Chạm để tắt
Chạm để tắt

Góa Phụ Bỏ Trốn Cùng Tiểu Đại Phu - Chương 23: Đe dọa

Cập nhật lúc: 2024-09-16 20:17:02
Lượt xem: 37

Trong căn phòng tối tăm của y quán, Lý Phong nằm bất động trên nền đất. 

Cả cơ thể hắn đau nhức sau cú ngã mạnh do Vương Mộc gây ra. 

Mặt trời vừa tắt nắng, không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng lạ thường. 

Đột nhiên, Lý Phong bật dậy, ánh mắt lạnh lùng và kiên quyết. 

Hắn không còn là người yếu ớt, ôn hòa ban ngày nữa; một con người khác, sắc bén và lạnh lẽo, đã thay thế. 

 

Nhớ lại hình ảnh Dung Kỳ bị lôi đi trước mặt mình, trái tim hắn bừng lên ngọn lửa giận dữ. 

Không chần chừ, hắn vội vã lên ngựa, phóng thẳng về hướng ngôi làng nhỏ nơi vợ chồng Vương Mộc sống. 

Tuy nhiên, hắn chỉ biết ngôi làng nhưng lại không biết chính xác nhà Vương Mộc ở đâu. 

Lý Phong bắt gặp một người dân làng, rút ra một lạng bạc và yêu cầu người đó dẫn đường. 

Không ai có thể từ chối một khoản tiền lớn như vậy, người đàn ông kia vội vàng đồng ý, nhanh chóng dẫn hắn đến trước cổng nhà Vương Mộc.

 

Khi vừa tới nơi, Lý Phong nghe thấy tiếng khóc yếu ớt nén nhịn của Dung Kỳ vang lên từ bên trong. 

Mắt hắn tối sầm lại. 

Sắc Hồ Ly - Mầm non ngôn tình mới nhú

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/goa-phu-bo-tron-cung-tieu-dai-phu/chuong-23-de-doa.html.]

Không chần chừ thêm giây nào, Lý Phong lao tới đá tung cánh cửa gỗ.

Cảnh tượng trước mắt khiến hắn như muốn bùng cháy trong ngọn lửa phẫn nộ: Dung Kỳ đang bị trói quỳ giữa sân, trên mặt đầy vết thương, quần áo cũng rách nát.

Không một chút do dự, Lý Phong lao tới bên Dung Kỳ. 

Khoác áo mình cho cô và nhẹ nhàng cởi trói cho cô. 

Dù trời tối đen chỉ có chút ánh trăng mờ, hắn vẫn nhìn rõ vết thương của cô, ngửi mùi m*au tanh khiến bàn tay hắn cũng trở nên run rẩy, không dám mạnh tay cởi trói.

Ngay khi Vương Mộc định ra tay ngăn cản, Lý Phong nhanh như chớp rút kiếm, kề sát vào cổ ông ta. 

Mắt hắn lạnh lẽo, không một lời nói, nhưng sự đe dọa hiện rõ trong từng động tác. 

Cả Vương Mộc và Vương thị đều sững sờ, mặt tái mét trước ánh mắt g.i.ế.c chóc của Lý Phong. 

Họ biết nếu phản kháng, cái giá phải trả sẽ không nhỏ. 

Lý Phong cẩn thận đỡ cô đứng dậy. Dung Kỳ suy yếu cắn môi dựa vào hắn, muốn nói gì đó nhưng đôi môi khô khốc mấp máy rồi lại không biết nói gì.

Lý Phong một tay đỡ lấy Dung Kỳ tay kia nắm chặt thanh kiếm. 

Hắn vung kiếm c.h.é.m vài nhát mạnh vào cánh cửa gỗ phía sau, khiến nó đổ sập xuống, vỡ thành từng mảnh trước sự chứng kiến của tất cả mọi người. 

Hắn lạnh lùng quăng cho vợ chồng họ Vương 10 lượng bạc, ánh mắt sắc bén như d.a.o nhìn thẳng vào họ: 

"Đây là Dung kỳ, thê tử của ta. Bạc đền bù cái cửa. Nếu các người còn dám tìm đến Dung Kỳ lần nữa, thì sẽ như cánh cửa này." 

Không khí yên tĩnh đến quỷ dị, không ai dám phát ra lời nào. Chỉ có tiếng bước chân của Lý Phong và Dung Kỳ, tiếp theo là tiếng ngựa hí rồi vó ngựa xa dần.

Loading...