Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gương Vỡ Không Lành - Chương 10:

Cập nhật lúc: 2024-10-19 05:19:13
Lượt xem: 197

Chương 10:

 

“Nếu đổi thành ngươi, mẫu thân ngươi còn chưa được chôn cất, phụ thân ngươi đã bị nữ nhân khác dụ dỗ lên giường sinh con, ngươi có thể nhìn thẳng vào các ca ca muội muội cùng cha khác mẹ của ngươi mà nói bọn họ vô tội sao?”

 

“Thẩm Hoài Minh, ngươi đúng là kẻ đứng núi này trông núi nọ. Người bị ghê tởm là phụ hoàng ta, người bị tổn thương là ta, vậy mà Triệu Tĩnh Nhi chỉ cần đứng đó khóc lóc ngươi đã có thể tha thứ cho tất cả lỗi lầm của Vân Phi nương nương sao? Ngươi giỏi thật đấy!”

 

“Hơn nữa bản cung tự nhận bản cung không có chỗ nào có lỗi với ả, biết được nội vụ phủ cắt xén phân lệ của ả, ta tự mình đi trách mắng cung nhân phụ trách.”

 

“Khi ả vì lễ nghi mà bị người khác khinh thường, ta đi trút giận giúp ả, tìm ma ma dạy lễ nghi cho ả.”

 

“Phụ hoàng chỉ hôn ả cho nhị phò mã, ta tự biết đây là hôn sự ả gánh vác thay ta, còn tốt bụng phái người đi cảnh cáo tên ăn chơi trác táng kia.”

 

“Chính ả không quản được trượng phu, chẳng lẽ chuyện này cũng muốn tính lên đầu ta sao?”

 

“Chuyện nào chuyện nấy, bản cung đối xử với ả như vậy, từ đầu đến cuối bản cung đều tốt với ả!”

 

“Nhưng Triệu Tĩnh Nhi, tiếp sau ngươi đã báo đáp ta như thế nào? Ngươi gian díu với tỷ phu của ngươi, một năm trước các ngươi đã cấu kết với nhau rồi đúng không?”

 

Thẩm Hoài Minh mấp máy môi, sắc mặt xám xịt.

 

Ta cười nhẹ một tiếng, bỗng nhiên nói:

 

“Nói đi nói lại, một năm trước Đông Thành xảy ra lũ lụt, thiêu rụi phủ đệ của rất nhiều người, ngươi vốn không phải người trong Đại Lý Tự, cũng không phải cấm quân, tại sao cả đêm hôm đó đều không thấy ngươi đâu?”

 

Thẩm Hoài Minh đã nói không nên lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/guong-vo-khong-lanh/chuong-10.html.]

Ta nói: “Vậy để bản cung giúp ngươi nhớ lại, lúc ấy ngươi ở phủ nhị công chúa, ôm Tĩnh Nhi của ngươi tình chàng ý thiếp, còn nói những lời như 'nếu Gia Dương công chúa c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn này thì tốt biết bao', đúng không?”

 

Thẩm Hoài Minh kinh hãi thất sắc: “Gia Dương, ngươi theo dõi ta!”

 

Ta thổi thổi móng tay, nói:

 

“Ngươi đừng nghĩ nhiều, không phải bản cung giám sát ngươi, mà là Tần Xung vô tình phát hiện chuyện này, nói cho ta biết.”

 

“Ta tức giận đi tìm phụ hoàng nói chuyện. Phụ hoàng mắng ta một trận, mắng ta không có mắt nhìn người, sau đó lại điều năm người của Khiên Cơ Doanh cho ta.”

 

“Cho nên đại khái là từ một năm trước, nhất cử nhất động của ngươi, bao gồm cả việc ngươi lén lút nguyền rủa ta, nói phụ hoàng không xứng đáng với ngôi vị, đều được trình lên ngự thư phòng mỗi ngày.”

 

Khiên Cơ Doanh là một nhánh tình báo trong tay phụ hoàng, vốn chịu trách nhiệm thu thập tình báo.

 

Lúc ấy, niềm vui của ta và phụ hoàng là lấy được những thứ mật báo như “mùng chín phò mã đã mắng chửi Gia Dương công chúa và bệ hạ, nói: Kẻ nông hộ, lại dám leo lên đại vị, sai khiến nhà thanh quý như ta... Đúng là thiên lý bất dung!”

 

Lúc đầu phụ hoàng tức đến mức đỏ mặt tía tai, hận không thể rút đao g.i.ế.c người, sau khi xem quen rồi, chúng ta còn cùng nhau nghiên cứu xem Thẩm Hoài Minh mắng chửi người có nặng lời hay không.

 

Nhưng nói đến trận hỏa hoạn kia, quả thật rất kỳ quái, lửa cháy từ hẻm Thanh Thủy, cách phủ công chúa nửa con phố, nhưng không ngờ cuối cùng phủ công chúa lại bị cháy nặng nhất, hại ta phải vào cung ở ròng rã nửa năm.

 

Đương nhiên, ta cũng đã sai Khiên Cơ Doanh đi điều tra chuyện này.

 

Kể ra có mấy người thật sự rất thú vị, trong đám nha hoàn mới mua về được có lẫn vài người của Triệu Tĩnh Nhi.

 

Đêm đó chính là bọn họ thừa dịp ta ngủ, tụ lại phía sau phòng ngủ đổ dầu châm lửa.

 

Loading...