Giấy ngắn tình dài - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:49:57
Lượt xem: 378

22

Đêm Chu Vân Sanh và Tống Tiểu Chi hoàn toàn chia tay. Mấy người bạn cùng hắn uống rượu ở hội sở. Rượu qua ba tuần, không biết là ai bỗng nhiên mất bình tĩnh mở miệng.

“Moẹ kiếp, mấy người nhìn xem tôi vừa thấy được cái gì?”

“Là...... Triệu Tu Tề, tên mọt sách, người từng thích Đàm Tiếu.”

Di động cuối cùng được đưa tới trước mặt Chu Vân Sanh.

Trên màn hình là một đoạn video dài 8 giây. Trong video, người đàn ông mặc âu phục công sở màu đen mặt mày lạnh lùng, mơ hồ còn có bóng dáng ngây ngô năm đó.

Còn cô gái trẻ tuổi mặc đồ trắng bên cạnh người đó. Đối với Chu Vân Sanh mà nói, cho dù là hóa thành tro hắn cũng có thể nhận ra.

Cả hai có vẻ có quan hệ cấp trên và cấp dưới. Nhưng lúc lên xe, Triệu Tu Tề lại che chở Đàm Tiếu lên trước.

“Thảo nào lần này Đàm Tiếu kiên cường như vậy. Thì ra có chỗ dựa mới rồi.”

“Nhưng mà... năm đó cô ta vì Vân Sanh mà chơi Triệu Tu Tề một vố ác như vậy, không sợ người ta trả thù sao?”

“Tôi nghe nói Triệu Tu Tề lăn lộn ở Hồng Kông rất trâu bò.”

“Đã như vậy anh ta chạy về Bắc Kinh làm gì? Không phải vì Đàm Tiếu đấy chứ?”

“Bây giờ Đàm Tiếu nghèo thành như vậy, Triệu Tu Tề chơi cô ta còn không phải dễ như trở bàn tay sao?”

“Nhưng trong video có vẻ như cũng không giống như muốn trả thù cô ta.”

“Mấy người thì biết cái gì, mới đầu cho chút ngon ngọt hi vọng, sau đó lại chơi một vố đau làm cô ta từ trên trời rớt xuống, trả thù như vậy mới thâm chứ?”

Mọi người mồm năm miệng mười nghị luận, chỉ có Chu Vân Sanh vẫn không nói gì.

“Vân Sanh, anh thấy thế nào?”

“Nếu Triệu Tu Tề thật sự tính trả thù Đàm Tiếu, chúng ta có nên nhắc nhở cô ta không?”

Chu Vân Sanh bỗng nhiên cười khẩy. Hắn đẩy di động sang một bên, giọng nói càng lạnh lẽo: “Liên quan gì đến các người. Cmn liên quan gì đến tôi? Triệu Tu Tề muốn trả thù thì đi trả thù, có g..iết c..hết cô ta cũng không liên quan tới tôi.”

“Vân Sanh... Chuyện này hơi quá rồi.”

“Đúng vậy, tuy rằng trước kia Đàm Tiếu làm cho người ta chán ghét, nhưng hiện tại cũng thật đáng thương. Cách đây ít lâu tôi mới biết được, tên họ Tống kia không ngủ được với cô ta liền đánh cô ta, lúc đó cô ta phản kháng rất kịch liệt, bị ông ta đánh không nhẹ.”

“Đáng đời cô ta.”

Ngoài miệng Chu Vân Sanh nói như vậy, đáy mắt lại dần dần đỏ lên.

“Cô ta sẵn sàng cam chịu đám rác rưởi đó, sao tôi phải quan tâm.”

Nhưng thật ra, hắn vẫn chờ Đàm Tiếu tới tìm hắn, tìm hắn cầu cứu, hỗ trợ. Nhưng Đàm Tiếu căn bản không tìm hắn. Cô tình nguyện đi tìm những tên súc sinh kia, cũng không tìm Chu Vân Sanh hắn. Không phải đáng đời cô sao?

Giống như bây giờ, cô ngốc đến mức nhảy vào cái hố của Triệu Tu Tề. Nhất định tự tìm đường c..hết, vậy thì liên quan gì đến hắn?

Rõ ràng... Chỉ cần cô trở về tìm hắn như trước, nhận sai, cúi đầu. Tuy rằng hắn chán ghét cô, nhưng nể tình mấy năm nay, cũng sẽ không mặc kệ cô.

Nhưng hắn không ngờ, Đàm Tiếu lần này thật sự bướng bỉnh như vậy. Thậm chí hắn và Tống Tiểu Chi đính hôn, cô cũng thờ ơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/giay-ngan-tinh-dai/phan-8.html.]

Ngày đó bị buộc quỳ xuống xin lỗi, ngay cả phản kháng cũng không làm, cô thật sự quỳ...

Chu Vân Sanh chỉ cảm thấy ngọn lửa trong lòng càng lúc càng cháy. Có thể do rượu gây ra.

Hắn rốt cuộc ngồi không yên, đứng dậy rời khỏi phòng.

23

Tôi không ngờ lại gặp Chu Vân Sanh một lần nữa.

Chúng tôi bình thản đối mặt nhau qua một cái bàn.

“Đàm Tiếu, Triệu Tu Tề ở Hương Cảng đã có vợ sắp cưới do người lớn trong nhà định ra, em có biết không?”

Chu Vân Sanh đi thẳng vào vấn đề, làm cho tôi hơi bất ngờ.

Nhưng nghĩ lại, Triệu Tu Tề lớn hơn tôi hai tuổi, lại sự nghiệp thành công, bàn chuyện kết hôn, cũng rất bình thường.

“Nhìn vẻ mặt của em, hẳn là không hay biết gì cả.”

“Anh muốn nói cái gì?”

“Mục đích anh ta tới Bắc Kinh, anh nghĩ em cũng có thể đoán được một ít. Đàm Tiếu, anh là đàn ông, hiểu rõ tâm tư đàn ông nhất, nghe anh khuyên một câu, sớm rời khỏi anh ta.”

“Anh cũng cho rằng anh ấy sẽ trả thù tôi, đúng không?”

Chu Vân Sanh hơi thương hại nhìn tôi: “Đàm Tiếu, không có người đàn ông nào có thể quên nhục nhã như vậy.”

“Tôi biết.”

Tôi bình tĩnh nhìn hắn: “Là tôi đã từng phạm sai lầm thái quá, cho nên cho dù anh ấy có trả thù tôi, tôi cũng nhận.”

“Đàm Tiếu!”

“Nếu như không có chuyện gì khác, tôi nên trở về làm việc.”

Tôi đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Chu Vân Sanh lại nắm lấy cổ tay tôi. Vẻ mặt hắn hơi không được tự nhiên: “Đàm Tiếu, chúng ta rốt cuộc cũng quen biết nhiều năm như vậy, nhìn thấy em nhảy vào hố lửa, cũng hơi không đành lòng. Hay là như vầy đi, chúng ta giữ ước định lúc trước, tổ chức đính hôn, dù sao thì chỉ có anh và nhà họ Chu mới có thể che chở cho em. Còn nữa, lúc trước em nợ Triệu Tu Tề, chúng ta lấy tiền bồi thường cho anh ta.”

Tôi dùng sức rút tay ra: “Anh cảm thấy hiện tại anh ấy giống người thiếu tiền sao?”

“Không ai chê tiền nhiều cả, nếu anh ta còn không chịu, anh có thể nhờ người nhường cho anh ta lợi nhuận kinh doanh ở Bắc Kinh.”

“Chu Vân Sanh, tại sao anh phải làm như vậy? Anh ghét tôi như vậy, không phải nên thấy tôi càng thảm càng tốt sao? Còn nữa, anh tính đính hôn với tôi, vậy Tống Tiểu Chi của anh phải làm sao?”

Thật sự rất buồn cười. Người đã từng yêu đến c..hết đi sống lại, nói chia tay liền chia tay. Người đã từng hận không thể c..hết, bây giờ lại muốn cưới về.

Tôi thực sự không hiểu và không muốn hiểu loại đàn ông này.

“Anh và cô ấy đã chia tay rồi. Đàm Tiếu, anh và cô ấy đã hoàn toàn chia tay.”

Chu Vân Sanh nhìn tôi bằng ánh mắt sáng quắc: “Em có muốn suy nghĩ lời đề nghị vừa rôi của anh không?”

Tôi không trả lời, chỉ bưng ly nước trước mặt lên, hắt lên mặt hắn.

 

Bình luận

2 bình luận

  • Hehe được nhòa

    Vân Nhi 4 ngày trước · Trả lời

    • thấy cũng dễ thương nhma phải ngược tra nam hơn nữa mới được huhu

      kitano 1 tuần trước · Trả lời

      Loading...