Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hai người mẹ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-15 12:12:37
Lượt xem: 45

Tôi nhớ rất rõ ngày hôm đó.

Bố mua váy mới cho cả hai chị em tôi.

Chúng tôi hào hứng mặc nó vào và chụp ảnh trước tủ quần áo.

Nhưng vào lúc này, bức ảnh vốn dĩ ấm áp lại khiến tôi vô cùng sợ hãi.

Bởi vì tôi nhìn thấy một con mắt đang nhìn chúng tôi từ khe hở trong tủ quần áo phía sau chúng tôi.

Nhịp tim của tôi đột nhiên tăng tốc. Trà Sữa Tiên Sinh

Tôi nhớ rằng sau khi chụp bức ảnh ngày hôm đó, phản ứng của bố tôi trở nên rất kỳ lạ.

Khuôn mặt ông ấy rất xanh xao.

Bây giờ nghĩ lại, chắc bố tôi đã phát hiện ra người mẹ kia đang trốn sau lưng chúng tôi lúc đó.

Tôi nghĩ đến tin nhắn mà em gái tôi đã ghi lại cho tôi.

Chính người mẹ kia đã giets bố.

Bố không hề chets trong một vụ tai nạn xe hơi.

Tôi thở gấp và chuyển sang xem các bức ảnh tiếp theo.

Các bức ảnh bị xáo trộn và không theo thứ tự thời gian.

Bức ảnh tiếp theo là ảnh selfie của em gái tôi.

Tấm này được chụp cách đây một tháng.

Em tôi đứng trước giá sách, mỉm cười giơ bốn ngón tay lên giá sách.

Tôi cau mày.

Tại sao nó lại giơ bốn ngón tay?

Lúc này anh tôi mới lên tiếng.

“Có lẽ ý nó ám chỉ cuốn sách thứ tư trên kệ?”

Chúng tôi đến phòng làm việc và lấy ra cuốn thứ tư.

Lúc đầu, tôi không thấy có gì đặc biệt ở cuốn sách này.

Mãi cho đến khi đọc kỹ toàn bộ cuốn sách, tôi mới tìm ra manh mối mà Huyên Huyên để lại cho chúng tôi.

Đó là một vài dòng chữ nhỏ được kẹp giữa các đoạn trong cuốn sách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hai-nguoi-me/chuong-7.html.]

"Người mẹ thứ hai biết cách ngụy trang rất tốt."

“Đôi khi, ngay cả em cũng không thể biết được ai là mẹ thật của tụi mình nữa”.

"Mặc kệ chị trốn đi nơi nào, người mẹ thứ hai cũng sẽ tìm tới chị. Chị nhất định phải đối mặt với bà."

“Nhưng dm biết điểm yếu của bà là gì…”

Tôi cau mày.

Vì dòng sau Điểm yếu đã bị bôi đen.

Điều này có nghĩa là manh mối do em tôi để lại đã bị một người mẹ khác phát hiện.

Trái tim tôi đập nhanh.

Đột nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác kỳ lạ ở phía sau.

Tôi quay đầu lại thì thấy mẹ đang đứng ở cửa phòng làm việc, nhìn thẳng vào chúng tôi.

"Hai đứa đang xem gì đó?"

Tim tôi thắt lại.

Nhưng anh trai tôi đã trả lời thay tôi: “Mẹ , chúng con đang đọc sách.”

Mẹ dường như chấp nhận câu trả lời này.

“Miêu Miêu, mẹ đã làm món cá kho dưa cho con, con cá này béo và lớn lắm.”

Trà Sữa Tiên Sinh

Mẹ nói với một nụ cười trên môi.

Rõ ràng việc mẹ tôi đã lấy lại được năng lượng là điều tốt.

Nhưng vào lúc này, lòng tôi dần dần nguội lạnh.

Bởi vì tôi đã không ăn cá từ khi còn nhỏ.

Mẹ luôn ý thức được điều này.

Khi tôi ba tuổi, tôi đã bị một chiếc xương cá mắc vào cổ họng, để lại một vết thương lớn.

Tôi đã không chạm vào một con cá nào kể từ đó.

Trước đây tôi vô tình ăn cá, điều này trực tiếp gây ra dị ứng khá nặng cho tôi.

Mặc dù cái c.h.ế.t của em gái đã giáng một đòn nặng nề vào mẹ, nhưng chắc chắn mẹ sẽ không bao giờ quên điều đó.

Trừ phi, người mẹ trước mặt không phải là mẹ ruột của tôi.

Loading...