Hải Thượng Minh Châu - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-07 01:30:47
Lượt xem: 1,541

Suy cho cùng, cả Đại Vỹ này, người mong nàng ch ết không đếm xuể, mà người thực sự nghĩ cho tiền đồ và danh tiếng của nàng, ngoài hoàng quý phi ra, không còn người thứ hai.

 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Nàng không phạt ta,

 

Ta được người của nàng đưa về phủ.

 

Tối hôm đó, lễ xin lỗi của công chúa đã được gửi đến, trong mùi m.á.u tanh nồng nặc, có bàn tay của ma ma đã động vào ta.

 

"Nếu là quà cảm ơn, cũng nên đợi đến khi trâm châu làm xong hãng ban cho thần."

 

Vừa lo lắng cho tiền đồ của nàng, vừa dám phản bác nàng, cả Đại Vỹ cũng không tìm ra được mấy người.

 

Nàng càng thêm hứng thú với Thám hoa lang mâu thuẫn này.

 

Ta mân mê hạt châu hồng trên đầu ngón tay, lông mày khẽ nhếch lên:

 

"Mộng Như, cá đã cắn câu rồi. Lần này, ta chắc chắn sẽ được đền bù xứng đáng, phải không?"

----------

An Ninh bắt đầu ngày nào cũng chạy đến phủ ta, dù không thể nhìn thấy trâm châu, nàng vẫn vui vẻ không biết mệt.

 

Nàng để mắt tới không phải trâm châu, mà là con người ta.

 

Ta giả vờ không hiểu, luôn tuân thủ lễ nghĩa của quân tử, cách nàng mấy trượng, không hèn kém cũng không nịnh nọt, lại càng khiến nàng thích thú.

 

Nàng líu lo đi theo phía sau ta, kể chi tiết những chuyện thú vị trong miệng nàng.

 

Nhưng theo ta nghe, không có chuyện nào khiến ta vui vẻ cả.

 

Cung nữ đội quả táo bị một mũi tên b.ắ.n trúng mắt trái, đau đớn lăn lộn trên đất nhưng không dám buông quả táo trong tay ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hai-thuong-minh-chau/chuong-5.html.]

 

Nàng nói cung nữ đó ngu ngốc nhưng không nói mình tàn nhẫn.

 

Ma ma đã ngoài năm mươi tuổi bị nàng phạt quỳ trong đêm tuyết rơi dày đặc, sáng sớm thân thể đã đông cứng, bị coi như tượng băng đưa đi cho người khác xem, đầu quá giòn, thế mà lại rơi xuống lăn ra xa trên đường.

 

Nàng cười ma ma già đó cúi đầu cả đời, chế t rồi cũng không ngẩng đầu lên được.

 

Con trai út của nhà sĩ lang cưới một cô gái nhà nông làm vợ, trong cung yến đụng độ màu sắc với quý phi, khiến quý phi không vui. Ngày hôm sau, cô gái nhà nông đó đứng giữa đồng hoang, bị mấy thước vải lụa cuốn chặt toàn thân, xiết chết.

 

Nàng nói cô gái nhà nông đó chưa từng trải sự đời, ban cho nàng gấm vóc lụa là, ch ết cũng đáng.

 

"Những chuyện này đều chẳng là gì cả. Ngươi có biết năm đó nữ thợ làm trâm châu cho hoàng tỷ c.h.ế.t như thế nào không?"

 

"Mẫu phi coi trọng nàng ta, muốn nàng ta làm cho ta một cái y hệt. Nhưng nàng ta thoái thác rằng rất khó tìm được một viên trân châu như thế, không chịu làm cho ta. Mẫu phi liền lấy cớ trâm cài nàng ta tặng mẫu phi có độc, chặt đứt cả hai bàn tay của nàng, sau đó lấy thùng lớn, từng chút một hứng m.á.u chảy ra từ tay nàng ta."

 

"Ngày hôm đó, cả hậu cung đều đến xem, c.h.ế.t  vì mất máu, rất hiếm thấy."

 

"Nàng ta cũng là một kẻ tàn nhẫn, đau đến mức cắn nát môi nhưng vẫn không kêu một tiếng. Cho đến lúc chết, vẫn nhìn chằm chằm vào viên trân châu hồng lăn trong thùng, không biết nàng ta lấy trộm từ đâu."

 

Tay cầm bút của ta siết chặt đến mức tái xanh nhưng vẫn không ngừng run rẩy.

 

Chỉ cần nàng để ý, chắc chắn sẽ phát hiện đôi mắt ta đỏ hoe, đầy sát khí.

 

"Ngươi này, thật vô vị, kể nhiều chuyện thú vị như vậy mà cũng không chọc cho ngươi cười được."

 

Ta buông cây bút đã rớt mực, thu lại nụ cười mỉa mai.

 

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...