Hạ Tư Quân - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-06 12:18:36
Lượt xem: 2,796

Ta nhặt được tướng quân bị mù, dốc lòng chăm sóc hắn ba năm. Đến ngày hắn bỏ băng gạc, ta lại rời đi không nói câu nào.

Đến khi gặp lại lần nữa, ta là thân nhân nghèo đến ăn nhờ ở đậu tại phủ thừa tướng. 

Hắn là vị tướng quân mà mọi người đều muốn nịnh bợ, hơn nữa còn là vị hôn phu của tiểu thư phủ thừa tướng. 

Nàng ta nũng nịu nói: “Tiết lang, ta không nghe lời phụ mẫu, mai danh ẩn tích chiếu cố chàng ba năm, chàng không thể phụ ta được.”   

Khóe môi hắn nhếch lên, dịu dàng đáp: “Điều đó là đương nhiên.”   

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn lại rơi vào trên người ta.   

 

***

Một năm sau gặp lại Tiết Hoài là ở yến tiệc phủ tướng quân.   

Ta mặc một thân váy dài màu hồng nhạt quê mùa, kiểu tóc đơn giản, da màu vàng sẫm, trong móng tay còn có màu do chăm sóc thảo dược nhiều năm.   

Nếu không phải ngồi ở ghế khách thì không khác gì hạ nhân.

Hạ Gia Dư xinh đẹp dịu dàng, lúc nàng ta ngồi bên ta, có thể nói là khác nhau một trời một vực.   

Một Thiên Tiên, một Địa Trùng.   

Ta đang suy nghĩ tại sao hôm nay nàng ta lại để ta tham dự tiệc, đột nhiên nghe thấy Hạ Gia Dư hô một tiếng: “Tiết lang!”

Ta ngạc nhiên ngước mắt lên liền nhìn thấy thân hình quen thuộc kia, trong phút chốc đầu óc liền trở nên trống rỗng.   

Khuôn mặt Tiết Hoài vẫn như trước, vừa tuấn mỹ vừa sắc bén, lại nhuốm chút phong trần.  

Thân hình hắn cao lớn, từng bước một đi tới, cực kỳ có sức uy hiếp.   

Thiếu nữ xinh đẹp giống như chưa phát hiện ra, nàng ta không để ý tới ánh mắt người khác, vui vẻ chạy đến bên hắn.   

Nàng ta không cần để ý người khác là bởi vì ai cũng biết nàng ta là người được Tiết đại tướng quân nâng niu trong lòng bàn tay, không ai dám nói xấu nàng ta.  

 

Bốn năm trước, Tiết Hoài đán.h một trận với Man Di nên thân thể bị trọng thương, không rõ tung tích, tướng Đại Tề mới phái đi không ai sánh bằng, Đại Tề liên tiếp đán.h lui, mắt thấy quân thành sắp thất bại, đột nhiên thay đổi…   

Tiết Hoài đã trở về.   

 

Bên cạnh hắn còn có một thiếu nữ, chính là Hạ Gia Dư.   

Ta cúi đầu xuống, co bả vai lên, cố gắng giấu mình đi.   

Nhưng Tiết Hoài vẫn nhìn thấy.   

Hắn thuận miệng hỏi: “Vị này là?”  

 

Hạ Gia Dư mỉm cười nói: “Một người biểu tỷ xa của ta, đến tuổi lấy phu quân, ở nhờ nhà ta.” 

 

Chỉ bằng mấy câu nói mà nàng ta đã ném đi hình tượng của ta một cách rõ ràng.   

Ánh mắt người xung quanh nhìn về phía ta càng thêm khinh bỉ.   

 

Tiết Hoài nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.   

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ha-tu-quan/chuong-1.html.]

Ta đỏ mặt, tay chân luống cuống, nhưng lại thấy hắn rời ánh mắt đi chỗ khác như vừa nhìn một người xa lạ.

 

Hạ Gia Dư vẫn không tha cho ta, nàng ta nắm lấy y phục hắn nói: “Tiết lang, thủ hạ của huynh có tiểu binh nào có thể đề cử cho biểu tỷ ta không?”  

 

Thủ hạ của Tiết Hoài, mà ta biết đều là binh lính đẳng cấp nhất, tương lai tiền đồ vô hạn… 

Quả nhiên, hắn lắc đầu nói: “Không có, thật xin lỗi.” 

 

Đúng vậy, rách nát như ta làm sao xứng đôi với những nam nhân tài tuấn đó chứ.   

Nhưng khi đó, không biết là ai chặn ta ở góc tường, mặt dày ép ta khiến ta cảm thấy khó xử, sau đó mới bằng lòng thả đi.   

 

“Hạ cô nương, nghe nói lúc trước Tiết tướng quân lưu lạc nơi xa lạ, là ngươi bỏ qua tất cả để chăm sóc hắn, thậm chí còn không tiếc khi thử độ.c làm hư cổ ngọc vì hắn?”   

 

Người nói chính là trưởng công chúa.

Yến tiệc gì chứ, kỳ thật là để chứng minh thân phận Hạ Gia Dư là người mà Tiết Hoài đính ước, tuyên bố hôn ước của bọn họ.   

 

Trưởng công chúa được mời làm mai mối.   

 

Tim ta đau nhói nhìn về phía Tiết Hoài.   

Hắn mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Hạ Gia Dư tràn đầy sự nuông chiều.   

 

Hạ Gia Dư nhất thời mở cờ trong bụng, nàng ta đỏ bừng mặt nói: “Tiết lang, vì ngươi mà ta không nghe lời phụ mẫu, chịu nhiều đau khổ để chăm sóc ngươi ba năm, ngươi không thể phụ lòng ta được.”

 

Trong giọng nói ngọt ngào của nàng ta mang theo một ý khác.   

Đó chính là bằng chứng cho việc nàng ta đã nỗ lực rất nhiều vì hắn.   

Tình chàng ý thiếp, lưỡng tình tương duyệt.   

Tiếng chúc mừng của mọi người xung quanh không dứt.   

 

Móng tay ta đ.â.m thật sâu vào lòng bàn tay.   

Rõ ràng người cứu hắn là ta, người chăm sóc hắn ba năm cũng là ta.   

 

Hạ Gia Dư là giả mạo, ta phải cố ý im lặng,  không thể nói cho hắn biết.   

Bởi vì khi đó ta đã dùng hắn đổi một trăm lượng hoàng kim cùng thân phận tiểu thư phủ tướng.

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...