Gả Thay Con Trai - Chương 2:

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:59:40
Lượt xem: 8,435

03

Một thị vệ ở cửa quan sát nghe vậy liền khẩn trương chạy vào trong thậm chí cũng không cần chờ Bạch Tần phân phó. Hắn vừa chạy vừa hét như có án mạng sắp xảy ra vậy.

“Tướng gia người mau đến xem, Khương gia tiểu thư muốn đánh c.h.ế.t thiếu gia!”

Nghe vậy, ta liền dứt khoát vén váy ngồi lên lưng Bạch Tần, ép con gà gầy đang cố đứng dậy vài lần nhưng cũng không được, ta trong lòng khinh bỉ.

“Khương Phù, trước mặt mọi người ngươi còn biết xấu hổ hay không? Mau cút ra khỏi người bổn thiếu gia!”

“Trước mặt mọi người ngươi vì người khác muốn thoái hôn với ta, tên vô sỉ như ngươi so với bản tiểu thư xem ai mới là người xấu hổ hơn? Ngươi có tin ta hay không, ta sẽ...”- Ta theo thói quen sờ bên hông tìm roi nhưng nhớ ra roi của ta đã bị phụ thân yêu dấu lấy mất rồi, ta đành hăm doạ hắn – “Ta sẽ xé nát mặt của ngươi!”

“Dừng tay!”

Một tiếng quát lớn làm ta có chút giật mình, mọi động tác của ta đều ngưng lại.

Ta liền nhìn về phía người vừa nói nhưng chỉ thấy một góc áo màu xanh thẳm từ cửa tướng phủ bước ra, đi tới trước mặt ta, khom lưng nhìn ta.

Ta tò mò ngẩng đầu lên nhìn xem người đó dung mạo như thế nào, thế nhưng người đó lại đứng ngược với ánh sáng mặt trời nên ta lại chẳng thể thấy rõ dung mạo.

Sau đó ta nghe Bạch Tần dưới thân ta thập phần ủy khuất gọi một tiếng cha.

“Cha?” - Ta kinh ngạc lặp lại lời Bạch Tần.

“Khương tiểu thư khách khí, chỉ là còn chưa hành lễ, bản tướng thật sự không thể nhận được tiếng cha này của tiểu thư.”

“Ai bảo ngươi đáp ứng, nếu ngươi dạy tốt nhi tử...”

Ta đứng phắt dậy, đối diện với khuôn mặt tri thức đẹp tới nỗi ta hoàn toàn không thể diễn tả được.

Thật sự quá trẻ đặc biệt là rất đẹp mắt, giống như thần tiên đáp xuống hạ giới vậy.

Không đúng, khoan đã, trẻ ư?

04

“Ngươi là ai? Vì sao phải giả mạo cha hắn? Chẳng lẽ cha hắn nuôi một người bội tín như vậy nên không dám đi ra gặp mọi người?”

“Khương tiểu thư nói đùa, ta đích thật là cha trên danh nghĩa của Bạch Tần.”

“Trên danh nghĩa?”

“Đúng vậy. Bạch Tần chính là con trai của tỷ tỷ ta, bởi vì ta không có ý thành thân, tỷ ta sợ ta không có hậu duệ, trước khi qua đời đem hắn làm con thừa tự cho ta.”

“Nói như vậy tức là ngươi còn chưa cưới vợ?” - Ta nhanh chóng sửa sang lại áo cưới của mình và nảy ra một ý tưởng khá táo bạo.

“Đúng vậy.”

“Vậy ta hỏi ngươi, chuyện hôm nay là ngươi cố ý dàn dựng?”

“Việc này ta cũng không biết, nhưng Khương tiểu thư yên tâm, ta sẽ không để tiểu thư chịu nhục vô ích như vậy, kể cả Bạch Tần.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ga-thay-con-trai/chuong-2.html.]

“Ngươi đã thành tâm như vậy, ta đây có một ý tưởng ngươi không ngại nghe thử một chút.”

“Khương tiểu thư, mời nói.”

“Không gả được nhi tử thì gả cha vào thay cũng được.” - Ta thấp giọng lẩm bẩm, trái phải ta đều có rất nhiều người đang đứng xem, ta không thể cứ như vậy chịu nhục mà quay trở về nhà sau đó trở thành trò cười cho bàn dân thiên hạ được.

“Cái gì?” - Bạch Thành tiến về phía ta, dường như chàng không tin nổi vào lời ta vừa nói.

“Tướng gia nếu ngươi là người có lương tâm, chi bằng cưới ta đi.” – Dù sao ném lao rồi thì theo lao thôi, ta mạnh gan lớn giọng mà nói.

Ta giả vờ không thấy biểu tình của Bạch Thành, xoay người đưa lưng về phía chàng tiếp tục nói:

“Trên phố chỉ truyền tin phủ tướng quân cùng tướng phủ kết thân, cũng không ai biết ta gả cho ai.”

5

“Khương tiểu thư, chuyện này...”

“Tướng gia vẫn là nghĩ kỹ rồi hãy nói.”

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y đến nỗi xương ta vang lên răng rắc đe doạ người trước mặt, nếu không chịu đáp ứng ta liền xử hai cha con hắn, Bạch Tần vất vả lắm mới đứng lên, hắn phủi quần áo chỉnh tề cười lạnh ra tiếng.

“Khương Phù, ta khuyên ngươi nếu không muốn mất mặt hai lần thì nên về đi, cha ta sẽ không coi trọng loại nữ nhân thô bỉ ngang ngược, động một chút là vung nắm đ.ấ.m như ngươi. Huống chi cha ta đường đường là tướng gia, sao có thể bị ngươi uy hiếp?”

“Giang tiểu thư, ta có thể đáp ứng ngươi.”

Lần này không chỉ có ta, ngay cả Bạch Tần cũng trợn tròn mắt. Hắn nhảy dựng lên bắt lấy tay áo Bạch Thành chỉ thiếu mỗi nước khóc lóc năn nỉ:

“Cha, là con phạm sai lầm con sẽ đến phủ tướng quân chịu đòn nhận tội, không cần người nhân nhượng thoả hiệp với nàng ta như vậy.”

Thành thật mà nói , ta cũng chính là nhất thời bị sắc đẹp kia làm chói mắt, mới có thể tại chỗ này nói ra yêu cầu tái giá cha của “phu quân”. Câu nói uy h.i.ế.p kia cũng là vì ta muốn lấy lại sự tôn nghiêm của mình cũng như danh dự của gia đình ta thôi.

Nhưng ta lại không nghĩ tới Bạch Thành sẽ đáp ứng lời đề nghị.

Cái này cho ta sửa lại được không?

Bạch Tần thấy ta đứng ngốc một chỗ liền lấy ngón tay chọc chọc vào mặt ta, thiếu chút nữa đ.â.m vào hốc mắt ta, ta cũng không kịp phản ứng liền suýt ôm hôn đất mẹ.

May mắn Bạch Thành tay mắt lanh lẹ kéo ta một phen. Sau đó ta liền ngã vào trong lòng hắn.

Ta thề có trời đất chứng giám, ta thật sự chỉ là nhất thời không đứng vững, cũng không phải chiếm tiện nghi của hắn.

Đương nhiên, không thể không thừa nhận, nhìn Bạch Thành không cường tráng nhưng khi sờ ng/ực hắn ta cảm nhận được ng/ực của Bạch Thành rất cứng rắn, làm cho ta nhất thời hoảng loạn, sau đó tay không nghe lời não chỉ huy trực tiếp ăn đậu hủ của Bạch Thành.

“A a a! Khương Phù, ngươi mau buông móng heo của ngươi ra khỏi người cha ta cho lão tử!”

“Ha ha, thật ngại quá.”

Ta hoảng loạn đẩy Bạch Thành ra, trừng mắt nhìn Bạch Tần đang tức tới nỗi mặt đỏ bừng giãy dụa không ngừng như vừa bị hắt nước sôi vào người.

“Ngươi là người thoái hôn ta, lại không muốn ta lập gia đình, hay là ngươi… chẳng lẽ ngươi đối với ta thật ra là lạt mềm buộc chặt?”

Bình luận

5 bình luận

Loading...