Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

GẶP ANH VÀO NGÀY HÈ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-13 23:35:00
Lượt xem: 1,173

7  

 

Vì có chút hơi men, tối hôm đó tôi ngủ rất ngon.  

 

Sáng hôm sau mở điện thoại, tôi thấy Lục Dã đã gọi cho tôi hơn chục cuộc.  

 

Có lẽ vì tôi để điện thoại ở chế độ im lặng nên không nhận ra.  

 

Hai giờ sáng, anh ta nhắn cho tôi tin cuối cùng.  

 

"Giang Hạnh, dành chút thời gian mà đến lấy đống rác rưởi của cô đi, đừng bắt tôi phải tự tìm cô."  

 

Trong bức ảnh là chiếc đồng hồ mà tôi đã tằn tiện mua tặng anh ta, trị giá năm nghìn tệ.  

 

Trong mắt Lục Dã, nó lại là thứ rác rưởi.  

 

Tôi không trả lời, lập tức chặn anh ta.  

 

Nhưng ngay khi mở cửa, một người xuất hiện ngay trước mặt tôi, ép tôi vào cánh cửa.  

 

"Tại sao tối qua không nghe điện thoại?"  

 

"Có phải cô đã đi gặp gã đàn ông đó không?"  

 

Tôi sợ hãi vùng vẫy một lúc mới nói: "Tôi có bạn trai rồi, đi gặp anh ấy thì có gì sai?"  

 

Lục Dã cười lạnh, "Ai cho phép cô tìm bạn trai?"  

 

Tôi kinh ngạc trước lời lẽ vô liêm sỉ của anh ta, mạnh mẽ đẩy anh ta ra, hét lên: "Lục Dã, anh bị điên à? Biến đi!"  

 

Cuộc cãi vã nhanh chóng thu hút sự chú ý của hàng xóm.  

 

Người đối diện mở cửa, nghi ngờ nhìn Lục Dã: "Giang Hạnh, có cần tôi gọi cảnh sát không?"  

 

Lục Dã lập tức cứng đờ mặt.  

 

Trong khoảnh khắc đó, Hứa Tiểu bất ngờ chạy tới, kéo tay Lục Dã.  

 

"A Dã, anh đừng làm loạn nữa... học trưởng Thẩm Trì mà tôi biết không phải loại người như vậy."  

 

"Anh ấy là sinh viên xuất sắc của Thanh Hoa, sau khi tốt nghiệp còn phải kế thừa sự nghiệp gia đình, làm sao có thể thích một con nghèo không đỗ nổi trường top như cô?"  

 

"Anh ấy đồng ý, nhưng bố anh ấy thì không bao giờ đồng ý đâu."  

 

Lục Dã lạnh lùng nhìn tôi.  

 

Khi nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của tôi, anh ta mới đột nhiên buông tay.  

 

Cười nhạt một tiếng, "Cũng đúng, tôi đúng là có vấn đề mới nghi ngờ Thẩm Trì có tình cảm với cô..."  

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

"Dù gì, cô và anh ta cũng không thuộc cùng một thế giới."  

 

Lục Dã bóp nhẹ cằm tôi, nói với giọng khiêu khích:  

 

"Giang Hạnh, nhất định phải mang bạn trai của cô đến gặp tôi."  

 

"Nếu không có sự cho phép của tôi, cô không được phép hẹn hò, hiểu chưa?"  

 

Tôi tức giận đẩy anh ta ra, mắng: "Biến, nếu không tôi báo cảnh sát đấy."  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/gap-anh-vao-ngay-he/chuong-4.html.]

 

Lục Dã cười khẩy, quay người rời đi.  

 

Trước khi đi, Hứa Tiểu lấy ra một chiếc đồng hồ mới toanh, ném xuống chân tôi.  

 

Mặt đồng hồ lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.  

 

"Giang Hạnh, năm nghìn tệ có thể mua một bữa bít tết, không cần mua đồng hồ, hiểu chưa?"  

 

"Đồng hồ năm nghìn tệ, thật sự rất rẻ tiền."  

 

Tôi nhặt chiếc đồng hồ dưới đất lên, "Bố mẹ công nhân của cô có biết cô nói như vậy không?"  

 

Gia đình Hứa Tiểu chỉ thuộc tầng lớp trung lưu.  

 

Kể từ khi dính vào Lục Dã, cô ta dường như đã thoát khỏi cuộc sống trước đây, trở nên cao ngạo.  

 

"Năm nghìn tệ, tôi nhớ rồi. Nếu không bồi thường, tôi sẽ đến gặp bố mẹ cô đòi."  

 

Mặt Hứa Tiểu tái đi, "Không... chẳng phải chỉ là một chiếc đồng hồ sao?"  

 

"Vậy cô đền đi."  

 

Hứa Tiểu nghẹn họng không nói được gì, bước đi vội vã, có vẻ hoảng loạn.  

 

"Chỉ là năm nghìn tệ, ngày mai tôi sẽ trả cho cô."  

 

8  

 

Những ngày tiếp theo, tôi thấy trên trang cá nhân của mình hình ảnh Lục Dã đưa Hứa Tiểu đi chơi, vô cùng phóng túng.  

 

Thẩm Siêu Dĩnh biết chuyện, liền lôi kéo tôi ra ngoài chơi.  

 

"Giang Hạnh, đừng cứ ru rú ở nhà, đến nhà tôi chơi đi."  

 

Do thường xuyên ở cùng Thẩm Siêu Dĩnh, tôi thường xuyên gặp Thẩm Trì tại nhà cô ấy.  

 

Và rồi mối tình mạng của tôi hoàn toàn kết thúc, chuyển thành mối tình ngoài đời thực.  

 

Mỗi lần ánh mắt Thẩm Trì lướt qua tôi từ xa, tôi luôn cảm thấy bối rối.  

 

Nhưng có vẻ Thẩm Trì rất bận, thường chào tôi vào buổi sáng rồi lại biến mất.  

 

Trong tủ lạnh có những chiếc bánh mà anh mang đến cho tôi và Thẩm Siêu Dĩnh.  

 

Thẩm Siêu Dĩnh vừa ăn vừa cảm thán, "Anh tôi mấy năm nay chưa bao giờ tốt với tôi như vậy... cuối cùng anh ấy cũng có lương tâm rồi."  

 

Thời gian trôi qua nhanh chóng.  

 

Chẳng mấy chốc đã đến ngày trước khi công bố điểm thi.  

 

Thẩm Siêu Dĩnh rõ ràng là lo lắng ra mặt.  

 

Chiều hôm đó, cô đột nhiên kéo tôi thẳng đến một khách sạn năm sao gần nhà.  

 

"Hôm nay trường tổ chức buổi tư vấn với các giáo sư của Thanh Hoa."  

 

"Nghe nói nhiều bạn đã đến, chúng ta cũng đi thôi."  

 

"Tối nay anh tôi còn mời cậu đi ăn tối với các giáo sư, biết đâu tối nay có điểm thi, cậu sẽ được nhận vào luôn."  

Loading...