HẮC NGUYỆT CHI QUANG HẬU CUNG - PHẦN 20 (END) - "Mặc Hoài..."

Cập nhật lúc: 2024-07-03 21:54:56
Lượt xem: 165

58.

Cơ thể Cố Trọng Diễn gắng gượng được hai tháng, rốt cuộc cũng kiệt sức mà qua đời.

 

Hoàng đế biết tin Cố Trọng Diễn qua đời, đích thân đến linh cữu viếng tang, lệ tuôn đầy mặt.

 

Ta vì quá đau buồn, cũng ngất đi.

 

Lúc tỉnh lại, ta thấy Thải Nguyệt ra hiệu với ta.

 

"Nương nương, thái y nói người đã mang thai hai tháng, vì Thái tử điện hạ và đứa bé trong bụng, người hãy giữ gìn sức khỏe!"

 

Hoàng đế cũng đích thân nắm tay ta, dặn dò ta phải dưỡng thai cẩn thận.

 

"Đây là huyết mạch duy nhất của Diễn nhi, ngươi phải giữ gìn cho tốt, trẫm sẽ bảo vệ hai mẹ con ngươi."

 

Nhưng sắc mặt Cố Tử Yến lại rất khó coi, hắn đứng đằng xa, nhìn ta bằng ánh mắt phức tạp, ẩn chứa nhiều điều khó nói.

 

Lòng ta thầm nghĩ, có lẽ hắn biết đứa bé này là của hắn.

 

Đêm đến, Cố Tử Yến lén lút vào tẩm cung của ta, bóp chặt cổ ta.

 

"Tiêu Nghiên Nghiên, ngươi thật độc ác!"

 

"Chuyện ngày đó, là ngươi đã bày mưu tính kế, đúng không?"

 

Ta cười: "Đúng thì sao nào, Hoàng thúc còn dám nói ra ngoài hay sao?"

 

"Nhiếp Chính Vương và Thái tử phi tư thông, truyền ra ngoài, với tính cách của Bệ hạ, chúng ta ai cũng không thể sống."

 

"Hơn nữa, đứa bé trong bụng ta, lại là huyết mạch của hoàng thúc a, ngài thực sự nhẫn tâm sao?"

 

Cố Tử Yến không vạch trần ta, nhưng cũng hận ta thấu xương, tự nguyện đến Bắc Cương trấn thủ biên ải, không muốn gặp lại ta nữa.

 

"Bọn họ đều nói ngươi trông giống hoàng tỷ của ta, nhưng ta thấy, ngươi và bà ấy không hề giống nhau."

 

"Bà ấy sẽ không giống như ngươi, tâm địa độc ác."

 

Thật là mới mẻ! Ai thèm quan tâm chứ?

 

59.

Tám tháng sau, ta hạ sinh một bé trai.

 

Hoàng đế lập tức phong con là Hoàng thái tôn, lập làm thái tử, ban tên là Cố Thiên Hữu, ý nghĩa là mong muốn trời xanh phù hộ con một đời bình an, vui vẻ.

 

Vào tiệc mừng sinh thần một tuổi của tiểu Thiên Hữu, Hoàng đế đột nhiên lâm bệnh nặng, gấp rút triệu Cố Tử Yến từ Bắc Cương trở về.

 

Trước khi lâm chung, ông nắm tay Cố Tử Yến dặn dò việc hậu sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hac-nguyet-chi-quang-hau-cung/phan-20-end-mac-hoai.html.]

 

"Sau khi trẫm đi, Thiên Hữu giao cho ngươi chăm sóc."

 

"Còn nữa, phá hủy đạo đường này."

 

"Trẫm nửa đời này cầu tiên vấn đạo, chỉ muốn gặp lại hoàng tỷ ngươi một lần, đáng tiếc, nàng ấy đến cả giấc mơ của ta cũng không muốn bước vào."

 

Nói đến đây, ông nhìn về phía ta, đưa tay ra, gọi một tiếng: "Gia Ninh..."

 

Rồi nhắm mắt, lìa đời.

 

Ông đến ch/ế/t, cũng không gặp được người mình nhớ nhung.

 

60.

Sau quốc tang, Nhiếp Chính Vương Cố Tử Yến đưa Hoàng Thái tôn lên kế vị, ta trở thành Thái hậu, bắt đầu buông rèm nhiếp chính.

 

Năm đó, tính đi tính lại, ta cũng chỉ mới hai mươi tuổi.

 

Nhưng lại như trải qua những chuyện mà nhiều người cả đời cũng không thể trải qua.

 

Phụ thân ta trở thành quốc trượng, được phong tước vị, tục huyền* với một vị phu nhân mới mười sáu tuổi, sinh cho ông một đứa con trai.

 

*tục huyền: lấy vợ mới, đi bước nữa

 

Được con lúc tuổi già, phụ thân cưng chiều vị đệ đệ này của ta đến vô pháp vô thiên, cuối cùng có một ngày phạm đến tay Cố Tử Yến.

 

Khi Cố Tử Yến đến hỏi ý ta, ta vì đại nghĩa diệt thân, kết án tử hình ché/m đầ/u hắn.

 

Sau đó, nghe nói phụ thân ta phát điên, rơi xuống sông rồi ch/ế/t đuối.

 

Vị phu nhân kế thất của phụ thân ta cũng bỏ về mẫu gia*.

 

*Quay về nhà mẹ đẻ sau khi lấy chồng.

 

Ta biết, nhưng cũng chỉ hạ lệnh hậu táng chu đáo cho ông, không truy cứu gì thêm.

 

Ngày tháng trôi qua, Hữu nhi cũng lớn lên từng ngày.

 

Ta ngày ngày bận rộn phê duyệt tấu chương, nuôi dưỡng hài từ, còn phải tranh cãi khi bất đồng chính kiến với Cố Tử Yến.

 

Sau này Cố Tử Yến cũng qua đời, không còn ai tranh cãi với ta nữa.

 

Chỉ có thi thoảng, khi ta lên triều đình đi qua sân, nhìn thấy khoảnh khắc ánh sáng rọi xuống, ta mơ hồ có thể nhìn thấy bóng hình người đó đứng khoanh tay.

 

"Mặc Hoài..."

 

-----Hoàn----

Bình luận

1 bình luận

  • Truyện này tình tiết mới mẻ, câu chuyện rõ ràng mạch lạc. Phải chi tác giả viết thành truyện dài luôn thì đã hơn

    Rain 3 tuần trước · Trả lời

Loading...