung-chac-chi-can-nam-thang/phan-12.html.]

 

Đại ca ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Con sẽ đưa Tiểu Tiểu đến đó. Sư phụ nàng ấy là quỷ y, y độc đều giỏi.”

 

“Con đưa nàng đi, còn muội muội của con thì sao? Ai bảo vệ? Con đã đưa nàng cho muội muội của con còn gì?” Phụ thân ta lại không đồng ý.

 

“Tần Dịch bị thương chắc chắn có liên quan đến Tần Bạch, hắn đã động thủ với Tần Dịch thì dựa vào mối quan hệ giữa nhà ta và Tần Dịch thì thời gian tới cũng sẽ không yên ổn. Khanh nhi cũng chỉ ra ngoài đi dạo phố, hiện tại loạn lạc như vậy thì muội ấy ở nhà là an toàn nhất.”

 

Ta….

 

Đại ca à, huynh thực sự là huynh ruột của muội đó! Có người trong lòng liền quên ngay muội muội. Phụ thân ta còn muốn nói gì nhưng ta nhanh chóng ngăn lại.

 

“Không ra ngoài thì không ta ngoài, con ra ngoài cũng chỉ muốn đi tìm thoại bản, sau này để người hầu đi mua cho con cũng được, cứu trị dịch bệnh quan trọng hơn. Nếu thực sự có việc này thì mọi chuyện đã có chiều hướng nghiêm trọng rồi.”

 

Đùa gì thế, đại ca ta mãi mới biết rung động, ta phải tạo cơ hội cho huynh ấy. Ta thực sự muốn xem một người lạnh từ trong lạnh ra như huynh ấy sẽ đối xử với người mình thích như thế nào. Ta tuyệt đối không thừa nhận muốn xem một người thâm sâu kín kẽ như đại ca ta có qua nổi ải mỹ nhân Tiểu Tiểu không. 

 

Phụ thân nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa.

 

Nhưng ta vẫn chưa hiểu mối quan hệ giữa nhà ta cùng Tần Dịch là như thế nào mà phụ thân lại tin tưởng hắn đến vậy, ngay cả đại ca ta cũng không chút hoài nghi. Thắc mắc ta liền hỏi luôn. 

 

“Tần Dịch là ân nhân cứu mạng của ta” Phụ thân ta nói rành rọt từng chữ. Ta ngẩn ra.

 

“Sao Con lại không biết?” Ta hỏi, liếc nhìn mẫu thân và đại ca, hai người không hề bất ngờ.

 

“Mọi người đều biết? Chỉ giấu con.” Ta cảm thấy trái tim mình đang vỡ ra từng mảnh.

 

“Lúc ấy, con còn nhỏ, chưa đáng tin cậy. Tiên hoàng kiêng kỵ võ tướng có dính dáng đến huynh đệ của mình, chuyện Tần Dịch cứu ta không thể công khai, cũng chỉ có mấy người biết, sợ con không giữ được bí mật, để an toàn nên không nói cho con biết, dù sao trong nhà cũng không hy vọng con có thể làm gì hồi báo hắn.”

 

Ta không giữ được bí mật? Không mong ta có thể hồi báo được cái gì?

 

Nghe phụ thân ta nói về ta khi còn nhỏ, ta tin chắc đấy đúng là phụ thân ruột của ta rồi.

 

Nói xong, phụ thân ta có vẻ hơi xấu hổ: “Ta không ngờ cuối cùng con lại là người giúp ta báo đáp ơn cứu mạng. Con còn cứu hắn tận hai lần. Là phụ thân đánh giá thấp con.” 

 

Ta…

Bình luận

0 bình luận

    Loading...